Pain of the past! ( Allmin)
"Hãy quên những nỗi đau em đã trải qua ấy đi, anh sẽ bù đắp bằng tất cả những gì có thể cho em" *Truyện chỉ là tưởng tượng. Bạn nào nghiêm túc xin đừng đọc cảm ơn"…
"Hãy quên những nỗi đau em đã trải qua ấy đi, anh sẽ bù đắp bằng tất cả những gì có thể cho em" *Truyện chỉ là tưởng tượng. Bạn nào nghiêm túc xin đừng đọc cảm ơn"…
#Tác phẩm đầu tay.Cạn lời r ... Đọc đi rồi biết :)))It's just the past. Có ngoại truyện H…
Ngược . -Xin hãy để em đi, như vậy anh sẽ được ở bên cô gái đó và chúng ta sẽ không phải mệt mỏi như vậy nữa .... Hắn từng đã rất yêu cậu , hắn đã bất chấp mọi sự ngăn cản để tới với cậu . Ngày đó , khi vẫn còn học đại học , cậu quen hắn khi hai người cùng tham gia chung câu lạc bộ của trường , hắn ta hơn cậu một khóa , cậu mến hắn vì là một người đáng tin cậy , tài giỏi . Hắn cũng mến cậu nhưng chỉ là không bộc lộ rõ quá mà thôi . Nhưng tình cảm thì càng lâu ngày càng lớn , hắn quyết định bày tỏ với cậu , cậu vui mừng như vỡ òa . Hai người đến với nhau trong sự phản đối cửa gia đình , gia đình cậu thì phản đối, còn gia đình hắn thì không ? Chớ trêu thay cậu đã nhiều lần muốn từ bỏ từ bỏ vì đã quá mệt mỏi , nhưng may mắn thay có hắn , hắn vẫn kiên trì , hắn luôn bên cậu , hắn không muốn rời xa cậu. Cuối cùng cậu quyết tâm tới bên hắn mặc kệ những lời cay độc những lời cay đắng dồn lên cậu. Nhưng thời gian trôi , hắn đã thay lòng sau bao vất vả để tới với nhau , hắn dường như từ bỏ cậu ...…
"Anh chỉ dịu dàng với mỗi em thôi! Anh hứa!"- Kim Taehyung.@jmkth95.________Bìa: @vminweek2019_twt.•đây là fic sinh tử văn•không chuyển ver, mang ra ngoài wattpad.…
Anh như một liều thuốc phiện, mang lại cho em rất nhiều cảm giác, nhưng đều là hư ảo.Mối tình của chúng ta sẽ đi về đâu đây, khi anh lại căm ghét gia đình em đến như vậy?Chúng ta thật giống như Romeo và Juliet....Nhân vật không thuộc quyền sở hữu của tác giả.Không re-up, không mang con tui đi đâu nha.…
Tên Hán Việt: Hoàng hậu đích tân yTác giả: Phong Hà Du NguyệtNguồn convert: WikidichDes: Linh TâyThể loại: Nguyên sang, cổ đại, ngọt sủng, trọng sinh, song khiết, cung đình hầu tước, HE.Số chương: 149 chươngEditor: Song Ngư & Ngáo ~~~~~~~~~~~~~~~~~-TRUYỆN ĐƯỢC EDIT & ĐĂNG TẠI https ://selena613.wordpress.com/ VÀ Wattpad ChocoMint-TRUYỆN ĐƯỢC LÀM VỚI MỤC ĐÍCH PHI THƯƠNG MẠI VÀ CHƯA CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ. VUI LÒNG KHÔNG SAO CHÉP VÀ MANG RA KHỎI WEB-CÁM ƠN MỌI NGƯỜI ĐÃ ỦNG HỘ. CHÚC MỌI NGƯỜI ĐỌC TRUYỆN VUI VẺ.…
ĐÂY LÀ FIC CHUYỂN VERTác giả gốc: Yến Nhi ( trngyennhi0612 )Couple gốc: VkookCouple edit: Kim Taehyung- Park Jimin_đừng đọc mà không vote nha _| Chuyển ver đã có sự cho phép của tác giả |#2 Taemin…
" Mày thích quà chứ gì. Tao cho mày"…
Jimin từ nhỏ là một đứa trẻ mồ côi cha mẹ, cuộc sống càng nhẫn tâm với cậu hơn khi Jimin được nhà dì nhận nuôi, hàng ngày chịu thương tổn về cả tinh thần và thể xác, cậu không khóc, không oán trách, cậu đã quá quen rồi.Một ngày nọ, trong cái đêm mưa tuyết lạnh lẽo ấy, cậu bị đuổi ra khỏi nhà, cậu bị oan. Jimin không biết nên mừng hay nên buồn, cậu đã thoát khỏi địa ngục, nhưng giờ cậu biết đi về đâu ?Một lần nữa hy vọng lại sống lại trong cậu khi Jimin được một người phụ nữ trung niên cưu mang chăm sóc, hơn nữa cũng từ đó cậu gặp anh, Kim Taehyung !Anh đem đến cho cậu những dư vị ngọt ngào nhất của tình yêu, anh mở ra một con đường mới trong tương lai tối tăm của cậu. Rồi cũng chính anh dập tắt nó, phá huỷ nó, Jimin chính thức bước vào chuỗi ngày đau khổ. Cậu quyết định rời đi thật xa, bỏ mặc lại mọi thứ vướng bận, sống một cuộc đời mới, không phụ thuộc, không dựa dẫm, không yếu đuối, mạnh mẽ, quyết đoán.Liệu cái gọi là định mệnh còn tồn tại ? Cậu tin vào nó, còn tồn tại, anh và cậu ắt sẽ trở về bên nhau, mọi thứ cậu uỷ lại hết cho hai tiếng "định mệnh" kia.P/s : fic đầu tay của tôi nên không được xuất sắc lắm TvT mong các cậu sẽ đón nhận nó.Don't re-up ✨Thank for reading 🌟By @vabe410…
Trí Mân: không được, mình thích cậu ta mất rồi. Thật muốn tỏ tình quá!!!.Thái Hanh: trông có vẻ hung dữ nhỉ? Hừm... Nếu khóc thì nhìn có đỡ hung hơn không ta??? Đấm một phát, liệu có khóc hay không ta?edit chưa có sự cho phép, có vấn đề gì sẽ xoá~…
Tôi không biết yêu em từ khi nào nhưng lần đầu tiên hai ta gặp nhau thì mọi chuyen đã thay đổi tôi rất yêu em jungkook xin em hãy ở bên cạnh anh thật lâu xin em đừng xa anh jungkook tôi yêu em rất nhiều dù hai ta xa nhau nhưng anh sẽ vẫn nhớ hình bóng của em xin em đừng nhớ mọi chuyen anh sẽ ở bên em jungkook…
Tâm sự lớn mà. Hihi muốn biết hãy đón đọc.…
Tên truyện: Phục SinhTên khác: Rebirth (đổi lại cho giống tên bài hát của Jimin) Ngôn ngữ gốc: Tiếng ViệtTác giả: Hạ (Hyden) + BlairBeta: Blair Mains: Park Jimin, Jay (hope), Agust, Kyle (Namjoon), Jin, Vicky( Taehyung), JK ver: địa đàng (vũ trụ không tồn tại)Sau khi quyết định lập một cái nghĩa trang mini cho tất cả các anh thì chúng tôi tiếp tục hoàn thành truyện ngắn này. Vì muốn có một câu chuyện độc lạ nên vừa viết vừa sửa khá nhiều, ai không chịu được thì đừng đọc. Xin cảm ơn.…
" Cố chấp để yêu rồi bản thân nhận lại được gì... "" Hãy buông tay em anh nhé chỉ có như thế anh mới tìm được hạnh phúc mới"" Anh mãi chỉ yêu mình em.... "30/12/2016…
từ ngày ta là bạn thân đến lúc ta là bạn đời...…
Truyện này em lm couple VMin, đây là lần đầu em viết nên có nhiều chỗ chắc vẫn chưa hay nên m.n bỏ qua và ủng hộ em ạ.( em mới 15t thôi nên viết chưa hay lắm đâu)…
Couple chính : vmin " Anh cầu hôn em tại một nơi tuyệt đẹp , có những bông hoa hồng đỏ trải dài em rất thích , dưới ngọn nến lung linh trong không gian lãng mạn . Em còn nhớ chứ ?? " " Em có thể quên sao ? "…
Tình trạng: Hoàn!Tôi ước gì mọi chuyện có thể trở lại ban đầu, thì có lẽ lúc anh đưa tay ra với tôi tôi sẽ nắm chặt nó chứ không phải là một bàn tay khác nhưng bây giờ .........…
Câu chuyện xoay quanh căn nhà có ba cặp đôi và một cậu trai còn trinh trắng =)) Mình vẫn trung thành với Vmin,Namjin và Sope nheeee ❤️ Còn thanh niên còn trinh trắng thì ai cũng biết là Kookoo 🐰Mình để title là /Vmin/ thế thôi, nhưng trong đây mình viết rau trộn dữ lắm, khum độc chỉ vmin thui đâu Đọc zui zẻ ăn cơm, uống nước thì vẫn được nho. Mình không chắc nó sẽ lê thê đến đâu .... Ủng hộ nhooooo 🙄…