Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Tiếng Việt:Câu chuyện này nói về mối tình dăm ba giữa hai cô cậu sk và jp và những người khác (kº hề có Harem gì ở đây cả cho nên ship ai cũng được). Liệu mối tình tây ba này sẽ đi về đâu, hay chỉ là một cơn gió nhẹ vụt qua trong tâm trí của cả hai người ? Hay đơn giản chỉ là một sự lừa dối hoặc sửa chữa lỗi lầm ? Có lẽ chỉ có hai *ba* người biết được sự thật.Tiếng Hàn:이 대화는 남한과 남한의 사랑에 관한 이야기입니다. 이 사랑의 삼각 관계가 어디든 갈까요, 아니면 그냥 마음이 산들 바람입니까? 아니면 단순히기만이나 오류 수정입니까? 아마도 두 사람 만이 진실을 알고있을 것입니다.Tiếng Nhật:この話は、韓国の2人の少年と日本と他の少年との恋愛に関するものです(ここにはハーレムはありませんので、誰でも出荷できます)。この愛の三角形はどこにでも行くのでしょうか、それとも彼らの心を吹く風に過ぎないのでしょうか?それとも単に欺deまたはエラー修正ですか?たぶん、たった2 * 3 *人だけが真実を知っているでしょう。…
Em vẫn nhớ ngày hôm ấy...Ngày ta gặp nhau trong tiệm coffee dưới trời mưa tầm tã...À không, phải là gặp lại nhau chứ nhỉ?Anh thật dịu dàng và hiền từ với em..."Em yêu nhưng cơn mưa rào mùa hạ, cũng như việc em yêu anh vậy."----------------Truyện là do một người trên Wattpad nhờ Sayo viết, mọi người không được lấy đi khi chưa có sự cho phép của Sayo nha! Cảm ơn mọi người!…
written by mina jin, first published in 10/2017.the coffee owner! hoseok, the calico cat! jimin (người mèo không thì không biết đâu nhen.)series | g-rated | lowercase, AU (coffee shop), slice of life, fluff, a bit jealousy, crack (thực ra nhạt lắm).chuyện kể về một quán cà phê mèo nọ có tên meowing café gồm anh chủ jung hoseok và hai mươi con mèo trong quán, đặc biệt nhất là chú mèo tam thể jimin dưới góc nhìn của cô nàng blogger trang đánh giá cà phê tên soeun.gần giống dạng imagine, nhưng không hẳn là imagine, nên tôi chả biết nên gọi nó là gì.được cảnh báo về cách viết lowercase và độ nhạt siêu cấp báo động ngang bão haiyan.đừng mang nó ra ngoài dưới bất kỳ hình thức gì, đó là công sức của tôi đem giải trí đến cho team mình. nếu có, không những cảnh báo, series này cũng sẽ được xóa.…
Cường công, cường thụNgạo kiều thụ x Trung khuyển côngNăm tháng qua đi, rất lâu, rất lâu sau những ngày ngược nắng, con người ta chỉ muốn tìm một chốn bình yên, nhẹ nhàng như những con sóng phủ lăn tăn. Tiêu Bình tự thấy mình đã già khi anh yêu một quán coffee mang tên "Ngược", yêu bài hát "perfect two" được bật đi bật lại bằng chiếc radio cũ kĩ, và yêu người chủ quán có đôi mắt biết cười.........…
Tôi là Chu Thanh một sinh năm hai của đại học Công Thương. Dạo gần đây tôi khá bận rộn vì đi làm tại một cửa hàng tiện lợi gần kí túc xá còn ban đêm thì tôi làm ở một quán coffee. Sở dĩ tôi phải đầu tắt mặt tối như vậy là tôi đang tiết kiệm một khoản tiền để mua quà sinh nhật cho cô bạn gái của tôi. Nhưng trong ngày sinh nhật của cô ấy, tôi sửng sờ khi thấy cổ tay trong tay môi kề môi với người bạn thân của tôi trên sân khấu, sau đó cổ còn dõng dạc tuyên bố cậu ta là bạn trai của mình. Tôi thất vọng, rời khỏi bữa tiệc rồi đi đến một quán bar tôi uống rất nhiều rượu rồi nằm ngay tại chỗ. Sáng hôm sau tôi tỉnh dậy lại thấy mình nằm trong căn phòng xa lạ, nhìn thấy Hoài Nhu cô bạn thân của bạn gái cũ đang nằm ôm tôi. Chúng tôi trần như nhộng không mảnh vải che thân. Tôi cố nhớ lại chuyện đêm, thì một tiếng "ting! Hệ thống tiêu tiền đến rồi đây" Tôi tưởng chừng là do ảo giác nên dụi mắt vài lần, nhưng bản hệ thống vẫn nằm đó. "Trong thẻ này của hệ thống có một nghìn tỷ USD, nhiệm vụ của bạn là mỗi ngày tiêu tiền, giới hạn tiêu phí không có, giới hạn thời gian không có, muốn gì mua đó không sợ tiền bẩn" Tôi tắt hệ thống đi rồi khi tỉnh táo lại sẽ nghiên cứu kĩ hơn, sau đó Hoài Nhu cũng tỉnh dậy, tôi hỏi một hồi cũng biết hết mọi việc đêm hôm qua. "Chu Thanh anh phải chịu trách nhiệm với em đó" , "à ừm anh đã thịt em rồi thì anh sẽ chịu trách nhiệm" Trong lúc Hoài Nhu chuẩn bị bữa sáng, tôi đã nghiên cứu kĩ lưỡng về hệ thống xong và sau …
Nikkari Aoe 19 tuổi, là tân sinh viên trường Đại học Văn Hóa và Nghệ Thuật ở Tokyo. Ishikirimaru 21 tuổi, sinh viên năm ba trường Đại học Kinh Tế. Hai người đều thuộc câu lạc bộ Mỹ thuật hồi trung học và từng là bạn thân thiết.…
Cuộc sống của cô ấy không khác gì sống ở địa ngục cả, nhưng may là địa ngục chỉ tồn tại ở trường mà thôi.. Một hôm có một người cực kỳ đẹp trai bước vào lớp, cậu ta là học sinh mới.Tất cả con gái đều chỉ quấn lấy và xin số điện thoại, các tài khoản trên mạng xã hội. Khi cậu ta bước vào lớp, người đầu tiên cậu ta để ý đến là một cô bé ngồi ở góc của sổ, cô bé ý không hề để ý đến cậu ta. Cậu ta nở một nụ cười lạnh tanh với đôi mắt giết người... Trong đầu cậu ta nghĩ gì không ai biết được...…
Từng có một người yêu em rất sâu nặngTừng có một người bên em từng phút giâyCũng từng có một người chỉ dám nhìn em qua khe hẹp cửa gỗ chứ chằng dám chạm vào em…
Cà phê đen kén người uống, cà phê đen không đường lại càng kén người thưởng thức hơn. Cái vị đắng ngấm vào lưỡi, chảy dọc theo xương tủy có thể khiến ta rùng mình. Nhưng không chỉ là vị đắng, ẩn sau nó là một mùi vị thơm ngon mà chỉ những ai đã thử, đã nếm rất nhiều lần, rất tinh tế trong khẩu vị mới có thể nhận ra.Cuộc đời, số phận những con người tôi viết cũng vậy, tràn ngập đau khổ, thất vọng, nghiệt ngã, đắng chát như từng giọt cà phê rời fin rơi xuống đáy tách, chậm… MÀ THẤM. Cái tôi viết ra, bạn gọi là bi kich cũng được, nhưng tôi gọi nó là trải nghiệm, những trải nghiệm mà chỉ những ai thật sự mạnh mẽ mới có thể vượt qua để giành lấy hạnh phúc. Và cà phê đen không đường lại ngon theo 1 khẩu vị của ai đó hoặc họ biến tấu nó trở nên ngon!…
Tác giả: misbehavingvigilanteBản gốc tiếng Anh: https://archiveofourown.org/chapters/51665908?show_comments=true&view_full_work=false#comment_515494573Fic chuyển ngữ đã có sự cho phép của tác giả.…