Cá độ bóng đá, casino, poker ăn tiền với FUN88
…
Tác giả: Mộc Đồng Editor: Huyen LeVăn án:Lúc nàng sinh ra, trời đổ trận tuyết lớn báo hiệu điềm lành, vì vậy mọi người đều coi nàng là phúc tinh.Tát Mãn pháp sư xem mệnh cho nàng, nói nàng nhất định có thể đem đến ơn trạch cho Khoa Nhĩ Thấm, nhưng đời này lại cùng bậc đế vương vướng vào tình kiếp.Năm bốn tuổi, nàng lần đầu gặp hắn. Hắn tới cưới cô cô của nàng.Năm mười tuổi, nàng trêu chọc phúc tấn của hắn, bắt nạt con trai và đệ đệ của hắn, hắn nhìn thấy nhưng chỉ cười mà không nói.Lúc đó, nàng không biết gì, ngây thơ hỏi hắn: "Là giang sơn quan trọng hay mỹ nhân quan trọng?"Hắn không chút do dự trả lời: "Chỉ có hôn quân mới sẽ vì mỹ nhân mà đánh mất giang sơn"Khi đó hắn, đương nhiên sẽ không nghĩ tới sẽ có một ngày chình mình vì tiểu cô nương này mà vứt bỏ chiến trường không để ý.Mười năm tuổi, nàng thông minh xinh đẹp, dáng vẻ tươi cười khiến hắn say mê. Chút tình cảm dịu dàng ấy của hắn khiến trái tim nàng rối loạn.Sau này, nàng lấy chồnng phương xa, lưu lạc nơi đất khách quê người.Mà hắn vì ngôi vị đại hãn, cưới muội muội của nàngNhiều năm về sau, hắn mở rộng vùng đất biên cương, làm chủ thiên hạ.Khi hắn đưa tay về phía nàng, nàng lại cười lạnh nói: "Giữa giang sơn và mỹ nhân, chàng sớm đã lựa chọn, vì sao lại tới tìm ta?"…
Hứa Khả là cái phản ngịch lại thích đánh nhau thiếu nữ mà mọi người đều biết. Chu Đại cao lãnh nghiêm túc, trẻ con nhìn thấy đều bị dọa khóc.Hứa Khả không thích Chu Đại, tìm mọi cách mách lẻo Chu Đại với người lớn.Ai lại biết đến về sau hai người lại trộn lẫn với nhau.…
Hạ Băng một cô gái với vẻ ngoài ma mị, một vẻ đẹp khó ai có thể cưỡng nổi, là mĩ nữ của mĩ nữ, nhưng cô lại che giấu cái vẻ đẹp ấy dưới bộ dạng xấu xí quê mùa bởi vì cô tin có một thứ tình yêu không thông qua vẻ bề ngoài ấy.…
Câu chuyện tình yêu giản dị của hai tâm hồn dưới một mái ấm. Đáng lẽ phải ghét cay ghét đắng nhau nhưng lại yêu nhau từ cái nhìn đầu tiên.Liệu dưới những định kiến hà khắc của xã hội tam tòng tứ đức, tam cương ngũ thường, tình yêu đó sẽ đi về đâu trên con đường lịch sử của thời phong kiến xưa?…
Tôi hiện tại chỉ là nhất thời viết ra những carm xúc này, đến tên truyện, tên nhân ật nghĩ thế nào cũng không thông =))). Bết đâu vào một ngày đẹp trời nào đó, tôi lại nghĩ ra nhỉ?? ...Cái Wattap này thật ác TT__TT tôi còn chưa nghĩ ra tên truyện lại nhất định bắt tôi đặt tên. Còn chưa nghĩ ra mà TT__TT tại sao vẫn chưa ưng lắm với cái tên này chứ. Hiuhiu hại chết tôi…
- "Cậu nhớ tôi chứ? "- "Nhớ "…
ưm ........... như tên truyện thôi không có gì đặc biệt , một câu truyện nhẹ nhàng cho một ngày nhẹ nhàng . Yêu mọi người…