Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
1,502 Truyện
CẬU LÀ THANH XUÂN CỦA TÔI

CẬU LÀ THANH XUÂN CỦA TÔI

5 0 1

Cấp 2,có lẽ là khoảng thời gian tuyệt vời nhất trong cuộc đời tôi.Ngày đầu tiên chuyển tới ngôi trường mới,tôi đã gặp cậu,Nishimiya Hotaru.Lúc đầu tôi thật sự rất ghét cậu và luôn tìm trò phá cậu.Cho đến một ngày,tôi bị bệnh rất nặng,trong lúc vừa tỉnh vừa mơ tôi đã nhìn thấy một người nào đó chăm sóc mình.Khi hết bệnh tôi mới biết đó là cậu,cô gái mà ngày nào tôi cũng kiếm cách quậy phá. Cậu không những không ghét tôi,mà còn ngày đêm chăm sóc tôi.Vài ngày sau khi tôi đi học lại,thì cậu đã chuyển trường.Lúc đó, tớ chợt nhận ra tớ đã yêu cậu mất rồi.Tớ mếu máo và nói : -Tớ xin lỗi vì thời gian qua đã không đối xử tốt với cậu.......tớ xin lỗi....xin lỗi cậu...thật sự xin lỗi cậu.Từ ngày hôm ấy chiều nào khi đi học về,tôi cũng đikhắp nơi với hi vọng tìm được cậu ấy. Thời gian dần trôi qua,ngày nào tôi cũng tìm kiếm trong vô vọng.Bỗng một ngày nọ,tôi đã tìm thấy cậu ở một ngôi trường tại Osaka.Từ đó,tôi thuờng xuyên tới trường này gặp cậu.Hằng ngày,tôi và cậu cùng nhau về nhà,đi ăn,đi chơi,...khoảng thời gian bên cậu rất hạnh phúc.Tôi định nói cho cậu biết tình cảm của mình,nhưng tôi sợ tình bạn của chúng ta sẽ không còn.Một ngày tôi lấy hết can đảm để tỏ tình với cậu,nhưng khi tới trường thì cậu đã không còn học ở đó nữa rồi,tôi lại một lần nữa sa ngã. ~ Part 1~…

|KookMin| Wild rose (Bông hồng hoang)

|KookMin| Wild rose (Bông hồng hoang)

217 17 3

Đô thị hiện đại, tâm lí tình cảm, 18+, HE. Niên hạ, ôn nhu công x trầm cảm, rối loạn cảm xúc, bản chất dương quang.Jungkook gặp Jimin khi anh đang đứng trên cầu. Xung quanh, đông người đứng nhìn.Cậu hoảng hốt khi thấy anh nhảy xuống nhưng không một ai có ý định cứu và cũng không có bất kì một đội cứu hộ nào cả.Trước khi cậu lao người xuống dòng nước mênh mông để tìm anh, chỉ nghe thấy tiếng người ta xì xào rằng tên bệnh hoạn, thần kinh đó chẳng đáng cứu...Cậu ôm anh trên tay. Ướt sũng.Cậu mặc kệ người ta chỉ trỏ, bàn tán.Cậu chỉ biết là... anh phải sống.Và rồi cậu níu kéo sinh mệnh tàn lụi của anh lại. Cho nó một cơ hội. Cho nó chút ánh sáng. Và cho nó nhiều hạnh phúc hơn bất cứ thứ gì. Bù đắp lại những tổn thương trong quá khứ..."Jimin...Anh biết không? Anh tựa như những bông hồng hoang vậy. Họ dẫm đạp và vứt bỏ. Vì họ sợ bị đau hay vì họ không thấy được giá trị của chúng.""Jimin...Anh đối với người khác từng vô dụng, nhưng trong thế giới của em, anh nhìn này. Anh chính là màu đỏ rực rỡ nhất. Xinh đẹp nhất. Quyến rũ nhất. Anh rất mạnh mẽ, anh không giống họ.""Jimin...Anh có cảm nhận được những vết chai trên tay em không? Vì thế...Em không ngại những chiếc dây gai quanh anh đâu, cũng không ngại anh ghét bỏ hay khép lòng với em, nên là, hãy để em trân trọng anh dù chỉ một lần, nhé?"…