Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Vài mẩu vụn chữ mình muốn nhặt gửi Tư Nhỏ. Ở đây, mình viết cho Nattawat và những người bên cạnh.Vì Tư Nhỏ của mình, đáng yêu mà. Nhỉ?Lưu ý: mình cầm bút lên với mục đích thoả mãn trí tưởng tượng, vui lòng không áp đặt sự kiện/ tình huống lên người thật.…
Đó là 1 tình cảm đơn phương của 1 cô gái, cô yêu 1 người nhưng người đó lại xem cô như 1 em gái.( Nếu như các bạn thấy trang 1 không hay thì hãy xem trang 2)…
Vương Nguyệt sinh ra bất hạnh, không hề có được tình thân.Mẹ mất sớm, ba cô căm ghét cô.Nhưng cô vẫn chịu đựng, ngoan ngoãn, nghe lời, học tập thật tốt, cô luôn nghĩ chỉ vì ba yêu mẹ mình quá nhiều nên không thể chịu được khi đối mặt với cô.Cô nào ngờ, ông ấy thật sự không chút xót thương cô, chưa từng xem cô là con gái mình, lại lạnh lùng nói bản cô để trả nợ khi công ty phá sản...Lúc thế giới của cô sụp đổ, anh đã đến bên, nhận cô là em gái rồi cứu vãn cuộc đời cô...…
"em quay trở lại với anh đây, một lần nữa, chỉ một lần nữa thôi" ⚠️ lowercase, ooc, một số chi tiết dựa theo geminifourth ngoài đời cũng như series my school president. vì là fic đầu tay và tớ không có nhiều điểm mạnh về văn học nhưng cảm ơn cậu đã ủng hộ🫶…
- Truyện: Cuộc gặp gỡ tình cờ lãng mạn- Tác giả: Chung Xán- Dịch: Uất Kim Hương- Beta: BachPhiUyen- Bìa: Fan ruột Bánh Mì- Bài dịch thuộc quyền sở hữu của Blog Tiểu Công Tử - 小公子, vui lòng tự trọng không tự ý repost.- Giới thiệu truyện: Ngày chia tay hôm đó, tôi đã lấy trộm hết tất cả quần lót của Thẩm Ứng Hoài, còn dùng một cây son để lại lời nhắn trên gương: "Đợi bà đây kế thừa gia nghiệp xong sẽ quay trở lại tính sổ với anh."Ngay sau đó, tôi liền kéo hành lí tẩu thoát, nhưng thật không ngờ lại bắt gặp hình bóng quen thuộc của Thẩm Ứng Hoài ở điểm hẹn xem mắt mà bố tôi đã sắp xếp, tôi bước tới với vẻ mặt cao ngạo:"Mặc dù không biết tại sao anh lại có mặt ở đây, nhưng không cần lo lắng như vậy, tôi vẫn chưa kế thừa gia nghiệp xong."Thẩm Ứng Hoài vẫn với vẻ mặt cười mà như không cười giống mọi khi, đột nhiên tôi cảm thấy có chút sởn tóc gáy.Anh nhìn tôi, nói từng câu từng chữ:"Vân Trừng, em có từng nghĩ qua tôi là đối tượng xem mắt của em không?"________________Mọi người theo dõi các tài khoản này nha, đây là tài khoản chính chủ. Tất cả ID trên mọi nền tảng của blog đều là "blogtieucongtu". Nếu có acc nào khả nghi reup k xin phép, xin hãy liên hệ với t ❤️ Xin mọi người hãy lựa nơi mà đọc, đừng làm giàu cho bọn ă.n c.ắp. Cảm ơn ạ 🙆Wattpad: https://www.wattpad.com/user/BlogtieucongtuFacebook:https://www.facebook.com/Blogtieucongtu/Tiktok: https://www.tiktok.com/@blogtieucongtu?_t=8UhpGf79QP3&_r=1Instagram:https://instagram.com/blogtieucongtu?igshid=YmMyMTA2M2Y=Youtube:https://youtube.com/channel/UCmgRb-37sa9cj9gjb-rI-wA#Blogtieucongtu…
Mọi người luôn nói đùa rằng tôi và Anh luôn ở trong khoảng cách 20cm bán kính của nhau, rằng chúng tôi giống như "âm và dương", "muối và tiêu", "cà phê và kem".Tôi luôn cười trừ, cho rằng Anh là kẻ đeo bám. Sau đó Anh sẽ thở hổn hển và tát tôi.Nhưng gần đây, mọi thứ dường như đã thay đổi.Bất cứ khi nào ai đó đề cập về việc chúng tôi thân thiết như thế nào, Anh đều hôn lên má tôi. Tôi đỏ mặt.Và Anh nói, "Anh là bạn thân nhất của em".…
"Cổ tích nhưng mà... nó lạ lắm..."Một sản phẩm since Trung Thu 2022Au: Tiệm gạo mì 85Note: đây là sản phẩm được xào lại từ truyện cổ tích, có tính xàm đú cao và có khả năng phá nát tuổi thơ của người đọc. Những bạn nhạy cảm với kiểu hài hước xàm xí hay không muốn mất tuổi thơ vui lòng click back hoặc tìm một truyện khác phù hợp hơnWarning: Cổ tích này không dành cho trẻ con!…
Thanh xuân là điều tuyệt vời nhất trong cuộc đời của mỗi người. Ai cũng sẽ có quyền tự vẽ màu cho thanh xuân của mình. Với tôi, Khải Nguyên là những ram màu rực rỡ và đẹp đẽ nhất trong tuổi xuân của mình. Còn bạn thì sao? Nếu chúng ta giống nhau thì hãy để những tấm ảnh này lặng lẽ đi vào thanh xuân, đi vào ký ức và mãi mãi trở thành một kỷ niệm đẹp...Đây là những hình ảnh( ảnh ghép, ảnh chibi, ảnh H, ảnh 18+) do mình sưu tầm hoặc tự edit.…
Này tớ ship harem AllSouma, nếu các cậu chưa biết thì có thể tìm bộ anime shokugeki no Souma nha. Tớ đã nói trước rằng tớ ship harem rồi, tùy vào tâm trạng thì tớ sẽ đưa cặp phụ vào hay không đưa. Và trong truyện của tớ sẽ thiếu một số nhân vật do không nhớ hết. Cre bìa truyện: https://www.google.com/search?q=soma+yukihira&rlz=1C1FHFK_viVN997VN997&sxsrf=ALiCzsZZDgsMoEKGJXYEisKavAa76UUhVg:1655696503180&source=lnms&tbm=isch&sa=X&ved=2ahUKEwjt37WPjrv4AhV-qFYBHSnbDssQ_AUoAXoECAIQAw&biw=1366&bih=657&dpr=1#imgrc=J-ONYm4zeS28nM…
Anh hai, anh hai.... cô bé đó cuối cùng đã lớn, đã không còn đòi ăn kem, đã không còn làm cái đuôi lúc nào cũng bám theo anh. Nhưng mà liệu anh có giữ nổi chân cô ấy, để cô ấy mãi mãi bên cạnh mình.…
Writer: Xu cà na với kiểm traBeta-er: X bé nhất (min) và X lớn nhất (max)-- KHÔNG GÁN LÊN NGƯỜI THẬT --Truyện thuộc về Tiệm Gà Rán Và Heo Quay. Vui lòng không mang đi nơi khác!…
Đây là nhữg câu chuyện người thật việc thật do chính người trong cuộc kể bằng cách họ chứng kiến hoặc đã nghe thuật lại.Mình đã dựa trên những tình tiết ấy để viết thành 1 câu chuyện hoàn chỉnh. --> Nguồn: mình đã tìm những comment của các pạn ấy trên Youtube Thể loại: tùy bút Văn phong của mình không giỏi, mong m.n thông cảm ạ!!! Cảm ơn m.n đã đọc ❤ by: gemgem918 [ tiểu Háo Sắc YY ]…
Kí ức là những chuyện đã qua đi mà thực chất là ở lại trong ta. Chúng ta đi qua kí ức để tiếp tục chuyến hành trình cuộc đời. Kí ức mỏng mảnh mơ hồ đôi khi gãy vụn rời rạc, quặn xói chất tụ thành triền cảm nghiệm tiếp nối, dai dẳng theo thời gian, đậm ngắt theo ngọt bùi cuộc sống, thẳm sâu theo những vết hằn bi hoan chất đời, để rồi trở thành người bạn kín cậy theo ta đến tận cùng chôn sâu... biến tan vào hư vô sương khói. Tình trong "Kí Ức Của Mưa" là những cội tình gần gũi mà thiêng liêng nhất của mỗi người: Tình cảm gia đình, Tình bạn hữu, Tình yêu đôi lứa, Tình yêu thiên nhiên tươi đẹp. Tất thảy "HỌ" đan hòa, tranh đấu trong bà mẹ tình yêu chân thụ vĩ đại nhất - "Tình yêu cuộc sống". Kí ức không lặp lại mà nó náu nương ẩn khuất đâu đó để rồi sẽ trỗi dậy như khi đủ gió thì mưa, đến kì thì hoa nở, mùa đi thì hoa lại rụng... rơi rụng vào trong quên lãng của nhân sinh. Mưa chảy xuôi còn kí ức thì chảy ngược, cái lặng nhìn về những sự đã ngang qua cuộc đời... Nhìn vào kí ức là soi vào tấm gương quá vãng đa chiều, lục lọi, chiêm tường chính ta ở những tháng năm bao la vùng vẫy. Một chuyến đến nhân gian, ai nỡ hững hờ lãng đãng như một hình hài di động chờ ngày tàn tháng lụn, vì thời gian là hữu hạn cho đặc ân diệu tuyệt đó. Tận cùng của đời người nói theo cách nào đó chính là chiều sâu của kí ức... Viết tặng những ngày tháng có Ta ở trên đời!…