oh dear
written by _ilumticsfor 970901 busan…
Bella dịchNguồn: Sưu tầm Tình trạng: Hoàn- 937 chươngThể loại: trùng sinh, hiện đại, showbiz, sủng, ngược…
Trong các câu truyện Hoàng Tử thường sẽ yêu một nàng Công Chúa xinh đẹp ta nói nó hường phấn lắm :))))Còn trong truyện này Hoàng Tử sẽ yêu một Thường Dân không hơn không kém nhưng cũng không phải xấu xí đâu nha :)))))))Fic đầu tay :3 Được viết bởi một con bánh bều Dân Thường :VNgưng ĐỌC CHÙA ==Và VOTE cho au nhé :)))))…
Đây chỉ đơn giản là tập truyện dịch do mình tìm được từ nhiều nguồnĐọc xong nhớ cho mình biết cảm nghĩ nhaVà đừng quan tâm đến khả năng viết văn kém trầm trọng của mình haPs: Trong quyển này cũng có truyện do Au tưởng tượng nữa. Mong mọi người giúp đỡ nha <(_ _)>…
đọc thì bít^^…
Cái này là mik mới viết nên có j sai sót thì mong thông cảmCái này viết về 1 cậu trai trẻ nước Mĩ đến từ thế giới Nevada ,nơi chỉ có chiến tranh liên miên và cậu quyết định đến thế giới khác có tên là Tensura . Với dự án "Portol" ,cậu đã thành công đến thế giới Tensura ,ở đấy cậu gặp vị thần tên Rimuru và quyết định ở đây định cư nhưng cậu lại bị cuốn vào hố đen thời không cùng Rimuru và bắt đầu cuộc hành trình ở thế giới khác cùng Rimuru…
Một số kiến thức nhỏ về văn học của phương đông, phương tây và các kiến thức trong mọi thể loại truyện được tổng hợp về mọi lĩnh vực Mọi ý kiến, góp ý, chia sẻGmail: [email protected]: [email protected]: @LegendsKuro - Tiểu Bằng Hữu Phong…
"Anh này, những ngày vắng anh, em thấy anh hiện diện nhiều hơn tất thảy..." - những dòng thư viết tay, khi xa nhau, gần nhau, thương nhau, làm đau nhau, gặp lại nhau.Có lẽ sẽ hơi ủy mị và yếu đuối, có lẽ sẽ phù hợp cho đêm muộn đầy tàn tích còn lại sau một ngày dài, mình quay về với sâu thẳm con tim, da diết một bóng hình không thể gọi tên?Sến, nhưng mà đau và thương nhiều. Gửi H, em.…
Tôi nhắm mắt, nhìn thấy ánh đèn sân khấu sắp bật sáng, trong hậu đài mọi người đều tất bật chỉnh soạn. Mùa hè những năm đó, ai ai cũng đều vì mộng tưởng mà bận rộn như vậy, cả đám thiếu nữ thần tượng cùng nhau thăng hoa trên sân khấu, những phút giây đó cả đời tôi cũng không bao giờ quên. Ở những năm tháng đó, Châu Thi Vũ từng hỏi tôi một câu : "Tốt nghiệp rồi cậu muốn làm gì?"Khi đó, tôi vẫn còn là thiếu nữ thần tượng với những mộng mơ của tuổi trẻ long lanh đã không ngần ngại trả lời : "Tớ sẽ tiếp tục hát và nhảy, không làm mấy chuyện này thì tớ không làm được chuyện gì khác đâu." Vậy mà bây giờ tôi cũng đã làm chuyện khác, vả lại cũng không còn chấp niệm gì với sân khấu nữa, hoặc nếu có chỉ là muốn nhìn người khác biểu diễn rồi vỗ tay tán thưởng.Tôi không rõ khi đó mình đã hỏi lại Châu Thi Vũ điều gì, chỉ là vẫn nhớ câu trả lời của cậu ấy."Về Giang Tô mở một tiệm hoa, sống cùng Vương Dịch đến già."Tôi vẫn nhớ rất rõ nụ cười rạng rỡ của cậu ấy khi đó, nó đẹp và tinh khôi đến nỗi đã biến thành ký ức không bao giờ phai trong tim tôi. Châu Thi Vũ đi ngược nắng, ánh mặt trời hắt sáng ở phía sau lưng, cậu ấy có cuộc sống bình phàm mà mình mong muốn, nhưng lại tiếc là những thứ bình phàm thường rất khó để đạt được...…
Lục Tử Thanh đột nhiên muốn nhìn thật kỹ hình ảnh của mình ở trong bức tranh, muốn khắc cốt ghi tâm dáng vẻ của mình trong mắt Chu Tố Đan là bộ dạng như thế nào.Một thiếu nữ phiêu lãng, đứng giữa cánh đồng hoa diên vĩ, đồng phục trung học, mang tai nghe, tóc buộc cao bay bay trong gió. Những triền động bắt đầu trở lại trong trái tim của Lục Tử Thanh, cậu cảm thấy dường như người trong bức tranh này không phải mình nhưng thật ra lại chính là bản thân mình.Lục Tử Thanh không biết từ khi nào, đột nhiên như vậy lại quên đi dáng vẻ của mình, quên luôn cả việc đã cùng Chu Tố Đan trải qua thanh xuân như thế nào, thậm chí khuôn mặt tươi cười rạng rỡ trong nắng sớm ban mai của Chu Tố Đan, Lục Tử Thanh đã không còn nhớ rõ nữa. Cậu chỉ biết rằng mình yêu Chu Tố Đan.Yêu đến đớn đau, tê dại cả xác thân......Hôm nay, trời nổi lên vài trận gió nhẹ, nắng lại dịu dàng ôm ấp lấy nhân gian, cảm giác thoải mái vô tận này rất lâu rồi Chu Tố Đan chưa cảm nhận được, hình như lần cuối cùng có được cảm giác này là vào một buổi chiều nào đó rất xa xôi trên cánh đồng hoa diên vĩ, cùng ai nhỉ? Chu Tố Đan gắng nhớ nhưng cố đến cách mấy cũng không nhớ ra. ...Chu Tố Đan vừa đi vừa suy nghĩ, nghĩ mãi vẫn nghĩ không ra. Chợt một đợt gió thổi đến từ phương Bắc, cuốn lấy những cánh hoa trắng sữa không biết từ đâu đến bay lên trong không trung.Chu Tố Đan nhẹ nhàng bắt lấy cánh hoa đồ mi bay bay trong gió, nàng cảm thấy loài hoa này rất quen thuộc. Hình như đã gặp ở đâu đó hay sao?…
Cảnh báo 🔞. Chống chỉ định với trẻ em chưa đủ 18 tuổi. Trong quá trình dịch không tránh khỏi sai sót, rất sẵn lòng nhận ý kiến đóng góp từ phía bạn đọc.Author: @ChanlsBottomTranslator: @ChenjinghanBeta: LVCảnh báo lần cuối từ tác giả: Không có gì ngoài do, người có trái tim yếu đuối không nên đọc 👌🏻.https://www.wattpad.com/story/274044611?utm_source=ios&utm_medium=link&utm_content=story_info&wp_page=story_details&wp_uname=Chenjinghan&wp_originator=H2cQ2L3Z50HJpR%2BOgpuoSzN3c%2FQbNzj0D8Sku7bG8cylNpB2Q0bbaFYVBg3Mgn5T3mDgTyCKnv8%2FYBnLjzpgyVbJkWdK0grWWvjOVwaBW1cF7%2FWyuMxH87a%2B%2FWMbV9Zx…
Cô : Sebastian •Là một nạn nhân bị bắt cóc từ một kẻ sát nhân khét nhất tại Nga và cũng chính là một nhạc sĩ vĩ cầm tài ba.Hắn : Lecktor•Lecktor - một sát nhân máu lạnh, kẻ khiến cả Moskva run sợ. Một con quái vật chuyên đi săn người trong màn đêm u tối.Giữa tuyết trắng và bóng tối, liệu đây là giam cầm... hay là một tình yêu méo mó đầy ám ảnh?*đây là lần đầu tiên tớ làm nên có sai sót thì mong mn thông cảm và góp ý ạ*…
🔹️Mình làm vì đam mê thôi mọi người ạ 🔹️Hoan nghênh mọi người đến thưởng thức giọng hát của muôn loài (hổ, chim cánh cụt, mực,...)🔹️Chúc mọi người nghe nhạc vui vẻ…
KenZin, cậu bé hiền lành nhút nhát, nhưng do 1 tai nạn hi hữu mà vô tình sở hữu đôi mắt của cả Đế Lôi Thần và Quỷ Băng Vương huyền thoại. Cuộc đời của Zin bước sang một trang mới...…
đón chào p2 nha ae…
Khi Aleister và Mganga nghịch ngu :)))…
"always love, only you, my babybear…
vài lời thơ ca vụng về, viết cho những ngày ngập ngụa khói thuốc, đêm say mơ màng, loay hoay và hoang hoải cõi lòng. cảm ơn vì đã ghé qua xem đôi lời lặng thầm cất giấu.…
Sẽ như thế nào khi một tình yêu vốn dĩ đang nồng nhiệt lại như một ngọn nến bất chợt tắt ngúm giữa cơn gió lạnh của mùa đông?Sự thật đôi khi thật tàn nhẫn nhưng ngoài việc giữ lấy trái tim đã tan nát tiếp nhận chúng không ai có thể làm gì khác được cả.Tất cả đều trở về vạch xuất phát...Chỉ sợ rằng lần xuất phát lại này đã thay đổi đích đến của chúng mất rồi.…