tình cờ yêu em
˗ˋˏ ♡ ˎˊ˗chuyện tình siu dưỡng thê của 2 bạn nhỏ…
˗ˋˏ ♡ ˎˊ˗chuyện tình siu dưỡng thê của 2 bạn nhỏ…
Ngược về chiều gió, nơi đó em còn không?Là tại vì đâu mây che lấp đi cầu vồng?Rồi liệu ngày mai khi gặp nhau, đứng trước mặt nhauNụ cười em còn như lần đầu?Người lạ người thương, rồi mình thành người dưngKí ức xa thật xa theo 2 chữ "đã từng".(Người lạ, người thương rồi người dưng - Phạm Nguyên Ngọc)Bối cảnh: Việt NamThể loại: Tình cảm, hiện đại, gương vỡ lại lành, tình chị emMọi tình tiết đều là hư cấu dựa trên trí tưởng tượng của tác giả, không liên quan đến bất kì cá nhân, tổ chức nào.Nghiêm cấm hành vi ăn cắp chất xám dưới mọi hình thức và vui lòng không mang đi nơi khác khi chưa có sự cho phép từ tác giả.…
Hà Thanh Trúc vốn là học sinh gương mẫu của lớp, chuyên được thầy giao đi kèm mấy bạn học kém. Cho tới một ngày, cô được giao nhiệm vụ kèm cậu bạn Trịnh Tùng Quân. Cô đã dồn hết công sức để giúp cậu, nhưng rồi Trúc nhận ra cậu học sinh này hóa ra lại không hề học kém, thậm chí còn học giỏi hơn cả bản thân cô! Không chỉ vậy, hình tượng "học sinh gương mẫu" của cô còn bị sụp đổ trong mắt cậu nữa chứ! Cơ mà, không phải là cô không thể chấp nhận được cậu học sinh này...Trịnh Tùng Quân vốn là một học sinh giỏi, vậy mà lại dần rơi xuống cuối danh sách điểm thi của lớp. Cậu dần chìm trong vũng lầy, cứ nghĩ cuộc sống sau này sẽ mãi như vậy. Cho tới một ngày, cậu gặp Thanh Trúc. Cô kéo cậu khỏi bùn lầy, chứng kiến mọi sự yếu đuối và tối tăm của cậu. Cô đem lại cho cậu một cuộc sống mới, tươi sáng hơn. Vậy nên, cậu quyết định, cũng phải đem tặng Trúc thật nhiều ánh sáng.…
Link đọc: https://diemsaccung09092002.wordpress.com/hien-dai-showbiz-nghien-kim-hoa/Link fb: https://www.facebook.com/diemsaccungLink wattpad: https://www.wattpad.com/user/diemsaccung2020…
Giữa lòng thành phố Rome tráng lệ, nơi những di sản cổ kính hòa quyện với hơi thở hiện đại, hai con người tưởng như chẳng có điểm chung lại vô tình gặp gỡ. Một người là thiên tài y học với khả năng "tái thiết ký ức" đầy kỳ diệu, được mệnh danh là "Mago dei Ricordi" (Phù thủy kiến tạo ký ức) - Tống Duy Thành (Raffaele). Người kia là bậc thầy bánh ngọt, cô gái mang hương vị của những món bánh có thể lay động cả trái tim lẫn tâm hồn - Trần Vân Ca (Fiorella), còn được biết đến là "Angelo della Dolcezza" (Thiên thần vị ngọt).Anh là bác sĩ khoa thần kinh với đôi mắt sắc bén, dáng người cao lớn, với mái tóc đen nháy được chải chuốt gọn gàng, mang nét lạnh lùng và kiêu ngạo. Trong từng bước đi của anh luôn toát lên vẻ uy quyền, khó gần. Tống Duy Thành không chỉ giỏi về y học mà còn có khả năng phân tích tâm lý đỉnh cao, với biệt tài "tái tạo ký ức" giúp bệnh nhân vượt qua nỗi đau tinh thần. Bề ngoài trầm ổn, nghiêm túc nhưng ẩn sau đó là một trái tim mang nhiều tổn thương và ký ức khó phai về gia đình đã tan vỡ.Còn cô, với một nụ cười ngọt ngào như nắng mai và mái tóc dài óng ả luôn được buộc gọn khi làm việc, là hình ảnh của sức sống mãnh liệt và tự do. Đôi mắt trong veo như hồ nước xanh thẳm luôn luôn lấp lánh trước ngọn lửa mãnh liệt của niềm đam mê với bánh ngọt. Vân Ca nổi tiếng khắp Roma với những món bánh ngọt mang hương vị độc đáo, có khả năng gợi lại ký ức và cảm xúc sâu thẳm trong lòng thực khách.Cuộc gặp gỡ của họ bắt đầu từ một vụ tai nạn bất ngờ, khi Vân Ca vô tình cứu Duy Thành trong một l…
Tags: truyện dài, chữa lành, platonic, boylove.Main CP: Hoàng Chí Thành x Nguyễn Kiều Lam.....Trích đoạn:[...]Lúc còn học lớp 9, Kiều Lam không có ý định thi tuyển sinh xong thì sẽ sống tiếp.Đương nhiên là cậu ấy được bạn bè thầy cô động viên nhiều, chỉ tiếc là trong gia đình không ai biết chuyện này, cho rằng Kiều Lam đến tuổi nổi loạn nên sinh hư lười học, không chịu cố gắng, không chịu chăm sóc bản thân, đơn thuần là thế thôi. Kiều Lam hồi đấy cũng không muốn nói chuyện với gia đình, khóc thì cắn lưỡi cắn chăn mà khóc, bực thì cũng chỉ có thể tự cào cấu mình, sau một đêm mất ngủ tự hành xác thì lại thành cái dạng vô tâm vô cảm, không máu không tim, vật vờ trong nhà, thi thoảng cả người suy sụp thì cứ thế nghỉ học, chẳng thèm để ý mình đang là học sinh cuối cấp. [...][...] Kiều Lam nhìn Chí Thành, hai mắt lộ rõ vẻ kinh ngạc.Cậu ấy nhớ rồi. Đợt hè, Kiều Lam chán đời đi bộ từ Đống Đa ra Long Biên, đi thăm mộ bố, gặp Chí Thành bị đám bạn chơi xấu suýt chết, nên cậu ấy tiện tay giúp hắn. Mà cũng chập tối hôm ấy, Kiều Lam thăm mộ xong định nhảy một phát xuống sông, lại gặp Chí Thành cũng đang gặp nạn - rõ là bị đám kia cay cú chơi xấu thêm lần nữa, thế là cậu ấy lại cứu hắn.Hai đứa ngồi tâm sự đến lúc Chí Thành được bố mẹ đến đón về, Kiều Lam nghĩ là sẽ chẳng bao giờ gặp lại nữa đâu, Hà Nội không nhỏ bé, cả hai cũng quên mất cho đối phương phương thức liên lạc.Thế mà... [...]...A/N: Đừng hỏi mình lịch ra chương mới, mình đào hố cho vui.…
Bác sĩ Nam thụ X phi công Nam CôngĐọc vui vẻ mãi iu1 lần rung động trước cậu lại 1 lần nữa bất cẩn phá vỡ đi tình bạn giữa hai chúng ta tớ còn chả biết phải làm thế nào mới là đúng..Lá thư gửi Chu Gia Hào.. ba mẹ chuyển trường tớ phải xa khỏi nơi thân yêu này cậu cũng sẽ chẳng còn nhìn thấy được tớ nữa nên cậu hãy vui lên ..và không cần thuê người đánh tớ nữa .. Chắc khi cậu đọc được dòng này thì tớ cũng đã đặt chân lên 1 nơi tốt hơn nơi này rất nhiều .. Tạm Biệt cậu mong chúng ta sau này sẽ chẳng bao giờ gặp lại nhau .. Trần Nhật Minh Kính gửi…
- tớ ở đây để chứng minh cho cậu thấy, quên một người khó khăn đến mức nào. Càng khó hơn nữa là một mảnh kí ức như mảng bám chôn chặt vào trong tim cậu, khó gỡ ra sao.- tớ cũng ở đây để cho cậu biết rằng, cậu xứng đáng được yêu, được trân trọng, hơn bất cứ ai. Bởi nhìn quanh thế giới, có thứ gì là của cậu ngoài trái tim cậu?"rồi sẽ đến một ngày bầu trời xanh thẳm sẽ nhấc bổng trái tim em lên, hoặc chí ít, em sẽ được bay."only os for each chapter.Cover cre: PinterestCopyright ©2025 by ncvd…
Những kẻ lạc lõng, cô đơn, lang thang vô định trong đồng cỏ cao quá đầu người như thể có 1 lời nguyền đeo bám theo chúng. Chúng khao khát được giải thoát, chúng mong muốn tự do.Thiếu niên may mắn thoát được khỏi đồng cỏ, nhưng thứ lời nguyền ấy dai dẳng đeo bám tâm trí cậu ta. Cậu ta dường như phát điên, tuyệt vọng."William, tôi không thể sống như thế này được, tôi sắp phát điên tới nơi rồi""Alienor, đây không phải là kết thúc, cái chết không phải là sự giải thoát, tỉnh lại đi!"…
"Giữa những cơn mưa Hà Nội, anh và tôi gặp nhau, thoáng qua như hai kẻ xa lạ giữa dòng đời tấp nập. Nhưng mùi hương bạc hà ấy, ánh mắt ấy... đã khắc sâu vào tâm trí tôi suốt 7 năm dài."Thảo Chi - cô gái sống khép kín với những tổn thương chẳng thể xóa nhòa. Ký ức về người mẹ đã mất trong một cơn tai nạn, và bóng hình một cậu bé năm xưa từng giúp cô thoát khỏi bóng tối, là tất cả những gì cô mang theo suốt những năm tháng trưởng thành.Và rồi, vào một chiều mưa se lạnh, khi cô chuẩn bị bước vào cánh cửa cấp 3, cậu lại xuất hiện - như định mệnh sắp đặt. Nhưng liệu đó có thật là người mà cô đã luôn khắc khoải tìm kiếm?Giữa những cơn mưa và ngày nắng, giữa tổn thương và hy vọng, câu chuyện tình yêu đầy cảm xúc của hai con người với quá khứ không trọn vẹn sẽ dẫn lối họ về đâu?"Có lẽ, ai cũng cần một ngày nắng cho riêng mình - ngày mà mọi nỗi đau đều tan biến, chỉ còn lại hạnh phúc vẹn tròn."Ngày viết: 25/1/2025Tình trạng: Ongoing…
Tác phẩm: HẠ TÀN VƯƠNG NẮNGTác giả: Con mèo kêu meo meo [LIUKAT]Thể loại: Học đườngTags: Việt Nam truyện, thuần Việt, học đường, đồng phục đến váy cưới, học đường đến lễ đường, happy ending, HE, gió tầng nào mây tầng đó, gương vỡ lại lành,...Nhận diện: nam sinh dù hư nhưng không hỏng x nữ sinh ba tốt chữa lành toàn phầnNgày khởi viết: Ngày hoàn thành:Ngày đăng tải: Nhân vật chính: Nguyễn Phùng Khải Minh x Nguyễn Đoàn Du Uyên* **Hạ tàn vương nắng là ý gì?Là cố chấp đến hèn mọn để yêu thích một người. Những năm sau gặp lại, mọi người đều hoài niệm thời gian xưa cũ ấy. Trong nhóm chat lớp lâu ngày không ai hay lại hiện lên một tin nhắn video, nam chính là Nguyễn Phùng Khải Minh. Cậu ấy say rượu, trên tay còn cầm cả chai, bên cạnh là anh em bạn bè thân thiết. Có người hỏi, còn thích cô ấy không? Cậu ấy ra vẻ thảnh thơi cao ngạo đáp "thích cái gì, ai?", thế mà hồi sau hai mắt cậu ấy lại đỏ hoe, miệng lầm bầm "nhớ chết đi được, mẹ nó, em ấy cứ như thế mà đá tao à?".Mọi người xem tin nhắn đến tận mấy ngày sau vẫn chưa được gỡ, rõ ràng Lê Vũ Quốc Anh đã xem rồi vậy mà cô gái kia còn chẳng thèm động tới. Mọi người cứ ngỡ hai người bọn họ thật sự đường ai nấy đi, không thể vãn hồi. Lại qua một đoạn thời gian, mùa xuân hoa mai khoe sắc, hoa đào nở rộ, bạn cùng lớp nhận được hai cái thiệp mời cùng một lúc. Kính mong bạn đến chung vui cùng Khải Minh và Du Uyên. Mọi người đến tiệc cưới nhà cậu ấy, không ai không nói...Quay đầu gặp cố nhân. * **Nữ chính là học sinh ba tốt, nam chính…
« Anh như mặt trời sưởi ấm trái tim em, soi sáng thế giới của em, là sợi dây em bám víu, là ánh sáng dẫn đường cho cuộc đời em. Khi em sợ hãi buông tay anh để chạy trốn, lúc đó mới biết anh chính là linh hồn, là cả thế giới của em » _An Nhiên.« Khi bên nhau em thường hay nói 'anh là mặt trời, là hơi ấm, ánh sáng của em'.. nhưng em lại không biết rằng mặt trời của em cũng bị đốt cháy trong chính ánh sáng đó, cũng muốn chạy trốn khỏi ánh sáng đó. Ngày gặp em anh như tìm thấy nơi đến của cuộc đời mình. Nếu em nói anh là mặt trời thì anh sẽ nói em chính là mặt trăng của cuộc đời anh, như ánh sáng mát lạnh, như cơn gió trong lành đến làm dịu mát thế giới của anh. Em là cuộc đời anh, là thế giới, là tất cả những gì anh muốn có trong cuộc đời này »_ Thiên Phúc. Định mệnh cho chúng ta gặp nhau, rồi lại khiến hai ta chia xa.. Như quy luật của tự nhiên, mặt trăng và mặt trời Liệu rằng ta có thể bên nhau?…
sự đồng điệu trong hoàn cảnh giữa công và thụ tạo nên một câu chuyện tình đầy thử thách đầy khó khăn rồi họ có chạm đến hạnh phúc hay không hay chỉ đơn thuần là sự thương hại nhau ? tình tiết còn nằm trong những chương sau mời độc giả cùng theo dõi chuyện tình dễ thương này thụ chính: thẩm hoa trúc ( hoa hoa ) x công chính: cố đình điệpthể loại : ABO trong hoàn cảnh của truyện vào những năm có định kiến rất nặng về O gây ra ảnh hưởng nhất định về tâm lý nhân vật thụ chính nếu thụ chính quá yếu đuối nhu nhược mn hãy bình tĩnh dần dần tg sẽ vt quả báo to đùngđặc biệt: ko cẩu huyết chưa nghĩ được câu chuyện này kết se , oe hay he tùy thuộc vào mong muốn của độc giảLưu ý: chuyện viết về ngoại tình... ai có tâm quan lệnh lạc chớ đọc kẻo lại buông lời cay đắng ( tg : có quy tắc riêng nói ko vs ngoại tình tâm quan lệnh lạc)dự kiến chương 1 sẽ đc đăng vào ngày 10/4 mong các quý độc giả ủng hộ 💌…
Tác phẩm: MỘT ĐỜI NỞ HOA Tác giả: Con mèo kêu meo meo [LIUKAT]Thể loại: Học đườngTags: Việt Nam truyện, Thuần Việt, hiện đại, lãng mạn, ngọt ngào, nhẹ nhàng, học đường, thanh xuân, học đường đến lễ đường, đồng phục đến váy cưới, he happyending,...Nhân vật chính: Nguyễn Phùng Thế Anh x Nguyễn Đoàn Lam AnhNhận diện: Mặt Trời hung bạo ít nói x Ánh Trăng nhu mì mềm mạiNgày khởi viết: Ngày hoàn thành:Ngày đăng tải: ***Tôi có thích một người, là loại người không nên dây vào nhất. Cậu ấy tựa ánh nắng mặt trời, không phải nắng sớm ngày đông mà là nắng gắt ngày hè khiến người ta nhíu mày, lại chẳng kìm lòng nổi mà đến bên cậu ấy. Cậu ấy là con cưng của thầy cô, từ sân bóng đến phòng học không nơi nào không có cậu ấy, không có bài tập nào là làm khó cậu ấy, không có khúc nhạc nào cậu ấy không biết đàn, không có bản nhạc nào cậu ấy không biết tên. Kiểu người hoàn hảo như vậy không thiếu nhất là người theo đuổi, âm thầm thích cũng có, mạnh bạo theo đuổi cũng có, dây dưa mập mờ cũng có, mưa dầm lâu ngày cũng có nhưng cậu ấy chỉ dùng duy nhất một loại từ chối với người khác. Thẳng thắn từ chối không dây dưa mập mờ. Cậu ấy càng như vậy càng khiến người khác kìm lòng không được mãi nhìn theo cậu ấy. ***Có một cô gái thanh thuần tựa trăng, không phải ánh trăng mờ sau mây mù che khuất mà là trăng rằm tháng Giêng tỏa sáng một vầng. Từ bé đến lớn tôi không thích ai, chỉ thích cậu ấy. ***Khai giảng lớp mười, gặp được cậu.Khai giảng lớp mười một, thầm thích cậu.Khai giảng lớp mười ha…
Cô luôn nhìn cậu như một lớp trưởng được nhiều bạn học ngưỡng mộ và yêu mến. Còn cậu, trong mắt cậu, cô là một vầng ánh dương, chiếu sáng cuộc đời tăm tối và cô độc của cậu.Một người luôn năng động, hoạt bát, lúc nào cũng tràn đầy năng lượng như mặt trời, còn một người thì luôn trầm tĩnh, thầm lặng như mặt trăng. Dù hai người trái ngược nhau, nhưng lại là đôi bạn thân, cùng nhau lớn lên từ thuở bé.Nhưng liệu cô có bao giờ nhận ra rằng, từ rất lâu rồi, có một người luôn âm thầm lưu giữ hình bóng cô trong trái tim mình?…
Đây là tác phẩm đầu tay của Jounie, rất tha thiết sự yêu thương của độc giả.17/01/2024 ----------------------------------------- "Sao người ta lại đau đớn da diết chỉ vì một mối tình, Vĩ nhỉ?" Tôi nằm trong lòng cậu, xoa bàn tay to lớn nhưng không thô kệch của cậu, mân mê chiếc nhẫn Calvin Klein được chạm khắc tên bản thân. " ...không hẳn chỉ là tình yêu, nó còn chất chứa sự vị tha,ấm áp và sự che trở bằng tất cả lòng chân thành. Con người một khi đã được bao trọn bằng tình yêu đấy thì thường dựa dẫm, không muốn thoát ra khỏi chỗ tựa đó..." Vĩ xoa đầu, hôn lên trán tôi, cậu vẫn mỉm cười... "Vĩ nghĩ xem, nếu Nghi cũng như thế thì sao? Nếu Nghi cũng ỷ lại vào Vĩ, liệu..." Tôi vùi đầu mình vào hõm cổ cậu, hít lấy mùi cam gừng trên người cậu, tôi cá đây là mùi của YSL. "Tớ nguyện để cậu dựa dẫm cả đời, Đông Nghi bé bỏng ạ." Vĩ bế tôi lên như công chúa, đặt một nụ hôn ngọt ngào lên môi tôi...…
Chẳng biết từ bao giờ, em đã bị hớp hồn bởi bầu trời xa vời vợi kia, em thiết tha yêu thương nó đến nhường nào.Vì vậy, em thầm mong bầu trời sẽ chấp nhận tình cảm non nớt này, chấp nhận em. Nên mỗi ngày, em đều gửi thư tình cho bầu trời.…
Nàng ta phiêu du từng chân trời, khám phá mọi gõ hẻm. Nàng nhảy múa lên từng vần thơ, nô đùa bên từng nốt nhạc. Nàng phá phách, cứng đầu và nổi loạn là thế. Nhưng nàng chưa từng rời bỏ, nàng vẫn ở đó và chờ đợi.Để rồi khiến người nhận ra, chỉ có người quay lưng không ngoảnh lại, chỉ có người là rời bỏ nàng ta.…
Một nữ nghệ sĩ cello tài năng nhưng bị tổn thương rất nhiều về mặt tâm lý, cô vô tình chuyển nhà đến gần với một chàng trai có nụ cười tươi sáng như mặt trời ban mai. Và họ sẽ bắt đầu một chuyện tình vừa ngây thơ lại diệu dàng chữa lành lấy tâm hồn đối phương. Muốn biết nội dung thì mời vào đọc ạ hihi><…
Bút danh: Heo nhỏ lăn dốcThể loại: Hiện đại - Đời thường"Ai thắp ngọn đèn giữa khơi xaLênh đênh con tàu, sáng nhạt nhòaĐèn tắt, cánh hải âu chuếnh choángĐêm tối bỗng vọng tiếng đinh đang."[Mong người được sống như cơn gió, vô ưu vô lo, bình an vui vẻ.]#hnld…