𝔐𝔲𝔰𝔦𝔠 𝔣𝔬𝔯 𝔱𝔥𝔢 𝔖𝔬𝔲𝔩
hope you like it…
hope you like it…
Làm cho có đủ phong trào huyền thoại :v…
rồi jungkook là bồ mày hay tao bồ mày?…
đây là fic đầu tay akauthor : wee …
anh ở xa quá, em chạy mãi mà không thể chạm được.…
"Có ích gì biển cứ mãi biếc xanhEm mãi yêu anh một tình yêu không thể"…
haha, tôi lụy chị ta thật…
những câu chuyện hàng ngày của đôi chích bông này…
BamBam x Yugyeom BamYug là chân ái ❤…
Nằm sâu bên dưới lòng đất, ở một vườn hoa đương khoe sắc, liệu người có còn sống không? Hả Bệ hạ tôn kính?"Xin chào, con lại đến thăm người đây."----Warning: 16+Author: @Claire_eggplantBeta bởi: @RalieKimBìa được làm bởi: @-duongg…
Trong tình yêu, ai mà chẳng muốn được đối phương chủ động, được cưa cẩm, được quyến luyến, được cảm giác trân trọng, biết rõ mồn một tình cảm người đối diện như thế nào, Tuệ Hiên cũng không ngoại lệ. Nhưng nếu không có gió thì làm sao có sóng biển? Không va vấp, không nghiệt ngã, sao có thể gọi là cuộc đời? Năm tháng thanh xuân của Tuệ Hiên không thiếu kẻ đưa người đón, không thiếu kẻ vì nàng mà nguyện làm trâu làm ngựa. Ấy vậy mà đối với Tuệ Hiên mà nói, thanh xuân ấy chính là khoảng thời gian tươi đẹp nhất của một cô gái, có thể tự do làm điều mình thích, ràng buộc chính là ngôn từ chưa bao giờ xuất hiện trong từ điển của cô, cô quả quyết hết năm học cấp 3 này nhất định không thèm ràng buộc mình với bất kỳ anh chàng nào, nhất quyết không vì ai mà trở nên khổ sở. Cho đến khi cô bắt gặp anh - Huỳnh Hạo Hi. Người ta nói chỉ cần gặp đúng người, tất cả mọi ý niệm đều sẽ thay đổi. Tuệ Hiên cũng muốn thay đổi nhưng trớ trêu thay, ông trời lại đồng ý với những lý lẽ xưa cũ của cô rằng thời trung học phổ thông nhất nhất không nên có người thương.Duy chỉ có một điều, cô cũng không ngờ ông trời lại ưu ái chiều ý của cô cho mãi đến nhiều năm về sau. Tuệ Hiên không biết rốt cuộc cô đã chờ đến khi nào để có lúc phải nức nở: Rốt cuộc, ANH ĐỊNH ĐỂ EM ĐƠN PHƯƠNG ĐẾN BAO GIỜ?…
đừng xa khi còn yêu....…
ặc tít bizz xinh gái xin chào cả nhà =))…