Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
_☼_Truyện chuyển ver đã có sự cho phép_☼_Chuyển ver từ truyện: Seungri! Gả Cho Anh Nhé?![ - Em có muốn về nhà anh ở không??? Anh nhận nuôi em nhé???_anh hỏi cậu]...[ - Anh sẽ không thương em nữa phải không?_khóe mắt cậu hoen đỏ] ...[ -Anh tránh ra! Anh là người xấu! Tôi không quen anh!_cậu gào lên] ...[ -Bảo bối! Anh xin lỗi! Từ giờ anh sẽ không để em đi nữa đâu!]=========================…
Thanh Phong là lớp trưởng lớp 12a1, là hình mẫu lý tưởng mà người con gái nào cũng muốn có. Đẹp-giàu-giỏi-5 tế đủ cả, tính cực kỳ ngông, lì, ít nói, lạnh lùng, dứt khoát, nhìn đời bằng nửa con mắt, thích hơn thua. Dù nam dù nữ mà chỉ cần hơn cậu ta có 0.25 điểm thôi cũng đủ để bị Phong ghim,ít thì 2 tuần, nhiều thì tận 1 học kỳ.Cho đến khi, Ngọc Hạ từ trường nội trú tỉnh chuyển đến lớp Phong, cậu ta đã khác hẳn.Từ việc không ghim Hạ khi cô hơn cậu tận 1.75 điểm tổng kết lớp 11.Vừa giận vừa ghen vừa "sĩ" khi thấy cô đi cùng người khác.Luôn ân cần quan tâm cô một cách chân thành.Chủ động nhờ cô kèm Văn với lý do môn Văn không bao giờ lên được 9 chấm chỉ để xin Facebook của Hạ. Cọc cằn với tất cả thế giới nhưng luôn dịu dàng ấm áp với một mình cô.Thế nhưng, Hạ không những không ngạc nhiên mà còn âm thầm tiếp nhận tình cảm ấy.Hoá ra, tất cả đã có một mối liên thông từ trước...(Lưu ý: truyện rất ngọt, không drama, tình tiết bằng bằng, ai không chịu được ngọt hoặc thích drama thì hoan hỷ mọi người đọc các truyện khác, không nhận vật liệu xây dựng ạ!)…
Một thèn cuồng tình và một con mẹ bị máu M, hơi lập dị và cả hai chúng nó đều Cuồng Sát..... tuy nhiên thì định mệnh ! Hay nói đúng hơn là đứa ở dưới đã đẩy chúng nó đến với nhauAuthor : KanThể loại : ngẫu nhiênNhắn nhủ : DReader đọc vui vẻ nha ~…
P/s: Đây là tác phẩm đầu tay của mình nên văn chương đang còn lủng củng, xây dựng tình tiết chưa được tốt, còn nhiều thiếu sót, nhân vật chưa hoàn thiện. Mong nhận góp ý của các bạn ạ!Thank you so much! - 11 / 03 / 2025 -…
"Well, I found a woman, stronger than anyone I know..She shares my dreams, I hope that someday I'll share her home.." - Perfect, Ed Sheeran____________________"Trúc này, em có thấy cuộc đời này đã quá bất công với tất cả chúng ta hay không?""Có, tất nhiên rồi. Vì nếu như cuộc sống này vốn dễ dàng như trong truyện cổ tích, thì con người ta đã chẳng hề chào đời bằng tiếng khóc."…
Nếu ngay từ ban đầu, anh không gặp hắn, anh không kết thân với hắn, anh không yêu hắn. Mọi thứ có phải tốt hơn rồi không?Couple: đê tiện công x cường thụ.…
[BẢN MỚI ĐANG ĐƯỢC CẬP NHẬT, NHIỀU CHI TIẾT THAY ĐỔI SO VỚI BẢN CŨ, VUI LÒNG CHỈ ĐỌC TẠI WATTPAD]Đăng nghiêng người, cứ thế ngả đầu vào vai tôi. Mái tóc mềm mại cọ xát vào cổ khiến tôi hơi ngứa. Cả người Đăng toát ra mùi hương của loại nước hoa nào đó, tôi biết anh vừa từ đâu về. Đăng luồn hai tay qua sau lưng tôi, kéo tôi lại gần, giọng khàn khàn, hơi thở còn vương mùi rượu: "Nãy mày thấy những gì rồi?" Tôi cố vùng ra, Đăng càng siết chặt lấy tôi. Tôi giở giọng hờn dỗi: "Chả thấy gì, chỉ thấy một thằng con trai ôm ấp một đứa con gái, vui vẻ tình tứ." Đăng nhìn thẳng vào mắt tôi, hai bên má đỏ lên vì rượu: "Hiểu lầm rồi, chúng nó đẩy tao, không cẩn thận va phải thôi, còn vui vẻ tình tứ ở đâu? Mắt mày có gắn thêm bộ lọc hiệu ứng trái tim bay phấp phới à?"Tôi tủi thân: "Vòng tay này vừa ôm các em rồi, bỏ tao ra." Men rượu nồng trong đêm khuya tĩnh vắng đã làm cho mối quan hệ của chúng tôi đi xa hơn một bước. Đăng không chiều theo ý tôi, anh cười nhẹ rồi hôn lên má tôi một cái. "Các em đâu có được thế này." Tôi giật thót, cả người nóng bừng như lửa đốt. Bộ váy mỏng manh cùng những cơn gió đêm mùa hạ không làm tôi hạ hoả tí nào. Tôi nằm trọn trong vòng tay Đăng. Một tay anh vẫn còn ôm chặt ngang eo, một tay thì đưa lên xoa đầu tôi thật dịu dàng.…
Tên gốc: 捡了只猫Tác giả: yimulaEditor: LenLink gốc: https://archiveofourown.org/works/22450501/chapters/53642122?fbclid=IwAR3McHzyBQqah82-J_Upg9nCdOdgwXTFOe1kwjXTyQvTxJGOIveB7aoPgQQ&view_adult=trueThể loại: Đồng nhân văn, có ngọt có ngược, trọng sinh, HESummary:"Làm nũng bán manh kêu rừ rừ trong cổ họng (*) đều là bản tính vốn có của loài mèo tuyệt đối không phải tôi tự mình muốn làm" Vương Nhất Bác x nam thanh niên lớn tuổi ưu tú nhưng độc thân bị cả gia đình liên tục giục kết hôn Tiêu Chiến(*): bạn nào là sen thì sẽ biết rất rõ cái tiếng này, nó là âm thanh mèo phát ra lúc chúng thấy thoải mái và thư giãn, mọi người có thể lên mạng search cat purring để nghe thử =)))Mình edit dựa trên QT và vốn tiếng Trung ít ỏi của mình nên chỉ chắc đúng khoảng 80% bản gốc. Mọi người thấy chỗ nào còn vụng về có thể tự do đóng góp ý kiến!Bản dịch CHƯA CÓ sự đồng ý của tác giả. Tuyệt đối đừng mang đi đâu cả, xin cảm ơn!…
Trong ký ức của Minh Đăng tuổi 18, lần đầu tiên gặp cô ấy là vào bảy ngày sau khi nhận lớp.Trong cuốn nhật ký giấu trong tủ quần áo của Mai Yến Sương, Vũ Minh Đăng là sự tồn tại đặc biệt, âm ỉ nhất suốt 10 năm ròng rã.Với cậu, tình cảm dành cho cô là "nhất kiến chung tình".Với cô, cậu là vết thương lòng vừa hạnh phúc vừa đau đớn từ sự chia xa non nớt, từ mối tình vụng trộm cất giấu bao năm.Tình yêu của họ là sự mâu thuẫn. Một người tự ti, sợ hãi không dám đến gần lại không thể kiềm chế nổi hơi ấm từ người con gái ấy. Một người tự nhủ lặng thầm quan tâm lại sợ người kia hạ thấp chính mình, luôn chủ động xuất hiện khi đối phương đau khổ nhất.…
Trong cuộc sống, bên cạnh tình thân, tình yêu thì tình bạn cũng là thứ vô cùng quý giá.Ai trong đời cũng nên có ít nhất một người bạn tốt, hoặc may mắn có nhiều người bạn tốt hơn.Với câu chuyện này, chúng ta sẽ cùng nhau trải qua những năm cấp 3 đáng nhớ, nơi ghi dấu ấn của những con người chuẩn bị bước vào đời, thực hiện hoài bão, ước mơ của bản thân. F6 năm ấy - dù đi về bất cứ nơi đâu, nhưng khi ngoảnh lại, chúng ta vẫn có thể hoài niệm về hồi ức thanh xuân đáng nhớ của mình.…
Khánh lười biếng ngả đầu vào vai tôi, mái tóc mềm mại của nó cọ khẽ vào cổ khiến tôi thấy hơi nhồn nhột. Tôi hơi hích vai muốn đẩy nó ra, nhưng có vẻ như cái hành động biểu thị sự phản đối của tôi càng khiến nó thêm thích thú, và đầu nó thì vẫn chẳng suy suyển lấy một centimet nào trên vai tôi cả. Khoang mũi tôi tràn ngập mùi dầu gội và mùi nước xả vải nhẹ nhàng tỏa ra từ trên người nó. Thơm quá. Tôi sẽ bị nghiện mùi của nó mất."Châu Anh..." Khánh lơ đãng lên tiếng "Mày thích người như thế nào?""Hả?" Tôi giả vờ chưa nghe thấy câu hỏi của nó, hai tay vẫn bận rộn bấm máy tính giải đề Vật Lý."Ý tao là" Khánh vươn tay cướp lấy máy tính của tôi, ép tôi phải tập trung vào câu chuyện của nó "Gu của mày là gì?"Tôi bất lực tựa người vào thành ghế, qua loa trả lời:"Chắc là một người dịu dàng, chững chạc và trưởng thành... quan trọng là phải giỏi hơn tao."Khánh nhăn mặt trả lại máy tính cho tôi, nó nằm ườn ra bàn, bĩu môi nói:"Sao chẳng giống tao chút nào thế?"Dù đang làm cái hành động trẻ con chết đi được kia thì trông nó vẫn đẹp trai y như diễn viên Hàn Quốc ấy. Cuộc đời đúng là bất công mà.Tôi khúc khích cười xoa rối mái tóc mềm mại của nó."Nhưng mà..." Khánh nghiêng đầu nhìn tôi, mỉm cười "Mày thì đúng gu tao đấy.""À... tao cảm ơn." Tôi hơi bối rối thu tay lại, cố làm ra vẻ bình tĩnh tiếp tục giải đề."Không có gì."Khánh lại nở nụ cười tỏa nắng quen thuộc, và tim tôi lại không kìm được mà loạn nhịp.-------------------(1/3/2022)Bìa: Mật Ly tặng…
Trước lúc hẹn hò, Khánh Vy thề đôi ta sẽ không rung động.Sau khi chia tay, Viết Hoàng nói xin hãy cho nhau cơ hội mở lòng.Mọi người bảo họ không hợp, lại chẳng ngờ anh sẽ thay đổi vì cô. Ngay cả khi cô vẩn vơ nhìn anh, hỏi rằng thế giới hai người sao mà cách xa như vậy. Thì anh chỉ cười và nói:"Chúng ta không thể ở hai thế giới khác nhau được. Vì thế giới của anh đã là em rồi."Khánh Vy không biết mùa thu trong mắt mỗi người mang cảm xúc nào. Nhưng giây khắc ấy, cô đã nghĩ: Nếu mùa thu có thể cất lời thì cô mong chúng sẽ dịu dàng như ngàn vì tinh tú ẩn giấu trong đôi mắt anh.-Ngày viết: 20/8/2023Tình trạng: Ongoing…
Phạm Quân Anh và Trương Lâm Vi là thanh mai trúc mã, lớn lên cùng nhau. Mùa hạ năm lớp 12, Quân Anh chưa kịp nói lời yêu vì gia đình Quân Anh gặp chuyện, đành phải hẹn em vào mùa hè năm sau…