mùa tháng năm
…
Sau ánh đèn rực rỡ của fan meeting, nơi tiếng hò reo vẫn còn vang vọng nơi hậu trường, có hai người không vội bước ra ánh sáng. Chỉ một cái liếc mắt là biết đứa kia đang định giở trò. Một lời nũng nịu, một nụ hôn trêu đùa, rồi lại hóa nghiêm túc đến nghẹn tim. Ở một góc tối, giữa thế giới náo nhiệt, Auau và Save tìm được một khoảnh khắc chỉ dành cho hai đứa. Và lần này, P'Auau thắng. Nhưng em nhỏ... cũng chẳng buồn phản kháng.…
Lưu lại suy nghĩ và ký ức trong quá trình trưởng thành của bản thân. Có những chuyện mình kể chi tiết, vì mình muốn nhớ. Có những chuyện mình viết mơ hồ, vì mình muốn quên. Đây là nỗ lực, là để sống tốt hơn, nhưng chưa hẳn có tác dụng. Nếu tìm thấy bản thân là một nhân vật mơ hồ trong dòng văn của mình, cũng đừng vội buồn, mình nói muốn quên, chẳng qua là vì biết rõ sẽ không bao giờ quên mà.Nếu tìm thấy bản thân xuất hiện thật rõ nét, thì làm ơn, trân trọng mình nhé.Ngoài nguyên do ban đầu là để giải tỏa và lưu giữ kí ức, mình sẽ cố gắng nỗ lực viết hơn nữa, vì không thể để khả năng tiếng Việt của bản thân bị mai một, sẽ không.…
Nếu có thể viết lại đồng nhân những bộ phim câu chuyện mình biết…
"A Touch of Serenity" tạm dịch là "một thoáng yên bình."Đây là một câu chuyện chữa lành.-------------------------------------" Jeong Jihoon tìm được ngoại lệ trong đống ngoài lề của mình rồi "-------------------------------------Cân nhắc trước khi đọc.Tình tiết truyện có lẽ sẽ hơi nhanh với 1 số bạn đọc.…
vì quá mê AuauSave nên viết một bộ , dù nó ko hay nhưng mong mn ủng hộ…