Khi Trái Tim Không Chung Nhịp Đập ✔
"Liệu có ai đó có tin vào số phận?Gặp gỡ...Vốn là để xa cách"Số lượng chapters: 01 [Oneshot]Thể loại: Tình cảm, cuộc sống, chia ly (chia tay)Tác giả: Katz Athelstan…
"Liệu có ai đó có tin vào số phận?Gặp gỡ...Vốn là để xa cách"Số lượng chapters: 01 [Oneshot]Thể loại: Tình cảm, cuộc sống, chia ly (chia tay)Tác giả: Katz Athelstan…
Chủ yếu miêu tả về cảm xúc của Izana nên khá ngắn, tôi nảy ra ý tưởng khi đang nghe nhạc tâm trạng~Tên: [TR/IzaTake/Oneshot] LuỵTác giả: AitozuTình trạng: đã hoànCouple: Izana x TakemichiVăn phong lộn xộnTruyện có yếu tố boyxboy/boyloveO.O.CNhân vật của Ken Wakui nhưng số phận nhân vật là của tôi⚠CẤM REUP DƯỚI MỌI HÌNH THỨC. CHỈ ĐĂNG TẠI WATTPAD VÀ MANGATOON. NHỮNG NƠI KHÁC ĐỀU LÀ REUP⚠…
Một cô gái là đại tiểu thư quyền quý...Năm 6 tuổi mẹ chết do tai nạn bí ẩn, cha cô vì thế mà đi lấy vợ hai, thế là cô có một đứa em gái cùng cha khác mẹ kém mình hai tuổi. Em gái được cưng chiều, yêu thương, cô cũng thương nó.... còn cô phải làm việc vất vả, sống trong tủi nhục. Mọi bất hạnh ập đến khi chính cha cũng gặp tai nạn và chết. Cô trở thành mô côi, từ thân phận cao quý xuống một người hầu. Sống trong đau khổ bởi sự ác độc của mẹ kế và đứa em gái mình yêu thương, khinh thường mìnhDần dần họ lãng quên mất cô. Chỉ còn biết đến nhị tiểu thư cao quý.Đúng vào ngày sinh nhật tròn 18 tuổi của đứa em, cô ngất đi như tưởng mình đã chết.....vậy mà cô được một người đàn ông xa lạ mà quyền lực đưa đi. Cuộc đời cô đã thay đổiSố phận cũng thay đổiChân tướng về cái chết của cha mẹ được sáng tỏ....Cô gái đã không còn bị lãng quênTình yêu và hạnh phúc cũng đến với cô...…
kể về các câu chuyện buồn. hãy xem thử có bạn trong đó ko.…
Văn án:Nam nữ nhân vật chính rốt cục khắc phục nặng nề trắc trở hạnh phúc ở cùng một chỗ. Kia nam phụ đây? Ngươi chỗ đó trời mưa sao? Không quan hệ, ta có ô.Ấm áp trị hết văn, ý nghĩa chính không là như thế nào bắt được nam phụ yêu, chú trọng hơn trị hết cùng ấm áp. Yêu cùng bị yêu chuyện xưa.…
Truyện kể về một mối tình đầy trắc trở của hai người ở hai tầng lớp xã hội khác nhau. Chính cái định kiến về tầng lớp đã đưa đẩy họ lạc nhau. Liệu rằng cuối cùng họ có quay về với nhau không?Mời các bạn cảm nhận tâm tư này với từng phút từng giây bên truyện HÃY VỀ ĐÂY BÊN ANH…
Đây là tổng hợp những đoản ngắn mình viết ra khi đang tâm trạng, buồn vu vơ, hoàn toàn không có thật. Cảm ơn bạn vì đã dừng lại đọc và cùng mình trải lòng qua từng con chữ. Mong rằng các bạn độc giả đừng mang truyện của mình đi bất cứ đâu mà không có sự cho phép của mình. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.^^P/S: lịch ra truyện không cố định ạ, mình có thời gian mình sẽ viết ạ.…
Một trái tim lạnh vẫn có thể được sưởi ấm bằng sự quan tâm, như tia nắng mặt trời mặc dù nó nhỏ nhưng nhận lại là rất chân thành,cũng giống như màn đêm sau nó là ánh bình minh xinh đẹp,rạng rỡ.Giống như ban ngày, có những nơi ngập tràn tia nắng, có những nơi tồn tại bóng mát,dù không chạm tới nhau, nhưng chúng vẫn luôn song hành.Cảm nghĩ này là gì?Sự nôn nao,lo lắng khó tả này là gì?Và có thể chạm tới nhau được không?Phá vỡ sự câm lặng.Phá vỡ sự bất an.Phá vỡ khoảng cách qua bức tường khổng lồ này.Liệu ai có thể nghe tiếng nói cầu khẩn của ta để giải thoát cho ta?..Có ai không?…
Vài dòng bé nhỏ giữa muôn ngàn áng điệp trùng. Tác giả: Misaki Yuri - MiY…
Anh tựa ánh nắng ban mai bỗng đến soi sáng tuổi thanh xuân của emNhưng em đã vỡ mộng khi nhận ra đó chỉ là tình cảm đơn phươngAnh không hề để ý đến sự xuất hiện của em ở đóRồi đến ngày gặp lại, em lại không kiểm soát được bản thân mìnhKhiến cho tình cảm đó lại bộc phátThứ tình cảm mà tưởng rằng đã phai mờ theo dòng thời gianChúng ta có duyên nhưng không có phậnĐã yêu nhau nhưng không thể đến bên nhauSuy cho cùng, chúng ta chỉ còn một cách...Là nói lời TẠM BIỆT!!Đón đọc TẠM BIỆT ANH... TUỔI THANH XUÂN CỦA EM ( CÓ LẼ CHÚNG TA KHÔNG NÊN GẶP NHAU)Tác giả :Cutephomaique1835…
Đây là nơi tớ bày tỏ tâm tư tình cảm mà tớ dành cho người thân, bạn bè, người thương và ai đó khao khát cảm giác ấm áp. Và nếu cậu đang có tâm sự, đừng ngại chia sẻ với tớ. Có thể tớ sẽ chẳng giúp được gì nhiều nhưng khi nói ra điều khiến cậu nặng lòng, đâu đó trong cậu sẽ nhẹ nhõm hơn đấy.…
Đúng hơn! tôi với crush vô tình lướt qua nhau ngay từ khi cấp 1 (lúc đó chúng tôi còn học chung lớp nữa chứ), nhưng khi đó có lẽ quá nhỏ để tôi hiểu được tình đơn phương là gì? Lên cấp 2, những năm trung học đầu tiên, tôi dần tiếp xúc với mạng xã hội. Đó chính là điểm khởi đầu cho những cảm xúc mới lạ, tình cảm trong sáng lứa tuổi học trò và đôi lúc là vô vàn tình huống trớ trêu xảy ra xoay quanh cuộc sống cô bé mới lớn...…
Cho mấy mina mà thík otp USSR X VN thì vô đây biết răm 🫡 nhá! Má này thích ship lắm🤧🤧🤧Khum cho nopt đọc nha nếu ko chửi mik,thì cứ tự nhiên.Chủ Truyện sợ đá đít lắm ạ👍[truyện ngắn lắm]…
Trong đây là những câu nói tôi yêu thích nhất từ một trang blog ở trên face, mỗi câu điều rất hay và ý nghĩa có ai cần muốn biết thông tin gì về trang thì ib trực tiếp tôi nhé.# Cám ơn mọi người đã đọc.…
Đã có câu thơ nào khiến các bạn cảm thấy đau lòng chưa?…
Này cậu, người bạn dễ thương :3 Phải rồi, chính cậu đó <3Cậu có thấy bookcover của chúng tớ không? Cậu biết cô ấy đang được chiếu sáng bởi gì không? Phải, chuẩn rồi đấy, cô ấy được chiếu sảng bởi đèn huỳnh quang tiết kiệm điện năng có tuổi thọ cao, tuy cần chấn lưu nhưng vô cùng thông dụng, dễ mua và đặc biệt giá thành không hề đắt =)))))))) Cậu biết cô ấy đang nhìn gì không? Lần này cậu đoán sai rồi. Cô ấy đang nhìn một tác phẩm và soi-từng-mi-li-mét tác phẩm đó để soát lỗi đấy :333Yo cậu, chúng tớ là Đèn Huỳnh Quang Tuổi Thọ Cao a.k.a Đèn, là tổ Beta của Quán Trọ Cảm Xúc. Cậu đang cần một người hỗ trợ cậu trong việc chỉnh sửa lỗi trình bày, lỗi dùng từ và lỗi sắp xếp câu? Cậu đang cần một người tỉ mỉ chỉ lỗi ra cho cậu nhưng không khiến cậu quá khó chịu? Vậy thì chúc mừng cậu vì đã tìm thấy chúng tớ - shop beta có tâm nhất Hệ Mặt Trời!Nhanh tay bấm "Đọc" để đặt đơn nào!…
Có những ngày, cảm xúc của tôi chợt dâng trào. Tôi vô tình đọc được mấy dòng trích dẫn lại cảm thấy hay vô cùng. Có lẽ, một phần là do ngôn từ hết sức mĩ miều, văn chương. Phần còn lại là đã làm động lòng người, đánh đúng vào cái tâm trạng của bản thân. Để rồi tôi phải bỗng dưng thốt lên :"Trời ơi, gống hệt mình !". Tôi lúc ấy, thực sự có cảm giác người ta đi guốc trong bụng mình từ lâu lắm rồi !…
Con người luôn có nhu cầu được lắng nghe, được thấu hiểu. Nhưng rất nhiều trường hợp họ thậm chí không tìm ra được một lý do phù hợp cho câu hỏi "Nói ra để làm gì?". Phải, có những cảm xúc chỉ nên giữ riêng cho mình, có những suy nghĩ không biết tỏ cùng ai, có những chia sẻ chẳng biết có ai muốn nghe hay không. Vậy đấy mà yên lặng, mà thinh tĩnh như làn hơi nhạt nhòa. Và rồi, cứ thế mà tự kỷ với nỗi cô đơn vô định của chính mình...…