Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Đan Bích - cô gái đến từ thế kỉ 21, chết trong một vụ tai nạn giao thông. Cô được trao cho cơ hội sống lần thứ hai dưới thân phận người vợ mờ nhạt của nhân vật phản diện trong cuốn sách lấy bối cảnh Tây Âu thế kỉ VIII cô đã đọc 1 năm về trước. Người chồng này của cô đã đem lòng yêu nữ chính bằng thứ tình cảm méo mó và không được đáp lại nên tình yêu biến thành thù hận kéo theo cái chết của anh vào kết truyện. Cách biệt thời đại, người chồng với tiếng ác đồn xa, cô phải làm thế nào để cuộc đời không u tối như người phụ nữ mang tên Keelin trong câu chuyện gốc ấy?…
Bất Dạ Trụy NgọcSư La Y đối đầu với tiểu sư muội Cẩm Lý.Không cam lòng mà chịu thua cả đời. Thanh mai trúc mã cuối cùng cũng không bằng người trời giáng, vị hôn phu của nàng cũng mê đắm tiểu sư muội không cứu vãn được.Phá miếu gần chết, không ai liệm xác.Thật tức giận mà!Nàng chợt nhớ lại, rất lâu trước đây, mình từng thắng một lần: Nàng bắt gặp tiểu sư muội nhìn chằm chằm vào người anh trai phàm nhân của mình!Ngày đó tiểu sư muội sợ hãi đến tan nát, khóe mắt rướm máu; còn nàng thì vô cùng hả hê.Thiếu niên lạnh lùng khép mắt lại, khiến cả hai cùng lăn ra.Biện Linh Ngọc thích một người, thích nhiều năm.Khoảnh khắc gần gũi nhất với nàng, hắn mới biết rằng mình chỉ là công cụ để nàng chọc tức muội muội và người trong lòng.Thiếu nữ quên hắn suốt 60 năm.Hắn bảo vệ tiên sơn, thủ đến từ từ già đi.Hái lá sen trời, mỹ lệ trời cao, hắn vì nàng liệm thi ở miếu đổ nát, mang nàng về nhà.Dù cả đời nàng chưa bao giờ nhìn hắn một lần.Sư La Y trải qua một giấc mộng dài, sống lại lần nữa, trở về lúc ban đầu.Lúc đó nàng không biết tiền căn, cũng không hiểu hậu sự.Nhưng sau cánh cửa, nàng bất chợt cảm thấy thương xót thiếu niên phàm nhân đáng thương kia.Nàng bối rối áy náy, muốn chạy trốn, nhưng cuối cùng vẫn đến bên Biện Linh Ngọc.Biện Linh Ngọc đã quen với việc bị nhục nhã.Hắn đã không còn mong chờ gì ở nàng.Nhưng lần này, trong ánh mắt lạnh lùng cô độc như tuyết của hắn, thiếu nữ nắm lấy tay hắn, rồi cùng nhau vượt qua cả đời khốn khổ.…
Từ một nụ cười trong trẻo, Han Yangwoo đã nhìn thấy cả bầu trời.Từ những lần âm thầm lặng lẽ, Cheong Minah nhận ra trái tim mình đã rung động.Họ gặp nhau ở tuổi mười bảy, đồng hành qua những năm tháng đẹp nhất, cùng trưởng thành, cùng tổn thương, cùng yêu.Tình yêu ấy dịu dàng như nắng, chân thành như mưa rào đầu hạ.Họ là những ánh mặt trời soi sáng cho nhau, hứa hẹn sẽ cùng nhau trải qua những nốt thăng trầm trong cuộc sống.Nhưng liệu thời gian có đủ để giữ lời hứa?Hay tình yêu sẽ chọn một cách khác để tồn tại...?…
Cô là tiên nữ bị boss vô tình đá xuống trần gian với nhiệm vụ giúp đỡ những người trong sổ số mệnh đã được chọnMỗi người mà cô gặp là một cuộc phiêu lưu mới, từ xa lạ đến quen thuộc, trở thành người bạn đồng hành không thể thiếu...Tưởng như thoáng chốc, ngoảnh đầu nhìn lại đã là rất nhiều năm...…
Anh có sợ bóng tối không?Khi ánh sáng của thế giới này biến mất, anh giật mình thức dậy trong cơn mơ, cảm thấy sinh mệnh mình dường như vừa trôi tuột khỏi lồng ngực, trái tim này vỡ vụn, lá phổi bị nghiền nát. Đừng sợ hãi. Bóng tối mang em đến, để em trở thành ánh sáng của anh.…
Một người hèn nhát luôn sống trong vỏ bọc mà bản thân tự tạo ra...Luôn tự cho rằng nó là an toàn và không dám bước ra khỏi vỏ bọc đó...Luôn nhìn cuộc sống với đôi mắt u tối không có sự hứng thú với mọi thứ xung quanh...Tôi đã luôn sống như vậy cho đến khi gặp được anh. Anh như một tia sáng ấm áp, chiếu sáng mọi góc tối trong tôi, tôi đã ngu ngốc khi nghĩ rằng anh chỉ của riêng bản thân mình. Luôn muốn anh chỉ có mình, muốn anh bên cạnh mình mãi không rời, nhưng mọi chuyện trên đời luôn biến đổi vô thường đi xa hơn so với dự tính của chúng ta."Em lại tự ngồi suy nghĩ lung tung nữa sao?" Dũng bước đến bên cạnh quàng tay ôm lấy cổ tôi."Hì, em nghĩ lại mấy câu thoại trong bộ phim ngôn tình Hàn Xẻng mới xem ấy mà" Tôi dựa vào người anh cười nhẹ.Thấy vậy anh liền gõ nhẹ lên mũi tôi, vừa cười cưng chiều vừa nói "Lại tưởng tượng ra cảnh anh bỏ em nữa sao hả bé con?"."Sao anh biết được?" Nghe anh hỏi tôi đột nhiên có chút chột dạ mà ngồi thẳng ngơ ngác hỏi anh.Anh cười không nói gì, tay anh đặt nhẹ lên đầu tôi ôm lại về phía mình rồi xoa nhẹ.Thật ra không cần câu trả lời từ anh tôi cũng biết anh để ý chăm lo cho tôi kĩ đến mức nào, vậy nên những suy nghĩ lung tung của tôi trước mắt anh chỉ như chú mèo đang cố che giấu đi suy nghĩ nho nhỏ của bản thân.Được anh xoa đầu khiến tôi không khỏi bật cười thành tiếng, anh không hỏi cũng không thắc mắc chỉ nhẹ nhàng xoa đầu tôi rồi nhìn ra cửa sổ nơi ánh mặt trời đang dần biến mất.…
Xin chào,tớ là Elwynie-16 tuổi●Tớ cũng chỉ là một cô gái bình thường thôi!nhưng mà...ở đâu đó trong trái tim tớ lại không nghĩ như vậy,vì tớ không đẹp,không gầy,không học giỏi,không bạn bè,không ba mẹ,...những điều mà tớ vừa kể đều có thể khiến tớ bị mọi người chê cười,thế nên tớ cũng chẳng phải người tích cực!,tớ chỉ biết mang ơn ông bà nuôi dưỡng,lấy lòng mọi người xung quanh để sống qua ngày,thế thôi...●Tớ ấp ủ rằng khi lớn muốn phát hành 1 cuốn sách nói về những tiêu cực của tớ,...tớ biết,những chuyện tiêu cực của tớ vẫn chưa là gì đối với một số bạn,nhưng chí ít thì...tớ đã từng suy sụp vì những điều đó đến cùng cực^^●Tớ sẽ để lại đây những câu từ mà tớ đã luôn giữ trong lòng,chắc chắn đến một thời điểm thích hợp nào đó,tớ mong tớ sẽ phát hành cuốn sách "Đối với tôi,một ngày không tiếp xúc với ai đã là một ngày hạnh phúc..!"●Fic này chủ yếu sẽ nói đến những điều tiêu cực mà tớ đã trải qua,tớ không mong sẽ khiến những bạn đọc giả thân yêu của tớ sẽ bị tớ kéo theo vào đáy đại dương đen!,vì vậy các bạn hãy cân nhắc khi đọc nhé...♡ Ký tên Elwynie @Elwynie_jayytnn…
Tên: ÁNH SÁNG ĐẸP NHẤT LÀ CẬU Tác giả: Khương MinhThể loại: Đam mỹ, thanh xuân vườn trường, ngọt sủng, ABO, He. Cp: Dương Nguyên Khanh × Khương Ninh Lạnh lùng, học bá, sủng nịnh công A x Nhút nhát, hay khóc, ngoan ngoãn, nhược thụ O ("Gặp cậu năm 17 nước mắt cậu rơi vì đau khổ. Gặp cậu năm 27 nước mắt cậu rơi vì hạnh phúc.") Thế giới của anh từ khi sinh ra đã không có ánh sáng chỉ có tâm tối. Thế giới của cậu cũng toàn là nỗi đau khi chứng kiến người thân yêu ra đi. Hai con người đều mang trong mình những đau thương, góc khuất tâm tối lại tìm thấy nhau. " Cậu có thể làm ánh sáng dẫn đường cho tôi về sau được không..."" Vậy lỡ cậu bỏ tôi lại phía sau? Cậu buông tay tôi? Cậu ...cậu... Tôi sợ cảm giác này lắm hức... hức... "......... " Không ai bỏ lại ánh sáng của mình ở phía sau cả "......... " Tin tôi có được hay không? " .....…
Tôi luôn tự đặt ra cho mình 1 câu hỏi " tình yêu tuổi học trò có đẹp không ? Có đến với 1 đứa xấu xí như mình không ?Nhỡ mình cô đơn lẻ bóng đến già thì sao vậy có quá đáng với tôi lắm không ? Hai chữ xấu xí nó đã gắn với tôi từ năm cấp 2 vì vẻ ngoài có chút thừa mỡ khuôn mặt mụn tóc yếu và làn da nhạy cảm ." Này nhỏ cùng bàn mày giống tự kỉ vãi , suốt ngày đeo khẩu trang ." " Việc nhà cậu à , đeo hay không thì kệ cậu ấy ." Lần đầu tiên có người bênh vực mình trước lời chế diễu của bạn bè .Ngay lúc ấy mình cảm thấy tim mình đập nhanh đến mức có thể nghe thấy tiếng khuôn mătn nóng ửng lên , giống như cậu ấy đang từng 1 một bước vào tim lạnh lẽo của tôi bằng những hành động tinh tế , ga lăng , chu đáo , quan tâm.Tình yêu giữa 1 chú phượng hoàng và 1 con vịt xấu xí có xảy ra không . Họ nói rằng mây tầng nào gặp gió tầng nấy . Nếu đúng như thế thì tôi và cậu ấy sẽ như 2 đường thẳng song song mãi mãi không thể chạm đến nhau hay sao ."Tôi thích cậu " muốn nói nhưng dũng cảm lấy từ đâu đây trước mặt 1 bông hoa tôi chỉ như 1 ngọn cỏ luôn muốn bên cạnh .…
Năm tôi yêu anh nhất, anh dứt áo ra đi rời bỏ không lời từ biệt. Ngay cả những cuộc gọi hay tin nhắn đều không có hồi âm, vốn cảm thấy bản thân sẽ không tài nào vượt qua được nỗi đau bị bỏ rơi cho đến khi những kí ức về anh từ nhạt dần. Nhiều năm không gặp, tôi đã sớm trở thành nữ minh tinh hằng đầu, vô số người yêu mến còn anh thì dính vào tin đồn sử dụng chất cấm mà bị cấm sóng tôi mới biết đã từng có một người sẵn sàng đội mưa cả đêm chỉ vì nghe tôi bị tai nạn. Sống lại một đời, nhất định sẽ không bao giờ khiến bản thân phải hối tiếc lần nữa.…
Thể loại: Thâm tình trung khuyển công & Mặt trời nhỏ thụ. (Thẩm Kỳ Hựu (Cố Niệm An)xTống Nguyên). 1. 1v1, sc, HE2. Hỗ sủng, chữa lànhVăn án: "Cậu Tống, đừng lo lắng, tôi chỉ là rất thích giọng nói của cậu mà thôi."Mọi người đều nghĩ Tống Nguyên là chim hoàng yến bị kẻ điên Cố Niệm An giam cầm. Chỉ có mình cậu biết, người này mỗi đêm đều an giấc trong tiếng hát của cậu, khuôn mặt hắn chưa từng có một chút hung dữ hay nham hiểm nào. Bọn họ là tri âm, là bạn thân.Ba năm sau Cố Niệm An mất vì bệnh tật, Tống Nguyên vừa mở mắt đã quay trở về mười năm trước.Mọi chuyện vẫn chưa xảy ra, cậu phải bảo vệ thật tốt cho người nhà của mình, và phải tìm lại Cố tiên sinh - người dịu dàng nhất trên đời này.Thanh niên mặc quần áo cũ kỹ, yên lặng ít nói. Cả người anh u ám giống như một dòng suối khô cạn.Trong con ngõ nhỏ dơ bẩn rách nát anh nhìn xuống thiếu niên xinh đẹp hoàn toàn không ăn khớp với nơi này, trong lòng lần đầu tiên gợn sóng.Vẻ mặt Tống Nguyên nghiêm túc nói: "Bởi vì em muốn anh sống lâu trăm tuổi."Thẩm Kỳ Hựu giấu đi sự độc chiếm và cố chấp điên cuồng trong ánh mắt, giọng nói khàn khàn."Vậy em phải ở bên anh."Thiên trường địa cửu đến lúc bạc đầu.Anh cô độc đi trong bóng tối nhiều năm, rốt cuộc có một ngày anh có thể bắt lấy ánh mặt trời của riêng anh.Ở thế gian nhàm chán này có em bầu bạn mới không uổng phí kiếp này.Quy tắc nhỏ xíu xiu:- Do not re-up and do not change ver (Không re-up và chuyển ver chuyện dưới bắt kỳ hình thức nào.- Only posted at @yyz08240311 wattpat and truyenHD Bé c…
''Cậu học tại THPT xx đúng không ?''chàng trai đẹp đến thần hồn điên đảo này đang hỏi tôi sao.Tôi đứng chôn chân tại chỗ khoảng chừng là mấy giây''à...ưm..à..tôi...Tôi tinh ý nhận ra được có chút phán xét trong đôi mắt lạnh lùng màu hạt dẻ ấy,là đang mất kiên nhẫn sao.Tôi đoán vậy đúng lúc định lên tiếng đáp lại thì đôi môi căng mọng hình trái tim của chàng trai đối diện mấp máy hỏi tiếp:''Cậu là Thảo Nhi học lớp 11B3 Tại trường THPT xx,tôi hỏi cậu có đúng không?''Tôi thật sự không biết cậu ta là ai và tò mò tại sao cậu ta lại biết tôi?Và quan trọng là tôi thấy sắc mặt câu ta bỗng tối sầm lại,tôi bất giác lạnh sống lưng với khuôn mặt lạnh lùng của cậu ta.Tôi thấy điềm,rất điềm ở đâu đó vang vọng lời bài hát của Sơn Tùng M-TP rằng: Chạy ngay đi, trước khi mọi điều dần tồi tệ hơn.Chạy ngay đi,..Tôi chợt bừng tĩnh sau câu hát ấy vội dặt ly nước xuống bàn và chạy thật nhanh vào khu pha chế,vội thở phào như chút được gánh nặng gì to lớn lắm vậy.…
Tác giả: Thủy Lưu Hạ Tiên Thể loại chính: Tâm lý đời thường Thể loại phụ: Lãng mạn, có yếu tố nội tâm, nhẹ nhàng, pha chút hiện thực xen ẩn dụ.Giới Thiệu: "Tuấn Phi - một kẻ đã bị thế giới ruồng bỏ. Một linh hồn đứng lưng chừng giữa sự sống và cái chết. Anh không tìm kiếm sự cứu rỗi, chỉ đơn giản là mệt mỏi trong hành trình tìm kiếm chính mình.Và rồi, trong một lần lỡ bước, anh vô tình gặp được định mệnh.Một cô gái mang nụ cười như ánh mặt trời buổi sớm, ánh nhìn dịu dàng như gọi dậy trái tim ngủ quên. Cái tên cô - như một làn sương ban mai, mát lành và thanh nhẹ giữa ngàn tĩnh lặng..." "Đây là câu chuyện về một trái tim từng lạc lối. Và một người, chỉ bằng nụ cười, đã khiến nó tìm thấy đường về."…
Tác giả: Lễ DãThể loại: Tình hữu độc trung (chỉ yêu một người), duyên trời tác hợp, thanh mai trúc mã, điền văn, thanh xuân vườn, trời giáng, chữa lành.Một câu vắn tắt nội dung: Thanh xuân chăm chỉ nhiệt liệt học hành.Văn án chỉ là trò đùa ô long thui, không mô tả cảm xúc của trẻ vị thành niên.Văn án:Nam sinh mới chuyển tới nọ tên là Lý Khâm Thần, hạnh kiểm và học lực đều ưu tú, đẹp trai ít nói, nghe đồn còn là thanh mai trúc mã quen biết nhiều năm của Lê Linh Linh, nhưng bọn họ cứ gặp là cà khịa nhau, mới ngày đầu tiên đã gây thù chuốc oán.Một ngày nọ, Lê Linh Linh bỗng nảy ra một chủ ý xấu từ cái đám bạn tồi. Chiếm lấy cậu ta rồi đá cậu ta đi, cho cậu ta nếm mùi đau khổ của trần gian! Nhưng mà quả kế hoạch này độ khó hơi cao, sau khi dành cả một đêm để nghiên cứu tiểu thuyết cũ - Lê đại tiểu thư quyết tâm đi đường tắt..."Các cậu vẫn chưa biết sao? Ở ngay phòng dụng cụ của tiết thể dục ý, cậu ta đã chặn tớ ở trỏng rồi như this như that một tiếng liền..."Cái đám bạn hư hỏng đang nghe tới đây thì mắt nhìn ra đằng sau, đột nhiên xanh mặt ấm ĩ tản ra.Lê Linh Linh chẳng hiểu gì cả, cho đến khi cái cổ quý giá bị tóm lấy từ đằng sau, tai cô mới nghe thấy tiếng cười giễu cợt của vị thiếu niên: "Một tiếng liền?""........."Sau đó tin đồn nhảm ấy được quần chúng ăn dưa theo dõi từ đầu đến cuối bác bỏ: Là giả! Chỉ có mười phút thôi!~ Dùng hết ngày nắng của mùa hè, chỉ muốn say đắm cùng với cậu ~…
Câu chuyện của một thiếu nữ tìm được nơi ủ ấm cho trái tim của mình.______________________________OOC ! OOC ! OOC !KHÔNG THEO NGUYÊN TÁC CỦA ANIME !!HAREM THUỘC VỀ BÉ MAIN CỦA TÔI KHÔNG PHẢI GIỐNG TRONG PHIM !!!_Hạ Vũ Từ Thất_…
Ngày khai giảng Thi Ân đã đi trễ đã thế cô còn gặp được một người bạn trong lớp rất kì lạ.Cô sinh lòng hiếu kỳ về cậu bạn này, cũng vì vậy mà Thi Ân trở thành bạn cùng bàn với cậu bạn này, và từ đó hai người trở thành oan gia ngõ hẹp, được cả lớp ví như nước với lửaVà cứ thế mỗi ngày cả lớp chỉ thiếu điều mua hộp bắp rang bơ, lon nước ngọt vào lớp hóng hớt cặp gà bông trong lớp, cũng vì chuyện Thi Ân hay kể chuyện, giúp đỡ cậu bạn trầm tính, lạnh lùng như tảng băng, mà lập ra nhiều nhóm cá cược xem Phước Thiên có bị sự tốt bụng, dễ thương của Thi Ân cưa đổ hay không.…
Hồng Miên dưới sông Họa, Khuynh Diệp trên núi Ngà,Gió nổi vờn nước biếc, tóc mây vướng trăng ngà.Hồng Miên là một cây gạo yêu ở đầu hướng tây nam Hồng Thổ. Gió mây đã đưa đẩy nàng gặp Khuynh Diệp. Từ đó, những câu chuyện nhỏ trong cuộc sống lớn này bắt đầu....Mong cả nhà ủng hộ, cảm ơn các tình yêu nhiều.Đăng tải trên Đêm buồn: ThanhHằng170204 với tên Hồng Miên - Moon Đỗ.Đăng tải trên NovelToon với tên Hồng Miên.Đăng tải trên facebook trang Ngừ nghèo viết truyện.Chúc mọi người một ngày tốt lành.Nguồn ảnh: 慢慢亦漫漫Editor: Moon Đỗ…
Giới thiệu tiểu thuyết "Hoa Lục Bình Nở Trên Sông"Thể loại: Tiểu thuyết điền văn, chữa lành, tình cảm gia đình, quê hương.Bối cảnh: Miền Tây sông nước Việt Nam."Hoa Lục Bình Nở Trên Sông" là câu chuyện về hành trình trưởng thành và tìm lại chính mình của Ngọc Anh-một cô gái từng rời quê lên thành phố với bao hoài bão, nhưng rồi lại bị cuộc đời vùi dập, buộc phải quay về nơi cô từng khao khát rời xa.Ngày trở về, cô mang theo nỗi thất bại, tự ti và hoang mang, tưởng chừng như mình không còn chốn thuộc về. Nhưng qua từng ngày gắn bó với gia đình, với làng quê, với những con người chân chất, Ngọc Anh dần nhận ra rằng hạnh phúc không nằm ở những ồn ào phồn hoa, mà đôi khi lại hiện hữu trong những điều bình dị nhất-một bữa cơm nhà, một lời động viên chân thành, một bến sông yên ả nơi có người vẫn luôn chờ cô trở về.Giữa những biến cố và tổn thương, cô gặp lại Khải, người bạn cũ từng gắn bó với cô từ thuở nhỏ. Không phô trương, không vội vã, Khải lặng lẽ ở bên cạnh, giúp cô nhìn ra những giá trị mà trước đây cô chưa từng để ý-rằng quê hương không phải là nơi cầm chân cô, mà là nơi giúp cô đứng dậy.Tựa như loài hoa lục bình trôi nổi giữa dòng nước vô định, Ngọc Anh từng nghĩ mình không thể có một chốn dừng chân. Nhưng rồi cô nhận ra, lục bình dù trôi dạt đến đâu, vẫn có thể nở hoa, như cách con người dù trải qua bao biến cố vẫn có thể tìm lại niềm tin, hạnh phúc và bình yên trong tâm hồn."Hoa Lục Bình Nở Trên Sông" không phải câu chuyện của những giấc mơ vĩ đại, mà là câu chuyện c…
Nội dung: chàng trai mù và ánh mặt trời của cậu ấy - "Anh chỉ mua hai chiếc nhẫn kim loại để đánh dấu cột mốc chúng mình chính thức bên nhau"- "Xin lỗi em, ko thể cho em một chiếc nhẫn cưới đúng nghĩa, cũng không thể cho em một đám cưới như người ta"- "Anh là ánh mặt trời của em, là ánh sáng dẫn lối em bước tiếp"…
Vào một buổi sáng xấu trời, Thảo Nguyên đang lén lén lút lút ôm cặp đi vòng qua cửa sau trèo tường. Đen đủi làm sao hôm đó sao đỏ trực cổng rất đông, nếu bị phát hiện thì đó sẽ là lần thứ n trong tháng cô bị phạt đi học muộn rồi.Đang hăng say trèo tường thì cô đụng mặt hot boy trường Phạm Hoàng Huy.Lúc ấy anh ta doạ cô một phen hú hồn hú vía, đến mức cô có cái nhìn khác về anh hot boy siêu nổi tiếng này.Đến cuối tiết một, tiếng loa từ nhà phát thanh của trường vang lên một giọng nam trầm ấm."Bé Trần Diệp Thảo Nguyên học lớp 10A2, sáng nay bé có đánh rơi bài kiểm tra 0 điểm môn Toán chỗ anh, muốn lấy lại thì qua lớp 11A1 gặp anh Phạm Hoàng Huy nhận lại nhé""..."Nghe được như vậy chắc là mọi người đều dấy lên sự tò mò đúng không?…