thẫn
viết nhăng viết cụi…
viết nhăng viết cụi…
Tsuna tĩnh lặng, cảm thấy ốm yếu, trước khi buộc tay vào lòng bàn tay của người đàn ông. Anh ta hy vọng nó sẽ nhanh chóng và không đau đớn vì anh ta trông rất già. Tay anh ta nắm chặt lấy anh ta, và một ngàn máu hình ảnh lóe lên trước mắt anh. " Cái chết là một điều không thể tránh khỏi, không thể tránh khỏi. "- thật không may cho Tsuna hơn bất kỳ ai khác, thật không may. AU, Psychic-ish! Tsuna, ghép nối: All27.…
Tình trạng: Full 156 chươngTác giả: Cô Nàng MèoAnh là chủ tịch tập đoàn Liệp Báo. Tương truyền, gia tài của anh bạc vạn, tài sản có thể nhiều hơn tài sản quốc gia, tương truyền anh cao ngạo lạnh lùng, vẻ đẹp không ai sánh bằng, tương truyền bất cứ người phụ nữ nào cũng khó có thể lọt vào tầm mắt của anh, nhưng chỉ vì một cô gái mà nhịp tim anh gần như dừng lại.Trong phòng nghỉ, tay anh thoăn thoắt như báo đen khóa chặt con mồi ở dưới thân mình: "Thanh Thần, cô đã nói, vì tôi, cô nguyện bỏ ra tất cả". Giọng nói tà mị như Satan, khiến người đẹp ở trong ngực rơi nước mắt như mưa: "Phải...". Bàn tay nhẹ nhàng ôn hòa đè ở ngực cô, đôi mắt lạnh lùng của người đàn ông tuấn mỹ hiện lên một tia trong suốt:"Tôi muốn, lòng của em". Trong đêm tối lờ mờ, con ngươi trong suốt lóe lên ánh sáng tuyệt vọng, ngẩng đầu, chớp cũng không chớp nhìn người đàn ông: "Ma quỷ, buông tôi ra". "Ma quỷ?" người đàn ông đè ở trên người cô cười thật trầm, lạnh lùng mà thốt ra giọng nói cực kì vô tình "Rơi vào trong tay ma quỷ, cô củng chỉ có thể chấp nhận"".........""Mạc tiên sinh, anh, anh không thể làm như vậy......." Trong phòng, lời nói còn chưa kịp nói ra, liền bị đôi môi mỏng hoàn mỹ chặn lại. Người đàn ông ôm người con gái không ngừng phát run trong ngực, nụ cười dần dần đậm lên, "Chỉ cần tôi muốn, liền có thể" Thanh Thần liền ngơ ngẩn cả người. Ai có thể nói cho cô biết, rõ ràng là diễn trò, tại sao từ nắm cái tay nhỏ nhắn, hôn môi nhỏ, lại đến cả trường hợp hạn chế, mà cô cũng phải biểu di…
Màn đêm buông xuống Veridia City chưa bao giờ đồng nghĩa với sự yên bình. Nó là tấm màn nhung cũ kỹ, sờn rách, che đậy cho những góc khuất nơi thực tại oằn mình biến dạng một cách kỳ quái. Nơi đây, tiếng gầm rú của những động cơ diesel cổ lỗ sĩ hòa quyện một cách lạc lõng với tiếng thì thầm ma mị của những câu thần chú cổ xưa, và bóng dáng xiêu vẹo của những tòa nhà chọc trời gỉ sét đổ dài lên những con hẻm mà ngay cả lũ chuột đột biến to bằng con mèo cũng phải dè chừng khi bén mảng tới.Đây chính là Hỗn Giới, một bản hòa tấu điên rồ được tạo nên từ vô số mảnh vỡ vũ trụ, nơi chúng va chạm, chồng chéo và đan xen vào nhau, hình thành nên một thực tại hỗn độn đến phi lý. Một thế giới đầy rẫy những hiểm nguy không tên, nhưng cũng không thiếu những điều kỳ diệu méo mó đến khó tin.Và rồi, vào một đêm không trăng chẳng sao, giữa tiếng còi xe cứu hỏa hú vang từ một vụ nổ không rõ nguyên nhân ở Khu Công Nghiệp Bỏ Hoang và tiếng rao lanh lảnh của một gã bán "xúc xích thịt rồng" (thứ mà không ai dám chắc có phải thịt rồng thật hay không) ở Chợ Sắt Gỉ, một ánh sáng lạ, như một vết rách tạm thời trên tấm màn thực tại, lóe lên rồi vụt tắt trong con hẻm tối tăm và bẩn thỉu nhất của The Gutters.Trần Vũ tỉnh dậy. Cơn đau đầu như muốn bổ tung sọ não, bộ quần áo nhàu nhĩ dính đầy thứ gì đó không rõ tên, và một sự hoang mang đến tột cùng. Xung quanh cậu không phải là căn phòng trọ quen thuộc với chiếc máy tính vẫn còn đang dang dở một trận game, mà là một thế giới mà mọi quy luật vật lý cậu từng được…
một câu truyện kinh hoàng sảy ra khi tôi còn bé, lúc ấy tôi mới 13 tuổi. Trong một hôm trời đang mưa ầm ầm tiếng sét ngày một mạnh lên, đột nhiên tôi cảm thấy mình muốn đi vệ sinh ,đến lúc bước vào phòng tắm đã có ai sô tôi vào bồn tắm, rồi vòi nước tự mở nước ngày càng dâng cao lên,nó giống như sắp nuốt chững tôi. Kêu la thảm thiết đến đâu mọi người đều không nghe tôi cảm giác mình đang trong phòng cách âm, một lát sau mẹ tôi về, mẹ gọi tên tôi.Mẹ : Trang ơi ! Trang ơi, mẹ bắt đầu vào phòng tắm tìm tôi. Á á á.Ba : Có chuyện gì thế em. Hai người đều nhìn vô bồn tắm thấy tôi thịt nát sương tan.Những khúc sương thì được sắt từng khúc, từng khúc một. Nước mới đầu còn đây ấp, nhưng giờ lại từ từ rút xuống nhưng kinh hoàng hơn nước đang rút lại là máu và thịt của tôi. Tôi hét lên ba mẹ ơi cứu con, ba mẹ tôi hoảng loạn chẳng biết làm sao. Đột nhiên một ý tưởng lóe lên trong đầu mẹ tôi rằng : Chúng ta sẽ mua thịt về để cứu con.Ba : Nhưng nhà ta nghèo giá thịt thì lại cao, sau một hồi lâu ba mẹ tôi quyết định lấy da mình đắp lên người tôi. Khi tỉnh dậy thấy ba mẹ chỉ toàn sương và thịt còn một ít, lúc ấy tôi nói cũng may còn một ít, nhưng rồi năm giây sau thịt của ba mẹ tôi chảy ra nhìn rất đáng sợ. Hai hàng nước mắt tôi rơi xuống nói :Ba mẹ ơi, ba mẹ tôi nói rằng. Ba mẹ :Đây là tất cả những gì ba mẹ có thể làm cho con. Tôi đã lấy lại được ngực và bụng mình cả tay, nhưng còn chân của tôi, tôi phải lấy lại được nó chỉ đơn giản là một đôi chân là dễ rồi nhưng còn khuôn mặt tôi. Bắt đầu…
Hong phải đam mỹ đâu nha :))Xem đi ! Nếu thấy hay thì giới thiệu , theo dõi mình nhaCám ơn các bạn❤️❤️❤️…
Tác giả: Hayate_KushinThể loại: đồng nhân, phiêu lưu, hài hước, tình cảmKhói bụi bao quanh cả một khu vực, khi chúng tan dần, bóng dáng người con gái bước đi trên mảnh đất hoang tàn. Một thân thê thảm, tay cầm thanh kiếm. Lưng mọc ra mười chiếc cánh lửa rực rỡ, hỏa quang phát ra chiếu rọi những nơi tăm tối. Nhìn về hướng trước mắt, tiếng thì thào:"M. . .Mệt. . .quá!"…
''-Vera... à không! Chloe Nair! Chị đã bao giờ cảm thấy thật sự hạnh phúc khi ở bên em chưa?...-Hạnh phúc! Mỗi giây mỗi phút được ở bên cạnh em chị vẫn luôn cảm thấy rất hạnh phúc.''________________Tổng hợp đoản và plot ngắn cho cặp đôi MarVer._________________________________________Truyện chỉ được đăng tải duy nhất tại WattpadCảm phiền hãy tôn trọng bản quyền truyện và cả tác giả Xin đừng mang đi đâu khi chưa có sự cho phép của mình Cảm ơn vì đã ghé đọc ^^…
Văn Phong Dạ trước sau như một ngọt và ngược đan xen, hiện đại, yêu thầm, HE Sau khi kết hônHàn Kinh Niên hỏi lễ tình nhân: " Hôm nay trôi qua như thế nào?"Hạ Vãn An mơ màng ôm chăn đáp: "Ngủ"Hàn Kinh Niên hỏi lễ gián sinh: " Hôm nay trôi qua như thế nào?"Hạ Vãn An không chút để ý ôm gối: "ngủ"Kỷ niệm ngày cưới Hàn Kinh Niên bưng chén nước: " Hôm nay trôi qua như thế nào?"Hạ Vãn An làm tổ trên giường lười biếng mở mắt, cảnh giác nhìn chằm chằm Hàn Kinh Niên ngay lập tức suy nghĩ ba giây nước đổ xuống giường đáp: " Ngủ.... cùng anh"…
Vietanhbinhloe…
достаточно сильныйAlyona là một cô bé người Nga, nghe thì có vẻ hay đấy, nhưng nó tự đánh giá bản thân chỉ là một con nhóc mang đầy bất hạnh. Cả cuộc đời chỉ có thể làm bạn với thuốc sát trùng, băng y tế và những ca phẫu thuật trên cơ thể.Nó muốn được tự do chạy nhảy ngoài kia, được mở mắt ngắm nhìn thế giới rộng lớn. Nó muốn được sống cuộc đời của một cô bé, chẳng phải lo toan điều gì. Nó ước được trở về như trước kia, khi Alyona chỉ là một đứa bé ngây thơ. Tiếng máy đo nhịp tim chậm dần, chậm dần nhưng vẫn văng vẳng bên tai. - Xin lỗi cha và mẹ nhé. Con nghĩ là, cuộc phẫu thuật thất bại rồi.Trước khi mất ý thức hoàn toàn, nó thấy được một ánh sáng lóe lên, và một giọng nói kì lạ. "Kiếp sau, hãy sống như một ngọn đuốc ánh sáng."-----------*Alyona (theo tiếng Nga có nghĩa là) Ngọn đuốc ánh sángDiễn viên: Alyona | Tokyo Revengers chúngCp: Tôi nghĩ là np? Tác giả: quachbuingocdiep (Aki Hiramija)Cre bookcover: @KannaKobayashi2 | @_ZodiacTeam_…
không biết nữathanh xuân vườn trườnghết rồi…
- hiện đại, xuyên thời gian, idol, ngôn tình, .... Kết thúc câu chuyện rồi mà mình không biết nên gọi là HE hay SE nữa.... -#- nội dung mình lấy cảm hứng từ bài hát " Nàng đến nghe concert của tôi" , và cũng 1 phần từ cái chết của một Idol trẻ tuổi tài năng ( anh ấy cũng là 1 idol mà mình rất ngưỡng mộ mặc dù mình không phải fan của anh ấy ), bên cạnh đó có 1 chút xíu về triết học nữa, ví như không gian và thời gian.....Haizzzzzzzzz, trong một ngày mưa, tự nhiên ý tưởng câu chuyện cứ thế lóe lên . Hi vọng mọi người ủng hộ mình nha. Mình vốn là dân học mấy môn khoa học tự nhiên nên văn chương, câu chữ có thể không hay lắm. Có lẽ lối hành văn sẽ phá vỡ sự hài hòa của câu chuyện, nhưng mình sẽ cố gắng cải thiện nhiều hơn dựa vào ý kiến của mọi người. Hi vọng tác phẩm đầu tay của mình sẽ được mọi người đón nhận.Chân thành cảm ơn !…
Tổng hợp các oneshort HanaNene mà tớ viết.Trước đây, Nene em đúng là không thể với tới Hanako. Em không dám bày tỏ những cảm xúc của mình. Vì em sợ. Vì cậu là một hồn ma đã chết. Em chỉ có thể ở bên cậu với tư cách là một người bạn.Nhưng giờ đây, em cũng giống cậu ngày ấy rồi. Em với cậu, đã có một mối liên kết mạnh mẽ hơn tất thảy.Nên là, quên đi mọi thứ trong quá khứ đi.Em sẽ đợi đến ngày ấy. Ngày được gặp lại Hanako- người em yêu."Giữa chúng ta đã không còn khoảng cách nào nữa rồi nè, Hanako..."Warning: OOC.…
Thanh Xuân lấy tên từ hai bạn trẻ Thanh Tịnh và Xuân Tình. Sở dĩ lấy tên này là vì bản nương chưa nghĩ được một cái tên cho cuốn truyện này. Thanh Xuân ai cũng trải qua một cuộc tình mối tình đầu tiên biết bao kỷ niệm. Thanh Xuân bao gồm tuổi trẻ, ước mơ, khác vọng trong tương lai. Nhưng đối với Xuân Tình thì Thanh Tịnh là tất cả của Xuân Tình. Đơn phương là gì? Đó là giao trái tim của mình cho đối phương nhưng nhận lại là tổn thương. Đơn Phương không phải sai. Cái sai đó là yêu người mình không nên yêu. Lúc đầu bổn cung định lấy tên cho tác phẩm là "Thanh Xuân Có Anh Là Đủ" nhưng lại cảm giác hơi cô tịch, bi thương.…
Mặt trăng, mặt trời cũng có lúc lặn, lúc mọc; vì vậy, vạn vật trên đời chẳng có thứ gì là hoàn hảo cả, có chăng cũng chỉ là sự hoa mỹ phù phiếm mà do mình tự tưởng tượng. Năm ấy, một chú đom đóm lấp lóe trong màn đêm u tịch. Năm ấy, 1 cô gái nhìn về phương hướng xa xôi đó, tự trói mình vào bể khổ tương tư...…
Câu chuyện kể về Kuro và Haru, hai con mèo hoang. Vào một ngày đang đi kiếm ăn thì nó tìm được một thám tử tư tên là Hiroshi. Thấy cả hai có vẻ đói, vị thám tử đó đã cho Kuro một ít thức ăn và cứu cậu khỏi 1 đàn quạ. Từ đó, Kuro và Haru đã coi anh ta là 1 ân nhân cứu mạng. Và sau đó, nhớ vào khứu giác nhạy bén của mình, hai đứa đã chạy đến tận nhà của Hiroshi tìm anh ta. Từ đó, cuộc sống 1 người 2 mèo bắt đầu. Hằng ngày, mỗi khi anh ta nhận được 1 vụ án, cả hai đều giúp đỡ Hiroshi, ngoài ra, hai chú mèo này cũng đã giúp Hiroshi giải được khúc mắc trong lòng.…
Nàng là một thiên tài tu luyện, tam tu hiếm có - vạn người khó gặp được một.Thế nhưng khi vừa bước vào cảnh giới Độ Kiếp, chỉ vì một sai lầm nhỏ, nàng đã bị Lôi Kiếp hung tàn giáng xuống, thân thể mảnh mai không chịu nổi, hồn phi phách tán.Tưởng chừng là kết thúc, nhưng Thiên Đạo không để nàng tan biến - mà giáng nàng xuống trần, vứt bỏ vào một thế giới xa lạ.Một thế giới kỳ dị, nơi con người tuy không tu luyện nhưng lại sở hữu những năng lực thần kỳ khó lường.Nàng - vốn là cường giả một thời - giờ đây đứng giữa thế giới mới, ánh mắt lóe lên sự tò mò và hứng thú:"Rốt cuộc thế gian này có gì thú vị đến thế?"------------------------------------------Author: @jiheishoo_chanNgày đào hố: 17/7/2025Ngày lấp hố: ...?Warning: OOC, nữ chính là một kẻ đến từ Tu Chân Giới nên văn phong hay cách xưng hô hơi lạ, nhiều phần không đi theo nguyên tác, ngoại trừ nữ chính và một số nhân vật phụ mình thêm vào thì còn lại đều không thuộc quyền sở hữu của mình!_Thanks For Reading_…
Tháng 7, tiết trời nắng nóng oi bức thật thích hợp cho những cuộc vui thâu đêm bất chấp ở vũ trường. Ánh đèn lấp loé như thế,đám người nhốn nháo điên cuồng nhảy nhót như thế,Viên Phàn Âm điên cuồng lắc lư theo điệu nhạc. Một chén lại một chén. Từ lúc ý thức mất đi đến khi quay lại cô không biết đã qua bao lâu rồi,địa điểm chỗ cô gục xuống cũng không biết đã thay đổi từ lúc nào. Vũ trường ồn ào giờ biến thành giường ấm đệm êm,ánh đèn dịu nhẹ, căn phòng bốc lên một mùi gỗ ẩm mốc kì lạ. Viên Phàn Âm chăm chú nhìn vào gương mặt non nớt xinh đẹp của người đang nằm lên trên người mình. Bàn tay có chút run rẩy đang vuốt ve trên eo mình bị cô dễ dàng bắt lấy. Cô khàn giọng hỏi đối phương:- Em bao nhiêu tuổi?.- ...18. Viên Phàn Âm buông bàn tay của cậu ta ra, người kia liền luồn tay vào áo cô,bàn tay vuốt từ eo ra sau lưng có chút loay hoay gỡ mắc cài áo. Cô nín thở nhìn chăm chú đối phương, cuối cùng không nhịn được cô liền bật cười khẽ một tiếng sau đó nhổm người dậy kề sát vào đối phương cởi từng chiếc cúc áo, tự mình cởi bỏ chiếc áo nịt ngực trên người xuống.... Bàn tay chạm vào vải xô mang đến cảm giác thật thô ráp,Phàn Âm chưa kịp nghi hoặc tại sao mình lại mặc chiếc áo kì lạ như này liền bị đối phương đè ngã trở lại giường nệm. Một nụ hôn vừa ướt vừa mềm rơi xuống trên miệng cô,Phàn Âm thoải mái hé miệng đón nhận nụ hôn này.…
Thể loại: Học đường, thanh xuân, cấp ba, tình trai (boylove.), oan gia ngõ hẹp, cường cường, sảng vănCp chính: Phan Quốc Nam x Hoàng Đức Hải( nóng tính, pha chút boy phố bot x trầm ổn, ngoan ngoãn học sinh ngoan top.)Văn án: ( Nhắc nhẹ, tác giả rất chi là lười nhen.)Trong ngôi trường XX dấu Tên nào đó có thanh niên nhuộm cả đầu đỏ chói loé cả mắt người nhìn, đang chạy như thi tiếp sức vào trường vì đi muộn không phanh kịp đột nhiên trán cụng vào mũi một thanh niên đang đi ngược chiều " Đờ phắc." Ôm đầu: "mày mù à? Đi đéo nhìn đường hả" Bạn Nam nào đó."?" Hoàng phọt ra câu xanh rờn: " Sếu đầu đỏ?"Bạn Nam nào đó:"..."" đụ mẹ, ai là sếu đầu đó bộ mắt gắn filter hả."Hai người đồng thời nhìn nhau, bạn Hoàng nào đó đầu hỏi chấm nhìn bạn Nam.Từ lúc đó bỗng trên fanpage nhà trường nổi lên như cồn bài viết học trò ngoan và gã boy phố ai cũng biết."Ê bây, mị mạn phép xin ghép chính phú này nha.// meme j97.//""Bậy nha, Mình cũng đu.// meme mèo cười hê hê.//." Và các bình luận khác.Cùng lúc đó hai chính chủ trong bài viết:"..."Nam:"hay tui với ông yêu nhau đi?"Hoàng:"ok"…