lenxmiku [ truyện tranh ]
...…
𝚝𝚊𝚔𝚎 𝚖𝚢 𝚕𝚘𝚟𝚎 𝚠𝚒𝚝𝚑 𝚉𝚘𝚕𝚙𝚒𝚍𝚎𝚖Bìa: Commission (c) Chuki…
Author: 赤道森林Tags: Oneshot, Thư tình, OOCCP: Châu Kha Vũ × Phó Tư Siêu* Notes:- Tất cả các chi tiết và thiết lập trong fanfic đều là sản phẩm của trí tưởng tượng của tác giả, không có thật, không liên quan đến người thật.- Bản dịch chưa có sự đồng ý của tác giả vui lòng không mang đi nơi khác.- Lần đầu edit nếu có sai sót mong mọi người thông cảm ☺️…
Cũng ko thể ns là đoảnCoi như cái truyện này là nơi để giải bày tâm trạng của nỗi lòng hoặc những suy nghĩ của Eri đi :<-----------------Ns trước luôn là cách hành văn của Eri tệ lắm nên mọi người đừng chê bai gì nha. Cho ý kiến là đc roài :3…
"Khúc hát vô danh em dàng tặng cho anh"Là một bài hát Wattle chế lại từ một bài hát cô từng nghe nói lên nỗi nhớ thương một người tình cũ cô đã yêu say đắm, cô luôn mong chờ anh trở về nhưng cứ chờ mãi chờ mãi tưởng chừng cô sẽ bỏ cuộc nhưng không, cô ấy sẽ vẫn chờ chờ cho đến khi cô không còn thở nữa.Bài hát được chế lại từ "See you Again" theme của nhân vật Fressia trong game MementoMori được hát bởi ca sĩ Sonoko Inoue. Bạn nên vừa đọc vừa nhẩm hát để có trải nghiệm tốt nhất.…
Rock, paper, scissorsPle, ple, ai nói phải theo luật. Nhanh tay nhanh chân bê Jin hyungie về nhà trước.Lưu ý: BTSxJin, SooBinxJin…
Vera Inoue là một con rồng đã che giấu khí tức của mình và sống hình dạng con người suốt mấy trăm năm.Không bị một ai phát hiện.Và nó vui với điều đó.Đôi lời: Mỗi chương có thể khá ngắn.…
... Cánh cửa gỗ cũ kĩ chậm rãi mở ra. Bên trong là một mảng đen xì đặc quánh vô tận.Những bóng hình mờ nhạt như ẩn như hiện dưới vạt áo dày cộm của bóng tối, và nơi tận cùng của đêm đen ấy, sắc bạc lạnh lẽo của kim loại lóe lên, lạnh buốt tới rợn người.Thập tự giá. Một cây thập tự giá lộn ngược to tổ chảng.Mẹ nó, có cần làm màu thế không hả?!Khúc trường ca của bóng đêm vang lên, lởn vởn mãi quanh tai, giống như một khúc cầu siêu, lại cũng giống như một bài ca nguyền rủa, ăn sâu mãi vào trong tiềm thức tôi, đến mức dù có dùng giẻ sắt mà cọ đến nát tay đi chăng nữa cũng chẳng thể xóa sổ nổi.Đến bây giờ, tôi vẫn còn nhớ như in cái bài ca chết tiệt ấy.Giai điệu rất nhẹ nhàng, lại dễ thuộc nữa, giống như một bài đồng dao vậy.Khúc đồng dao của điạ ngục..."Xé xác nó đi, róc thịt nó đi, dù chỉ là một mẩu xương cũng không được phép để lạiKhông có vị tha, không có bao dung nhân hậu, chỉ có dục vọng chi phối cả tâm canNguyện ước của người là mệnh lệnh của taHãy trao cho ta thứ người trân quý nhất, ta sẽ dâng cho người trái cấm ngọt ngào nàyNguyên tội, bản tội, 108 tội ác của nhân loại...Tham lam, cao ngạo, phẫn nộ, hờn ghen, ác thực, biếng nhác hay dục vọngHãy cùng ta, đi đến chốn cực lạc của Ác ma..."Bước lên một bước, là bóng đêm vô tận. Lùi xuống một bước, là ánh dương ấm áp ngọt ngào. Dụng ý ra sao, đã quá rõ ràng.Một bước, hai bước, rồi ba bước...Cánh cửa gỗ nặng nề đóng sầm lại sau lưng.Tôi cứ thế vô thức tiến về phía trước, như một con rối khôn…