ngày năm tháng năm
Thể loại: tùy bút, ngẫu hứng*ngày ta rời xa nhau*hồi ức***một phần giúp những con người thất tình đồng cảm với nhautag #zuhuu bút danh của au :''v…
Thể loại: tùy bút, ngẫu hứng*ngày ta rời xa nhau*hồi ức***một phần giúp những con người thất tình đồng cảm với nhautag #zuhuu bút danh của au :''v…
Sài Gòn những ngày mưa, cô đơn đến lạ... !…
Cuộc gặp gỡ và kết cuộc của 2 người nhưng người kia đã có nơi yên tổ ấm…
...Nghe nói ngày ta buồn thì mưa cũng sẽ trút xuống...…
Yêu...Nghe thì dễ...Nhưng sao khó thế?…
24/7 nghĩ đến anh…
Tình cảm đôi lứa bao giờ cũng là một khoảng khắc, một bức tranh đầy hoài bão và đẹp đẽ hay cả khi một không gian bao trùm sự hạnh phúc. Nhưng đâu đó vẫn tồn tại và hữu hình một mối tình ngang trái - một sự chia li đau đớn đến cùng cực, quằn quại cả trái tim....…
" Tôi có cuộc tình năm mười mấy. Tuổi trẻ, nó là đam mê. Trưởng thành, nó là vết sẹo. "Trong cuộc đời mỗi người, đều sẽ có lúc gặp được một người như vậy. Một người mà ta thương, một người mà ta yêu hết mực. Nhưng rồi thương đến nỗi không thể chung đường, không dám ở bên.…
Thứ tôi sợ nhất chính là người yêu cũ của người tôi thương.Thật sự rất đáng sợ…
- Cô biến đi....loại đàn bà bắt cá hai tay như vậy tôi không cần.Tuấn nói xong quay mặt đi ngay để lại sau lưng là sự bất ngờ của Nhi. Cô đang tua lại câu nói của Tuấn, cô lẩm bẩm:- Bắt cá hai tay?Cô bất ngờ, chạy nhanh đến Tuấn, kéo tay cậu lại. Tuấn nhíu mày quay lại, nhìn cô khinh bỉ:-Cô định làm gì? - Anh nói tôi bắt cá hai tay là sao? Tôi không hiểu.- Cô không hiểu ư? Nghe thật mắc cười....Chuyện này bản thân cô phải biết hơn tôi chớ.mọi người muốn biết rõ hơn thì hãy tiếp tục đọc truyện nha..…
"Lời chia tay hôm ấy, người đã rời xa tôi thật rồi. Còn chút gì để lưu luyến, vấn vương?"Câu chuyện này mình chỉ ngẫu hứng viết, mong mọi người đóng góp và ủng hộ. Hãy để lại bình luận và đánh giá nhé :3Cảm ơn các bạn đã đến đây! ❤…
nát quá.nát cả trái tim vô vị.…
Sau khi trải qua nhiều chuyện, thì em nhận ra cứ mãi cố gắng mà không có may mắn thì tất cả cũng chỉ là còn số 0. Thế nên, em cũng chẳng vì ai mà đánh mất bản thân nữa, vì chỉ chẳng có ai thay em mà đứng lên cả.…
Một nẻo đường về một nẻo điLòng anh vướng bận lắm mấy khiNhững khuya buông chữ sầu đêm muộnNhớ mãi người xa tuổi xuân thì...…
Buông bỏ hay cố chấp..Rốt cuộc là phải làm sao cho tốt.Vốn dĩ ....bản thân có thể lựa chọn nhưng lại quá tham lam muốn có tất cả nhưng chả muốn mất điều gì.…
đây là câu chuyện do một người thích đọc viết ra chỉ vì người này nghĩ rằng đã đến lúc kể câu chuyện của mình.…
Rồi đến một lúc nào đó, ta chợt nhận ra rằng, người ta yêu thương vô vàn, dành hết tình yêu cho họ tháng năm tuổi trẻ êm đềm hạnh phúc, bỗng mang trọn trái tim bước ra khỏi lồng ngực ta... Đó là ngày người thương thương một người thương khác! Đó là ngày ta biết rằng, giữa ta và người từng tồn tại một thứ duyên trời mỏng manh. Đó là ngày người từng hứa sẽ ở bên cạnh cuộc đời ta mãi mãi, nào ngờ lời hứa không cánh mà bay. Đó là ngày ta chết đi nửa trái tim, thanh xuân rạng rỡ mà người từng ở đây giờ chỉ còn lại những mảnh màu xám xịt.Đó là ngày ta bất chợt thấy đôi chân mình chẳng còn chút sức lực nào để tiến về phía trước, đôi tay mình rệu rã mà chẳng buồn nắm lấy một đôi tay đang đợi sẵn. Cầu mong người được an yên bên một người thương khác... !Cầu mong ta sớm lành lại những vết thương sau nhiều năm loang lổ... !Cầu mong đời thương ta, thương cho trái tim bé nhỏ đã dốc cạn tâm can trao cho một người. Cầu mong sáng mai tỉnh dậy, ta quên người nhẹ bẫng! Cầu mong phía trước có một người đủ kiên cường dìu ta qua bao tháng năm quá nửa cơn mơ!…
"Thư Ý, cậu đã hứa gì còn nhớ không?""Nhớ rõ." "Được." Tôi chờ cậu.---Cậu là ánh sao rực rỡ trên bầu trời đêm, chỉ muốn giấu làm của riêng.…