Sau cơn mưa
"Dù thời gian có trôi qua, dù cách họ đối mặt với nhau đã thay đổi... thì vẫn luôn tồn tại một ánh mắt, một cử chỉ, một khoảng trống nhỏ - đủ để người kia bước vào. Họ thương nhau theo cách của riêng mình, chỉ có hai người họ mới nhận ra điều đó."Triệu Gia Mẫn là kiểu người trầm lặng, không thích bị chú ý, không ưa ồn ào, cũng chẳng buồn chạy theo những chuyện chẳng liên quan. Cô thích đọc sách, thích nói chuyện với những chú mèo hơn là những buổi cà phê xã giao. Một người sống hướng nội, nhưng lại yêu đời đến lạ.Hạ Lam Vũ là kiểu người ai cũng biết tên. Xinh đẹp, tài giỏi, từ sân thể thao đến bảng thành tích. Nhưng càng nổi bật, cô càng đơn độc. Hạ Lam Vũ dễ gần, nhưng thật khó để ai đó chạm được đến phần thật nhất của cô - phần yếu đuối, mỏi mệt và đầy tổn thương.Hai người - tưởng như hai đường thẳng song song - lại khẽ giao nhau dưới cơn mưa rào mùa hạ.---Truyện đầu tiên và cũng là cuối cùng. Đã ấp ủ từ lâu, đến giờ mới viết ra, viết để tự xoa dịu bản thân.…