Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
- Hà Kim Nguyên là một cô gái hiền dịu và rất có hiếu vs gia đình, cô ấy luôn giúp đỡ mọi người và dc mọi người rất yêu mến. Trong một mùa hè nọ, cô ấy rời quê rời xa cha mẹ để lên thành phố sống vs bà của cô, trong 1 lần tranh cãi vs mẹ cô ấy đã gặp tai nạn và quen biết 1 chàng trai tên là Trịnh Gia Thành và kể từ đây sống gió bắt đầu nổi dậy.... Chap 1 có chút không hay, mọi người kiên nhẫn đọc đến các chap sau nhé !. Lần đầu viết mong mọi người góp ý để ngày càng hoàn thiện hơn ạ.…
Mùa xuân lại đến như bao lần trước. Nhưng năm nay, không hiểu sao tôi lại thấy có cảm giác như mình thiếu đi một mảnh ghép lớn trong trái tim, liệu có phải do nhỏ Xuân không?…
Lúc bé Chaeyoung nói mình yêu những cánh chim rợp trời. Tôi liền trèo tuốt lên đỉnh cây, định bắt cho em con chim sẻ. Chim sẻ tung cánh bay mất.Tôi ngã để lại vết sẹo dài trên cánh tay. Lớn lên Chaeyoung lại bảo mình yêu sự tự do.Tôi không thể nào cho em tự do được. Nó là của em mà. Lúc này tôi chẳng biết làm gì cả, chỉ biết để em rời đi. Bây giờ vết sẹo đó đã len lõi vào tim tôi rồi.Dù bé hay lớn, tôi vẫn không thể làm gì cho em. Mai em đi xin đừng gọi tên tôi. Hãy để cho tôi chút mạnh mẽ cuối cùng. Tôi sẽ khóc mất.…
Như ta đã biết, từ lâu, Bishamon và Yato đã có một mối thù vô cùng sâu nặng, kéo dài suốt hàng trăm thế kỉ. Dù rằng sau đó, Bishamon đã nhận thức được Yato thực ra là ân nhân của mình, nhưng cô vẫn không muốn thừa nhận điều đó, vì hồi ức xưa kia quá là đau đớn đối với cô. Một trong những vị thần mạnh mẽ nhất, lại bất lực nhìn tất cả Shinki mà mình xem như gia đình bị kẻ khác giết chết. Nhưng Yato đã hoàn toàn thay đổi kể từ khi anh gặp Hyuri và Yukine, lưỡi kiếm của anh đã không còn tanh mùi máu, ánh mắt cũng không còn sắc màu của sự chết chóc. Bishamon cũng từ đó mà không còn truy lùng anh, tuy miệng cô nói " Cô ghét anh đến chết " Nhưng thật tâm cô lại có sự biết ơn rất lớn đối với anh. Những lúc Yato cần sự giúp đỡ, cô luôn sẵn sàng đưa tay mình ra. Trớ trêu thay, thần và người vốn ở hai thế giới khác nhau, con người ai cũng phải trải qua " sinh lão bệnh tử " và Hyori cũng không ngoại lệ. Cô không thể ở bên Yato mãi mãi. Yato hiểu được nên đã chủ động đề nghị duy trì tình cảm bạn bè với Hyori. Anh trở nên buồn bã và tuyệt vọng, anh tìm đến Bishamon như một người bạn rượu, như một tri kỉ dù cả hai lúc nào cũng gây nhau. Và rồi những hiểu lầm liên tiếp xảy ra. Bishamon biết Yato không thể quên Hyori nên đã để anh ra đi. Mối quan hệ của Bisha và Yato bị một tên ác thần lan truyền đi khắp nơi. Hội đồng xét xử thần thánh đã trừng phạt Bishamon và trục xuất cô xuống nhân gian sống hết quãng đời con lại, cô mất hết tất cả kí ức và Shinki. Đồng thời một Bishamon khác cũng đã được tái sinh. Tin tức truyền đến tai…
Mãi đến khi chúng ta già đi thì mới thấy rằng, cuộc sống là một vòng tròn rộng lớn, đi đến cuối cùng chính là điểm bắt đầu. Tôi cảm nhận cuộc sống của mình như một chuỗi thời gian có giai điệu. Một bản sonate nồng nàng cho bạn đắm đuối trong vài tuần. Một khúc ballad da diết khiến bạn buồn trong vài ngày. Một điệu jazz nhộn nhịp, nhún nhảy cùng bạn trong vài giờ. Và...mất vài phút để tôi tỏ tình cùng ai đó...Vậy thời gian của em có gì?…
Tôi vẫn không thể tin !!! Do tôi cố chấp ư??? Đa một năm trôi qua tôi cầm trên tay bức ảnh ấy...khoảng khắc ấy thật đẹp biết bao...một người con gái tôi yêu và một ngày mưa không ngớt.........…
Khi gặp người yêu đầu, Giản Tư không hề ngờ rằng mối tình hoa mộng này rồi sẽ hủy hoại tất cả. 18 tuổi, cô và anh chìm đắm trong yêu. Tuổi trẻ nồng nhiệt, tưởng rằng hễ thề nguyện là bầu bạn với nhau được đến suốt đời suốt kiếp. Nào ngờ một đêm mưa gió, một chuyến đi hy vọng chứa chan, lại chuốc về ê chề nhục nhã, lại gây ra sinh tử biệt ly. Từ đó kẻ sống âm thầm sầu thảm, kẻ kiêu hãnh với cuộc đời mới bên kia bán cầu. Cả hai bằng những cách thức khác nhau, đều tự hứa sẽ không bao giờ gặp lại. Năm năm sau, hoa mộng ngày nào tái hiện như ác mộng. Anh nhận ra mình vẫn yêu cô, và cô, ngoài tình yêu cũng không còn vũ khí nào để phản kích. Cớ gì không phó mặc cho mọi việc lưỡng toàn kỳ mĩ? Dùng sợi dây dẻo nhất, cũng bền dai nhất, mà ràng buộc và hành hạ nhau đến tận cùng?"…