Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
"Chỉ bây giờ mới đau đớn mà thôi" cô thầm thì qua điện thoại, vào một đêm mùa hè, "Chỉ bây giờ mà thôi, nghĩ mà xem, xin anh đấy".Và anh chỉ có thể thở dài chịu thua và lắng nghe hơi thở của cô.Hơi thở của Ánh Nắng.----Author: Mẫn TồEditor & Re-up: Alice.BẢN QUYỀN THUỘC VỀ CHÚNG TÔI.TRUYỆN CHỈ XUẤT HIỆN TRÊN WATTPAD VÀ FB.COM/EXOIMA.VNCẤM RE-UP DƯỚI MỌI HÌNH THỨC.CẢM ƠN.…
Khổng Tiếu Ngâm nàng muốn chết! Ngay khi mẹ nàng mất, nàng không còn ai bên cạnh để dựa vào, tất cả mọi người bên ngoài đều xem nàng như rác rưởi mà xua đuổi, nàng liền cảm thấy cuộc sống này không còn gì để lưu luyến nữa.Nhưng dường như ông trời không toại nguyện nàng, không những không để nàng chết, còn để nàng lọt vào Tôn gia, hơn nữa còn làm vợ của tên Tôn chết tiệt Nhuế kia. Khiến nàng ngày nào cũng bị cô ta chọc cho tức chết.…
Trại Xanh và những con báo dưới góc nhìn nhỏ tác giả, hân hạnh mang đến bạn đọc vô vàn chiện hề hước dưới mái trường cấp 3 bia đia này. Thân!Lưu ý : Có sự chuyển đổi CP!…
Tiếp tục với series ma sói tiếp phần 1. Nhưng sẽ có drama chứ lần trước tui thấy nhạt quá. Không biết sẽ viết lại truyện kinh dị như nào sau khi dạo này toàn là truyện tìm củm.…
Truyện kể về một học sinh vô tình sở hữu hệ thống thu thập nam nhân ở mọi thế giới thực và ảo. Từ đó, những chuyến phiêu lưu, chinh phục nam nhân đan xen giữa thế giới thực và ảo dâm dục của tên học sinh này.P/s: hé lu, truyện đầu tay của tác giả nên nếu mọi người ủng hộ nhiều thì tác giả sẽ ráng ra đầy đủ đều đặn nha, chứ tác giả ghét drop truyện lắm đó :<…
Album tổng hợp các đoản về Cái Nhiếp trong Tần Thời Minh Nguyệt - Thiên Hành Cửu Ca.Tất nhiên là nam x namCP chủ yếu : Chính Nhiếp (Doanh Chính x Cái Nhiếp)Vệ Nhiếp (Vệ Trang x Cái Nhiếp)Truyện up chưa thông qua sự cho phép của tác giả, ai ghé qua không mang đi đâu.…
Tác giả: Driver Khương Thanh có một cái tên hay, nhưng hắn lại không phải người tốt. Một tiểu thuyết gồm hai mươi chương truyện người lớn, hai mươi loại chịu khác nhau, hai mươi loại hình thôi miên bất đồng, mỗi chương trọng điểm miêu tả phần lớn khác nhau. Tiểu thuyết này đối với tôi mà nói tương tự như nuôi một đứa nhỏ suốt nửa năm. Cảm thấy không được hoàn mỹ, đại khái chính là nó có khá nhiều từ dùng sai và câu có vấn đề...... Nhưng nếu câu chuyện này có thể mang đến niềm vui ngắn ngủi cho người đọc, vậy là đủ rồi. Đã kết thúc, cảm thấy hứng thú có thể lưu trữ. Mỗi chương đều là trạng thái sau khi bị thôi miên cải tạo của các thụ, chắc chắn sẽ có một người chọc đến sở thích của bạn. Mặt khác, sẽ không phát sinh phản công, hoặc là công bị ntr, bị người khác gặp được vvv... các thụ cũng chỉ có vai chính công. Các thụ toàn cúc khiết, nhưng cũng có người đằng trước không khiết, đều chỉ phát tao với công, sẽ không ngược công, cũng sẽ không ngược chịu. Chỉ có thịt ngọt ngào hương hương, lúc sau các thụ đều sẽ thích công! Có thể yên tâm nhảy hố. Đại bộ phận đều vì đi tâm đi thận.…
"Hạnh phúc chính là tất cả những gì em nói."Dụ Ngôn tin vào những lời hứa hẹn, hay đại loại là hi vọng gì đó.Hứa hẹn vốn đẹp đẽ, vì nó huyễn hoặc không chân thật. "Và cả những gì em tin tưởng."Đới Manh thì không. "Đúng, hạnh phúc chính là như vậy.".Đó là lần đầu sau những năm kiên quyết không giữ lại gì, cô đã nhớ Dụ Ngôn da diết.…
Tập truyện này vốn là TanInoZen - Những vết sẹo xấu xí trải dài, nhưng hiện tại bị mình cải biên để nhét mấy cp tà đạo vào (đơn giản là vì lười lập quá nhiều loại album).Mấy cp lớn với mình (Giyuu, Tan, Ino, Kai) đều có album riêng rồi nên cp đơn sẽ không nhét vào đây nữa, chủ yếu là mấy cp tà đạo (Mui, Murata,...) với 3p hoặc Zenitsu trung tâm thôi nha.Văn có cái viết từ lâu, có cái đã lâu không viết nên trình rớt thảm hại, nhưng là vẫn mong mọi người đọc vui vẻ nha!…
"Triều đại nhà Minh, năm Hồng Vũ, phủ Bắc Bình... Trời ơi, ông ngứa mắt với con sao..."Con người khi xui xẻo thì uống nước cũng có thể nghẹn.Đang yên đang lành đi trên đường cũng có thể xuyên không, còn xuyên về tận sáu trăm năm trước!Sao lại xuyên không được vậy? Là do tướng đi của hắn xấu quá hả...?"Nếu đây chỉ là một giấc mơ thì tốt biết mấy." Mạnh Thanh Hòa dùng sức gãi đầu, cảm giác ngột ngạt và bất lực sâu sắc.Sớm biết thế này, hắn thà mặc váy cỏ múa cột trong buổi họp lớp, hy sinh sắc đẹp mua vui cho quần chúng nhân dân chứ éo bỏ về sớm...Đáng tiếc ước mơ thì đẹp đẽ, nhưng thực tế thường vô cùng tàn khốc, giống như cơn gió bắc tạt qua khe cửa, đang thổi phà phà vào người hắn lúc này.Phù...Mái tóc dài tung bay, áo vải gai trên người mặc cũng như không...Mạnh Thanh Hoà lạnh đến mức răng va vào nhau, phải xoa xoa cánh tay cho đỡ bớt. Hắn nghiến răng, dù sao đã đến đây rồi, có hối hận đến mức đứt từng khúc ruột cũng không quay về được, điều nên nghĩ là làm sao để có thể sống sót trong thời đại này.Yêu cầu của hắn không cao, một ngày ba bữa, có phủ đệ riêng, không lo ăn mặc, vậy là đủ.Không có chí khí ư? Đấng mày râu không muốn lập công danh, không muốn có mỹ nhân vây quanh sao?Mở to mắt ra giùm cái, đây là năm Hồng Vũ, phủ Bắc Bình là địa bàn của Yến Vương, dám chơi trội trước mặt Minh Thái Tổ và Minh Thành Tổ tương lai? Chán sống rồi đúng không?Còn mỹ nhân vây quanh gì đó... ngại ghê, gu của hắn là "chim chích bông".…