thư tình gửi một người.
tuyển tập những bức thư tình của một người đàn ông, viết cho bóng hình quá cố xuyên suốt bảy mươi chín năm cuộc đời.…
tuyển tập những bức thư tình của một người đàn ông, viết cho bóng hình quá cố xuyên suốt bảy mươi chín năm cuộc đời.…
Năm 18 tuổi, tôi thích thầm một người.Cũng đúng cái năm 18 tuổi ấy, người đó lại trở thành của riêng tôi. Cậu và tôi ở hai thế giới khác nhau, người ban tự nhiên, kẻ ban xã hội. Nhưng bằng một cách thần kì nào đó, sợi dây tơ duyên đã kết nối tôi và cậu lại với nhau. Nguyễn Thế Hưng với vẻ ngoài ưa nhìn được các bạn học dễ dàng vây quanh, từ ban xã hội đến ban tự nhiên đều có người thích cậu. Hưng đứng nhất khối ở ban tự nhiên, điểm xã hội không cao nhưng điểm tự nhiên lại vượt trội ngoài sức tưởng tượng. Nhiều thầy cô còn cho rằng cậu ấy gian lận giống như tôi. Bị gắn mác là học không tới nơi, tới chốn, tương lai sẽ mù mịt khiến Lê Gia Minh có chút khó chịu. Minh không hẳn là trội toàn phần nhưng cậu vẫn làm hết sức mình khi có thể để không lãng phí thời cấp ba tươi đẹp. Mọi việc diễn ra đều đều cho đến khi cậu va phải Hưng, một người có phần lười nói và không muốn tiếp xúc với xã hội. Hai trái tim cùng một nhịp đập khiến cả hai vừa ý nhau mà bám dính lấy, không ngại công khai mối quan hệ với mọi người. Mặc kệ ánh mắt dị nghị, tôi và cậu vẫn sống chính mình, được ủng hộ hay không là quyền của họ, còn sống như thế nào là do chúng tôi quyết định.…
Cậu thích cô từ hồi bé, những cái nhìn hay cái nắm tay của cô đều khiến cậu thổn thức, quyết định tỏ tình khi lên 8, nhưng cô lại không cho cậu câu phản hồi.Cô không nhận ra được tình cảm của mình khi bé, đến lúc nhận ra thì thứ tình cảm đó đã không thể kiểm soát được, bồi hồi, thấp thỏm khi gặp lại cậu, mặt nóng, tay run, không dám thổ lộ.Liệu cậu còn tình cảm với cô, hay chỉ do cô tưởng tượng?…
Nếu bạn từng yêu thầm, từng giấu nỗi lòng trong một ánh mắt, từng ước một lần được người ấy nhìn lại, thì có lẽ - mình và bạn, đã có một đoạn cảm xúc lặng lẽ giao nhau.*Các bạn đọc vui thôi, đừng chia sẻ lung tung nhé…
Tên : Cùng Dazai Yêu ĐươngTác giả: Bạt Ti Địa Qua Bất Thị Sơn DượcTình trạng chính văn : Hoàn thànhThể loại: Diễn sinh, Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , Manga anime , Dị năng , Thị giác nữ chủ , Bungo Stray Dogs.Lời tác giả :【! 】 này thiên nghĩ nghĩ vẫn là tiêu thành kết thúc lạp, hắc khi Zai ta hiện tại tưởng về sau đơn độc khai một thiên, khả năng sẽ là không muốn làm dị năng lực giả Hyuga Ritsuko chuyện xưa, độc lập ra tới, cũng là ngọt ngào, nếu là cảm thấy hứng thú có thể tiến tác giả chuyên mục cất chứa một chút phòng lạc đường ( bút tâm )【 cao lượng 】 nhìn bạch bạch mộc thái thái yêu đương hệ liệt, điên cuồng phía trên, tình cảm mãnh liệt tự cắt chân thịtChính văn võ trinh Zai, phiên ngoại sẽ viết thủ lĩnh Zai, hắc khi Zai đãi định, ooc báo động trướcNgôi thứ nhất, thời gian tuyến ma sửa, 【 chính văn dệt điền chưa tồn tại 】, xét xem văn qwq-- dưới tóm tắt --Hyuga Ritsuko mùa thu từ Tsurumi vớt đi lên một người, mùa hè liền thu hoạch một cái bạn trai.Bạn trai tuy rằng trang điểm kỳ lạ, yêu thích tìm kiếm cái lạ, nhưng hắn dí dỏm dính người, công tác ổn định, song thương cực cao, luật tử nàng siêu vừa lòng!Vây xem quần chúng: Không mắt thấy.Tag: Ngọt văn, Văn dã, Nhẹ nhàngLập ý: Ái là song hướng lao tới.…
Đã có ai nói với bạn, bạo lực gia đình có thể bóp nát tình yêu của một đứa trẻ như thế nào không?Là một trái tim khao khát tình yêu nhưng lúc nào cũng bao phũ bởi mặc cảm và sợ hãi.Là mỗi lần cảm nhận chút ấm áp lại không tự chủ quay đầu bỏ chạy.Là yêu nhưng lại sợ phải yêu.Nguyễn Đỗ Tường Vi và Trần Châu Duy - hai con người xa lạ có chung một vết thương - đã dìu dắt nhau từng bước băng qua màn đêm tối. Nhưng khi bầu trời mờ sao, bình minh ló dạng, cả hai lại để lạc mất nhau. Mười năm dài trôi qua cũng chỉ tựa như một cái chớp mắt. Hai con người bước ta từ cánh cửa của hai thế giới khác biệt, gặp lại nhau.Lần này, liệu còn ai đủ dũng cảm để không bỏ lỡ?1. Trộm Thương là tác phẩm mình viết để thỏa mãn trí tưởng tượng, nhưng không đồng nghĩa mình chấp nhận lấy ý tưởng, chuyển ver, và các hành vi đạo nhái dưới mọi hình thức.2. Truyện được tác giả đăng trên Wattpad và Rookies vui lòng không mang đi nơi khác.…
Thiên An cùng gia đình chuyển đến Sài Gòn lập nghiệp. Mùa xuân đầu tiên ở Sài Gòn, Thiên An gặp và đem lòng thương mến cô tiểu thư xinh đẹp Thanh Trúc. Thiên An nói mối tình đó đã trở thành mùa xuân duy nhất của cuộc đời cô. Và mùa xuân đó cũng là mùa xuân duy nhất mà họ có nhau. Lưu ý: Câu chuyện được viết dựa trên một giấc mơ của mình. Bối cảnh trên chỉ là bối cảnh lấy cảm hứng, không liên quan đến lịch sử. Nếu có bất kỳ chi tiết nào làm bạn cảm thấy phản cảm, xin vui lòng góp ý với mình. Cảm ơn mọi người.…
Prednison là thứ thuốc đã theo tôi suốt chặng đường dài tám năm, cho tôi đường sống sót mà chẳng thể chữa khỏi căn bệnh quái ác. Hiếm có ai mắc bệnh mà yên thân sống khi sử dụng liều lượng với thời gian dài như vậy. Tôi đã bước qua tám năm địa ngục, và sau đó là một giai đoạn khác của địa ngục. Thu về, Đông sang, tôi chỉ là cần một hơi ấm, cho cơ thể và ấp ủ cả trong lòng.Rồi Tuấn Hạo xuất hiện trong đời tôi, một lần nữa. Anh đã từng là một người phiền phức, thật sự rất phiền phức. ..."Chẳng có gì là mãi mãi, kể cả nỗi đau mà ta đã trải qua"Tôi đã đáp, rằng anh ấy chẳng biết gì cả."Đúng vậy, anh chẳng biết gì cả""Nhưng nỗi đau của em, nếu được Trời cho phép, anh vẫn sẽ gánh lấy.""Vì anh chẳng biết gì cả, nên mong em có thể mở lòng với anh, Nhàn à"Tác Giả: Sẻ Ngậm Bút.Thể loại: Ngôn Tình, Đời Thường.Gửi lời chúc vui vẻ khi đọc nhé -💕…
[Đam mỹ] Tên truyện: Ngoại truyện "Tôi là ba ba của vai ác" - Thế giới song song Lâm Phi cùng Quý Nhạc NgưTác giả: Lâm Áng TưĐây là hai chương ngoại truyện của Lâm Phi cùng Quý Nhạc Ngư trong bộ truyện "Tôi là cha vai ác". Số chương: 2 chươngVài đôi lời giới thiệu của editor: Lâm Phi cùng Quý Nhạc Ngư là hai nhân vật bé con trong bộ truyện "Tôi là cha vai ác" của Lâm Áng Tư. Câu chuyện xưa bắt đầu khi Lâm Lạc Thanh, cậu của Lâm Phi, xuyên vào một bộ truyện, trở thành nhân vật pháo hôi đã từng nhục mạ người chú tàn tật của vai ác Quý Nhạc Ngư, cũng luôn mắng chửi đứa cháu ngoại Lâm Phi, người cháu mà chị gái đã mất của y để lại. Vì kết quả của nhân vật này quá đáng sợ nên khi Lâm Lạc Thanh xuyên vào đã sống thật chân thành, yêu thương Quý Dữ Tiêu và chăm sóc thật tốt cho hai đứa bé Lâm Phi cùng Quý Nhạc Ngư. Ngoai truyện này là quá trình Lâm Phi cùng Quý Nhạc Ngư của thế giới song song, nơi mà không có ba ba Lâm Lạc Thanh, chỉ có người cậu ác độc Lâm Lạc Thanh cùng người chú qua đời sớm Quý Dữ Tiêu. Hai con người không có gia đình, sống cô độc lại vô tình mơ về thế giới này, cùng hai bé con trò chuyện và hiểu rõ hơn về bản thân mình. Editor cảm thấy một chương của phiên ngoại này rất dài, ai chưa đọc bộ truyện "Tôi là ba của vai ác" cũng có thể hiểu được cốt truyện. Mọi người có thể vào bộ truyện "Trang Tử không phải là cá" mà nhà mình đang edit để có thể hiểu hơn về Lâm Phi cùng Quý Nhạc Ngư trước khi đọc bộ này để dễ hiểu hơn nhé.…
Đây là truyện có thật của tớ dựa trên tình tiết ngoài đời và được chỉnh sửa lại để hoàn thành quyển nhật kí cảm xúc của bản thân Diệp Tuyết An vô tình thích một bạn trai trong lớp nhưng rồi nhận phải một kết quả không như mong muốn , lúc này một cậu bạn mà cô từng rất thân đã xuất hiện và thay đổi tất cả những suy nghĩ tiêu cực của cô , dưới đây là một hành trình của cô bé Diệp Tuyết An mang trong mình cảm xúc của tuổi trẻ theo đuổi người mình thích và kết quả sẽ ra sau ? Mong mọi người đón đọc bộ truyện đầu tay của tớ…
Thể loại: Hệ thống, tinh tế, chậm nhiệt, 1v1, viễn tưởng, tự sáng tác.Note: Khuyến khích mọi người chỉ ra những lỗi mà Pán hay mắc phải!…
૮₍ ˃ ⤙ ˂ ₎ა 。゚🍫+ 🍃 ゚。…
Em tên là Nguyễn Tường Dương, em hứa sẽ yêu thương, chăm sóc, nâng niu, một lòng chung thuỷ với Phạm Châu Ái Hồng suốt cuộc đời. Chị là vợ, là nắng hồng của cuộc đời em.Thể loại: Gl, Bách hợp, Duyên nữ…
hãy học cách chữa lành đứa trẻ trong bạn…
"Số phận của con người có thể thay đổi được không vậy Duy Ánh?""Số phận của con người là không thể thay đổi được. Lúc mẹ ta mang thai ta đã được một ông thầy bói phán rằng 'Con của ngươi chính là kết tinh của yêu quái và con người, cái thai này nghịch lại với trời đất, tuyệt đối không được sinh ra, phải giết càng sớm càng tốt, dù giữ lại cũng không thể sống quá 20 tuổi.' nói xong rồi thì bỏ mẹ ta lại với đống suy nghĩ hỗn loạn. Quả đúng là thế, ta chết đúng ngay năm 20 tuổi, cứ tưởng sẽ trở thành linh hồn vất vưởng thì được ngươi hồi sinh thành hình hài như này đây.""Thấy cây cỏ ở đây không?" Nói xong Tuyết Nguyên đạp nát cây cỏ xanh trên mặt đất, dùng lực vừa đủ nghiền nát nó dưới sự chứng kiến bất ngờ của Duy Ánh. Ngay lập tức, Duy Ánh liền nghĩ mình nói sai nên đã làm cho nàng ta tức giận và dùng hành động biểu thị cho nàng thấy số phận của mình như cây cỏ không thể phản kháng. Nàng lồm cồm muốn đứng dậy để giải thích rõ lý do vì sao mình nói thế nhưng thân thể yếu ớt ngã ngược ra sau, tiếng lưng va đập lên thân cây nặng nề."Bình tĩnh đi!" Tuyết Nguyên vuốt ve vai nàng trấn an, nhận thấy nàng ngoan ngoãn thả lỏng cơ thể, ánh mắt chăm chú chờ lời giải đáp.Tuyết Nguyên thở dài khó xử nói tiếp: "Ngươi cho nó một ít Ky -Là sức mạnh như phép thuật- đi."Duy Ánh làm theo, nàng chạm nhẹ lên thân cây, từ đầu ngón tay tỏa ra ánh sáng màu vàng nhạt, chỉ trong chốc lát đã biến thứ nát tươm trên mặt đất thành một cây cỏ cao lớn và tràn đầy sức sống."Số phận đúng là không thay đổi đ…
Cùng nhau chữa lành tâm hồn thôi nào😄😄😄…
Thơ văn tự sự , chữa lành !…
Hoàng Quỳnh Chi là học sinh giỏi của lớp chuyên văn, Bùi Bình An là nam vương học lệch của lớp chuyên toán.Họ là hai con người hoàn toàn trái ngược, giống như cực dương và cực âm của một thỏi nam châm, căm ghét nhau ra mặt.Nhưng mà ..."Cậu bị hâm à? Mình mà thích cậu? Nằm mơ đi!""Sau này, tớ chỉ mập mờ với một mình cậu thôi.""Cậu không yêu mình cũng được, nhưng đừng chia tay ...""Hứa với mình đi. Quá khứ của mình với cậu, sẽ khiến bạn trai tương lai của cậu phát điên hơn cả với Trần Quang Huy."…
những câu chuyện nhỏ , những mẫu chuyện qua đường cho bạn thấy rằng đâu đó trong cuộc sống vẫn còn những điều nên thơ , giản dị và an lòng đến lạ thường . Qua những câu chuyện mong có thể chữa lành những vết thương trong mỗi một chúng ta ....…