Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Thiên Quan Tứ Phúc.Tác giả: Mặc Hương Đồng Khứu.Thể loại: Huyền huyễn tiên hiệp tu chân, linh dị thần quái, tình hữu độc chung (1×1), HE.CP: Quỷ vương si tình công x Tiên phong đạo cốt lượm đồng nát thụ.Độ dài chương: 244 chương chính + 5 phiên ngoại.Editor: Q1, Q2, Q3: wattpad Vô Danh. Q4, Q5: wattpad hoediu4._________________________________Lưu ý: Truyện hiện đã được xuất bản thành sách do nhà dịch Cẩm Phong thực hiện, vô cùng khuyến khích các bạn đọc mua sách để ủng hộ bản quyền và tác giả. Xin chân thành cảm ơn.…
100% từ đường và sữa đặc, nhẹ nhàng ngọt ngào làm dịu đi cơn vã của bạn (°∀°).Nói không với muối và thủy tinh, nếu tôi xát muối vào tim bạn hay bón (đường trộn) thủy tinh cho bạn, tôi làm chó.Trong cơn vã chúng ta có nhau, tôi vã và bạn cũng thế 🫵.…
Tên tập truyện: Dạ Ca Thường Nhật Ký Sự (hay còn gọi một cách dân dã là Chuyện Tào Lao Hằng Ngày của Ca🤪). Đây đều là mấy câu chuyện nhỏ riêng lẻ mà Ca muốn ghi lại, có chuyện đời thật, cũng có hư cấu, đôi khi chỉ là một vài cảm nhận hay hứng thú nhất thời. Mong mọi người tận hưởng khi đọc nhé😚…
"một chút dễ thương , một chút nhẹ nhàng , một chút hiền dịu , chính là em , công chúa của tôi"Chuyện tình giữa nàng công chúa lá ngọc cành vàng và chàng chăn ngựa mồ côi...…
Gửi tôi của những năm tháng sau này."Cô ấy sai rồi.""Sẽ có lần như vậy, bỏ lỡ một người, bỏ lỡ một đời.""Hình như thanh xuân đã nợ mình một Dư Hoài.""GẶP LẠI NGƯỜI MÌNH TỪNG THÍCH, CẢM GIÁC THẾ NÀO ?!""Anh sẽ cưới em chứ?""Đừng khóc.""Những người không trở về nữa."....."Tôi chia tay rồi.""Em yêu à, anh xin lỗi, anh phải kết hôn với người khác rồi.""Bệnh kiều."________Những câu chuyện khác nhau, những con người khác nhau. Hạnh phúc hoặc thương tâm.Nhưng mong bạn, sau này nhất định phải hạnh phúc! ________Ở đây có nguồn hoặc không có nguồn vì mình không nhớ, nếu bạn nào biết có thể nói cho mình không? 🌼…
Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, Nữ cường, Ngược tâm, SE.Tác Giả: Lạc Hạ Thiên Băng Tình trạng: Tạm drop. Truyện có nhiều tình tiết chưa được ổn, tác giả sau khi trau dồi thêm nhiều kinh nghiệm nhất định sẽ quay lại lấp hố. === "Mất đi một người mà mình yêu bằng cả hơi thở... cũng giống như xung quanh bản thân mình không còn không khí để thở nữa. Sống trong sự đau đớn khó chịu mà không thể tự kết liễu bản thân..."Năm đó, anh đã đánh mất cô... Đánh mất một cô gái với mái tóc dài đen mượt. Đánh mất một cô gái với đôi mắt to tròn ngây thơ. Đánh mất một cô gái luôn mỉm cười dịu dàng khi gặp anh. Năm đó, cô đã tự dằn vặt bản thân mình... Dằn vặt bản thân đã không đủ xinh đẹp. Dằn vặt bản thân đã không xứng với anh. Dằn vặt bản thân đã không biết cách níu giữ anh. Rồi ba năm trôi qua, anh trưởng thành hơn, cô mạnh mẽ hơn. Những gì họ ao ước đến nay cũng đã có rồi... Anh có sự nghiệp, có thành công... Cô có xinh đẹp, có tiền bạc... Tưởng chừng như họ được sống lại một cuộc sống mới, trọn vẹn hơn, có cả anh, có cả cô.Nhưng... họ chỉ có thể yêu đến hơi thở cuối cùng...===Cám ơn Gác nhỏ của Dạ Tước đã giúp tớ làm bìa truyện ạ.===LƯU Ý: Bản quyền của tác phẩm thuộc Lạc Hạ Thiên Băng (Eirlys Agnes). Tất cả những hành động liên quan đến ĐẠO TRUYỆN, REUP, SAO CHÉP, CHUYỂN VER hay bất kì hình thức sử dụng tác phẩm nào mà không có sự cho phép của tôi đều là VI PHẠM BẢN QUYỀN. Nếu các cậu phát hiện truyện của tôi bị vi phạm bản quyền thì vui lòng thông báo lại để tôi có thể g…
- Cuối cùng thì mục đích của chúng cũng chỉ là ép ta phải giao người ra.- Giao người?Sugawara nắm lấy khẩu súng trong tay.Lạc cạch.Lên đạn.- Cầm súng lên, dẫu có chết vì em ta cũng nguyện lòng.Họ nhìn anh. Chà, sự dịu dàng biến mất rồi. Thật đáng sợ.Nhưng họ hiểu mà. Vì họ cũng giống anh.Những con người ở nơi đây cũng chỉ là những con thiêu thân. Vì em mà lao đầu vào đối diện với tử thần.…
Ngữ Yên lớn lên trong tình yêu thương và sự chăm sóc của gia đình, với thân hình hơi quá cỡ mà cô chưa bao giờ để tâm. Dù gia đình không phải dư giả, nhưng cha mẹ đúng là chưa từng để cô thiếu thốn bất cứ thứ gì. Cái miệng ăn của Ngữ Yên đúng là do mẹ cô nuôi ra, món ngon gì cũng là một tay bà làm, cô hiếm hoi mới phải ra hàng quán thử các món ăn độc lạ. Ba cô cũng thế, tuy không cho cô quá nhiều tiền tiêu vặt nhưng vẫn đáp ứng đủ cho cô mọi thứ, đồ công nghệ, thiết bị điện tử, ông chưa từng để cô thiếu thốn món gì so với các bạn đồng lứa. Ngữ Yên sống vui vẻ, thoải mái như cái tên của cô vậy. Mặc dù thân hình có phần mũm mĩm, nhưng không thể chê được điểm gì trên khuôn mặt và tính cách nhẹ nhàng, tích cực của cô. Mắt hạnh to tròn, môi nhỏ đầy đặn luôn nở nụ cười, nốt ruồi đặc biệt đào hoa ở đuôi mắt trái khiến người khác không nghĩ với khuôn mặt này cô lại nặng đến 70 cân.Cho đến khi cô gặp Duật Vân. Em trai giọng nói đặc biệt dễ nghe, mang chút khẩu âm địa phương, nhưng lại đáng yêu chết đi được. Không những thế chơi game trình độ còn hơn cô một bậc. Cô ban đầu cảm nắng nhẹ vì tính cách hào sảng, hay nhường mạng hạ gục cho cô. Đặc biệt là, từ khi trở nên thân thiết hơn cậu lại càng dịu dàng với cô.Một tối nọ, cô nàng vô tình tiết lộ với anh cả hai đều sống chung một thành phố, trùng hợp hơn, Duật Vân là đàn em khối dưới nổi tiếng trong trường của cô.Cô bỗng chốc cảm thấy thiếu tự tin vô cùng. Bao nhiêu lần thi đạt hạng nhất, đứng trên bục phát biểu, hay thậm chí là th…
Thể loại: Đam mỹ,sủng,ngọt,hài hước, vườn trường, ABO🤌-Văn án-Đường Hy Tú là một giáo bá chính hiệu của nhất trung. Từ nhỏ đã được cục quản lý gen xét nghiệm là "beta". Vì thế cậu luôn sống trong cuộc sống của một thẳng Beta chân chính mặc dù được gọi là giáo bá nhưng đâu đó sâu bên trong lại là một tính cách dịu dàng. Ai cũng không ngờ tới vì tính trạng cơ thể bỗng nhiên cậu lại phân hoá thành "omega "Lục Doãn Thần là một giáo thảo đẹp trai học giỏi con nhà giàu đặc biệt hắn thừa hưởng gen Alpha trội của gia tộc họ Lục là người chồng lý tưởng trong mắt các chị em trong trườngVà mọi chuyện sẽ như thế nào thì mấy bạn đọc truyện sẽ biết(^.^)***Góc tâm sự mỏng***Đây là lần đầu chanh viết truyện nên có gì sai xót mọi người xin rũ lòng thương xót mà bỏ qua cho chanh( hong bỏ chanh quýnh giăng cục bêđê) nói dị thôi chứ chanh hiền khô😉- Nếu đọc không thích thì drop truyện chứ đừng buôn lời xúc phạm chanh quýnh ỉa chảy nha( hơi dơ xíu)- Mấy chuỵ em góp ý thì chanh nghe đừng chửi quá chửi quá chanh buồn chanh cũng ngủ ngon à nha- Chanh là mụt người thánh thiện có tâm hồn mong manh dễ bể lắm nha mụi người nên truyện khum có sóng gió dữ dội bão táp mưa sa đâu nha cả nhà yêuu - phần nói chuyện chém nhứt rầu đó tạm biệt mụi ngừi-…
Mặc Sơ trùng sinh rồi. Vừa mở mắt ra đã là một ngàn năm sau. Những động thực vật dịu dàng ngoan ngoãn vô hại trong trí nhớ đã trở nên hung hãn, có tính công kích rất mạnh, mà những dị năng tưởng như chỉ trong truyền thuyết mới có lại sống sờ sờ trước mặt nàng! May mắn vừa tỉnh dậy đã được ca ca mười phần muội khống che chở. Thế nhưng không may chính là nàng bị dị ứng thể chất, 99% đồ ăn đều không thể ăn được. Bất quá trời cũng không tuyệt đường sống của nàng, không có sẵn đồ ăn thì nàng liền tạo ra! Chính vì vậy mà khoai tây, cá nướng,... các loại mỹ thực mới xuất hiện ở thế giới 1000 năm sau. Mặc Sơ mở một cái nhà hàng hảo thực hài lòng. Bất quá____"Oa! Ta cảm giác mình sống 100 năm nay đều quá vô vị, mỹ thực này quá ngon rồi! ""Đồ ăn này mỹ vị không nói, thế nhưng lại còn có thể gia tăng năng lượng trong cơ thể, so với đan dược còn tốt hơn trăm lần!""Ta ra giá 50 vạn đồng liên bang!""Ta ra giá 100 vạn! Không được đoạt đồ ăn của ta!!"Mặc Sơ tỏ vẻ bất đắc dĩ, không phải chỉ là một đầu cá nướng thôi sao, cần gì phải kích động như vậy ?…
" LỜI TỎ TÌNH MUỘN MÀNG "Mô tả: Lee là một chàng trai gầy gò, nhút nhát nhưng dịu dàng như gió thoảng. Cậu sống lặng lẽ trong thế giới của riêng mình, nơi những cảm xúc dành cho Kura cứ lớn dần lên theo năm tháng, mà chẳng một lần dám thốt ra. Kura là một cô gái thục nữ, nhẹ nhàng như một bản nhạc trầm, có đôi mắt biết cười và nụ cười toả sáng như ánh nắng khiến người khác cảm giác như bị thiêu rụi bởi ánh nắng đó. Giữa họ là một khoảng cách mong manh, tưởng có thể rút ngắn chỉ bằng một câu nói... nhưng Lee lại mãi không kịp. Khi lời tỏ tình được thốt ra, cũng là khi trái tim ấy ngừng đập. Khi chiếc khăn được trao đi, cũng là lúc đôi bàn tay cậu không còn đủ ấm để giữ lấy người mình yêu. Đây không phải là một chuyện tình đẹp mà là một bản nhạc buồn chậm rãi, thấm đẫm, và để lại dư âm nhức nhối.…
" tôi đỡ anh dậy "Cô chìa tay ra nhìn anh bằng ánh mắt dịu dàng và đỡ anh dậy" cô ... " Anh ngại đến đỏ hết cả mặt đúng anh say rồi , say ngay từ lần đầu gặp cô…