Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Một ngày nắng tinh khôi. Một chiều mưa lặng lẽ. Một sớm mai tươi tắn. Một tối muộn bình yên. Dù là bất cứ khi nào, trái tim ta đang rung lên những nhịp nhẹ nhàng. Nhẹ như cánh hoa trắng mỏng tang rung lên trong gió. Và hãy thật khẽ nâng niu lắng nghe những cảm xúc mong manh nhất!Tản mạn về những nỗi niềm!…
Buông tay đôi khi cũng là một điều tốt, có khi buông tay sẽ khiến người mình yêu được hạnh phúc thì hãy nên buông tay, đừng cố chấp níu kéo lại cũng chẳng được gì, trong tình yêu chẳng thể miễn cưỡng... thôi thì cứ để người đó được hạnh phúc.…
🌿 Author: Lam Nguyệt 🌿Giữ được chàng một đêm, thân xác cùng quấn quýtCâu chuyện của người đời, xét đoán xem ai yêu aiSống chết chẳng đáng gì, chẳng cần ai phải bận tâmNhưng nếu không có chàng, ta như chỉ còn tấm thân tàn(Hoạ tình - Diêu Bối Na) Từng giọt mưa nhẹ nhàng rơi bên ngoài hiên nhà, Tiêu Chiến cuộn tròn người trong chiếc áo lông dày, bàn tay ôm chặt lấy ly cafe bốc khói nghi ngút. Kiên Quả khẽ cọ mình vào tấm áo dày quấn trên người Tiêu Chiến, nũng nịu. Tiêu Chiến cứ ngồi mãi như vậy, tới khi ly cafe đã trở nên nguội lạnh, anh lặng thinh, nhìn vào khoảng không vô định. Có vẻ như, Tiêu Chiến đã ở trong tình trạng này một thời gian dài rồi. Tiếng gõ cửa dồn dập, lâu dần rồi cũng lại tắt hẳn. Một lúc sau, có tiếng chìa khoá leng keng, cánh cửa lớn trong nhà Tiêu Chiến được mở ra. Chu Tán Cẩm hùng hổ xông vào, lớn giọng: "Tiêu Chiến, anh định trốn tới bao giờ nữa..."Muôn vàn lời muốn nói, Chu Tán Cẩm khi ra tới ban công, nhìn thân hình mảnh khảnh cô độc của Tiêu Chiến, hai tay ôm lấy chân mình, cuộn tròn trên ghế. Thiên ngôn vạn ngữ, liền một hơi nuốt ngược vào trong. Tiêu Chiến khẽ quay đầu, mỉm cười. Nụ cười ôn nhu, dịu dàng thường thấy ở anh. Giọng nói khàn đặc, có chút yếu ớt vang lên:"Tán Cẩm, đệ tới cùng Hải Khoan ca ca sao? Tối nay ăn gì nhỉ? Nhất Bác em ấy luôn muốn bữa cơm ấm cúng đầy đủ mọi người. Ca sẽ tới làm lẩu lòng bò tê cay Trùng Khánh. Ở lại ăn nhé, Nhất Bác hẳn là sắp về rồi". Tiêu Chiến khẽ cựa mình, đứng dậy, có lẽ do giữ tư thế cuộn người như vậy quá lâu, chân c…
Anh là ánh sáng hắt vào từ kẽ hở nhỏ của màn đêm bao quanh tôi, là dải trời xanh níu kéo chút sự sống của tôi. Nhưng cũng chỉ là thế mà thôi. Em là gì, tôi chưa từng tự hỏi bản thân. Em là Quế, bất kì danh xưng dán nhãn đều là để giới thiệu. Em tồn tại độc lập, quan trọng và đương nhiên. Tới nỗi, em đẩy tôi ra xa và tôi để quên em ở nơi nào đó mất rồi…
Đây là cuốn tạp văn đầu tay của mình. Xin mọi người góp ý thêm!Truyện kể về những suy nghĩ của tôi về những cái đang diễn ra xung quanh,một nghìn lẻ một xúc cảm của mình........…
Ngược"Hiện tại đã Anh 40 tuổi - Em vẫn như thế vẫn tươi trẻ , xinh đẹp nhưng chỉ mãi dừng lại ở tuổi 24 ""Như 1 vì sao sáng , Em tỏa sáng khắp bầu trời đen ấy - Thật gần mà lại thật xa , Anh lại chẳng thế níu kéo em lại , dù chỉ là 1 chút "…
Một viên đá nhỏ xô bồ giữa vòng đại dương ,năm dài tháng rộng cô đơn rồi một ngày có một con rồng nhỏ tìm thấy viên đá nhỏ trong đống bùng binh,con rồng ấy lại nâng niu viên đá như bảo bối xoa dịu đi trái tim đã sớm tổn thương của viên đá ấy.…
"Giấy dễ cháy, rơm càng dễ cháy, đều phải nếm lấy đau khổ, khác chăng giấy từng được người thi sĩ nâng niu trên đôi tay gầy, rơm chỉ có thể ở dưới chân nhìn lên mắt rơm rớm nước.."là hạnh phúc hay đớn đau còn tuỳ chính mình cảm nhận.…
giới thiệu: Những dòng nhật ký vụn vặt của một con nhóc có thể hơi khó ưa với một cái tên rất chi là lừa tềnh. Đây có thể là những gì đã diễn ra...có có thể là những tưởng tượng bay cao bay xa của chủ nhà. Ký ức....đó là niềm vui, là hạnh phúc, là hối tiếc.......là nơi ta cần nâng niu giữ gìn.…
Tác giả: hoatrongdemĐam mỹ, gương vỡ lại lành, hiện đạiCp chính : Hàn Thanh (công) , Thái khánh An tóm tắt truyện : yêu nhau 365 ngày để hạnh phúc để hy vọng đến tương lai để rồi lấy đó làm sợi dây níu kéo suốt 3650 ngày đêm trong đau khổ.…
đây là môt cuốn tiểu thuyết nhỏ, tôi viết về hoàng hậu, một mẫu nghi thiên hạ sinh ra đã là phụng hoàng định mệnh nhưng đến tình yêu nhỏ bé cũng chẳng thể níu giữ. Thiên hạ nghĩ nàng là người phụ nữ hạnh phúc nhất trần gian nhưng đâu ai biết nỗi lòng của hoàng hậu. Hoàng hậu đã làm cách nào để tìm được định mệnh của đời mình?…
chuyện tình em và gã , là tình yêu mà em dùng hết thảy may mắn để có , là cái mà gã dùng tất cả sự dịu dàng của mình để nâng niu.em của gã và gã của em.…
Cốt chuyện xoay quanh cuộc tình ko mấy suôn sẻ giữa bạn và Oikawa Tooru tại ngôi trường cấp 3 Aoba Johsai. Những biến cố ko đáng có liên tục sảy ra và cuộc tình trên bờ vực tan vỡ giữa bạn và anh ấy liệu có thể níu kéo?…
bạn đã đọc những câu chuyện ngôn tình!!! Thật phiêu lãng và rung động....Nhưng còn ngôn tình bi kịch thì sao...?....Nó thật ngọt ngào.! Có chút tinh túy,..và rung động.! Khi ngọn lửa len lỏi nhỏ nhoi ấy chỉ còn níu giữ trong tym của một người đứng bên kia của vực thẳm......❤…
Cherish - trân trọng"Cherish" có nghĩa là ôm ấp, nâng niu, quan tâm ai đó một cách đầy trìu mến. Tất cả mọi người đều có một điều gì đó để "trân trọng" trong cuộc đời.…
" Hwang Hyunjin, rốt cuộc mối quan hệ của chúng ta là gì vậy? Lee Yongbok hỏi, hai bàn tay đan vào nhau. Cậu biết rằng sẽ chẳng có phép màu đâu nhưng vẫn cố gắng níu kéo chút hi vọng trong tâm trí mình. Cậu chỉ mong mình có một vị trí nhất định dẫu nhỏ nhoi nhưng là một mảnh ghép trong cuộc đời hắn. " Tục, OOC Cp: Hyunlix#mynyuyoo___…
Sau khi thành công chuyến đi vũ trụ, Sakamoto quay về lại Nhật Bản và đi học lại cùng với bạn bè nhưng cậu đã quay lại với tư cách cậu phải là quản gia của một cô bé năm nhất vừa nhập học-Miyanagi Rikuto.Câu chuyện vui buồn lẫn lộn của tháng năm bắt đầu năm hai của Sakamoto sẽ đối phó ra sao với cô chủ nhỏ này. Vui lòng đón xem…