[Lichaeng] The Girl in Memories
chỉ còn năm ngày bên em...…
chỉ còn năm ngày bên em...…
Soojun - HECp phụ: taegyu…
chịch mỗi chap…
" một hơi thuốc dàiiiiiii " knj x myg…
đơn giản vì nó hài :))))…
' Tôi là bầu trờilà nền cho em..những vì sao '…
Một đanh đá và một cưng chiều…
Em yêu nhất mấy anh soái ca trong ngôn tình nhaaa >< đọc muốn rớt con tin xịt máu mũi >< ủng hộ để mình có động lực đăng tiếp ^^…
Cậu và anh tình cờ gặp gỡ, bất chợt yêu nhau....và rồi...tự đặt cho đối phương một kỉ niệm...cũng như một dấu chấm cho cuộc tình bi kịchLần đầu mình viết truyện, mong mọi người bỏ qua nếu có gì sai sótTruyện này có khá nhiều tình tiết ngược, và cuối cung có thể là SE HE hoặc OE, xin mọi người vui lòng ủng hộHosoek vô tình ặp Taehyung bởi hoàn cảnh số phậnAnh yêu cậu, nhưng hiểu lầm cậu. Mất cậu rồi anh mới nhận ra, mới hối lỗi"Jung Hosoek....em yêu anh""Tôi khinh bỉ cậu""Jung Hosoek, anh chuẩn bị chờ ngày chầu diêm vương đi. Tôi hận anh""Giết anh đi...anh yêu em""Mamon...chờ em...""Tránh xa tao ra""Yoongi.."…
Tên truyện: Điệp NgânTác Giả: Nghịch Thiên Mạt VũEditor: Hóng Gió TeamRaw: Tấn GiangSố chương: 6 chươngTình trạng: On-goingLink WordPress: https://honggio.wordpress.com/diep-ngan/Văn ÁnLúc vẫn còn là nó, nàng tên là Điệp, thu lại cánh mỏng manh trên vai hắn, nhìn người bên cạnh chàng như thể đang vươn mình múa, sóng mắt lưu luyến.Lúc nó hóa thân thành nàng, tên là Ảnh, như hình với bóng, chàng là bóng gió, là bóng cát. Còn nàng là bóng chàng, là bóng của tuyết.Hoa thường màu đỏ, phiêu diêu giữa gió cát, kéo dài đến tận cánh đồng tuyết ở cực bắc, đầu ngón tay điểm một chút, mặc cho lan tỏa từng tia lạnh buốt không kể xiết lên tận cùng. Chàng lại không duỗi tay giữ lại, không nhón chân đụng vào, chỉ nắm lấy mầm cỏ mềm mại nhìn về vùng trời khác.Nửa đời thương nhớ, một đôi cánh tàn, hai bụi hoa nặng, ba giấc mộng hão huyền.Hóa ra vẫn luôn là thế, chỉ là... Chỉ là nàng vẫn luôn nhìn chàng, nhưng chàng chưa một lần quay đầu lại. Điệp chỉ để lại vết tích vào cái đêm hoa tiếp theo khi chàng từng dừng lại. Thật ra nàng chưa bao giờ bước vào sinh mệnh của chàng. Tựa như... Dừng lại trong tầm nhìn của nàng, dựa cạnh mặt trời, để lại một chữ tựa như dấu vết trên da thịt ửng hồng, cũng chỉ là vì một người khác mà tồn tại.Nàng là vai chính của câu chuyện này, lại chỉ là vai phụ trong sinh mệnh của chàng, thậm chí... chỉ là một người đứng xem.Thể loại: Diễn sinh, ngôn tình, cổ đại, HE, tình cảm, manga anime, naruto.…
Mạt Thanh Tề 20 tuổi bị xuyên không vào cuốn tiểu thuyết cậu vừa mới đọc sau câu than vãn.Chờ đã nguyên chủ Ngọc Huyền phải chết trong tù năm 16 tuổi ư???Không được, cậu phải sống sót để cho nhân vật chịu yểu khuất này một đời bình an....???? Sao nam nhân nào cũng muốn có cậu thế này?????"STOPPPP....AHHH TÔI KHÔNG PHẢI ĐOẠN TỤ....."…
Vô thường nghiã là không chắc chắn, không trường tồn , thay đổi. Trên thế gian này, không có cái gì tồn tại vĩnh viễn lại càng không có gì là thật, tất cả chỉ là tạm bợ .Tại sao lại nói là tạm bợ? Bởi vì chúng không tồn tại vĩnh viễn, vật chất , thể xác chỉ là nơi trú tạm thời cho thần thức của chúng ta, đến khi chết rồi chẳng mang theo được gì ngoài chữ "nghiệp"…
Khi những vũng nắng đọng trước nhà thôi gay gắt, chiếc xe đạp để quên ngoài hiên sau rạng đông được phủ một lớp nước mỏng và hương ổi từ cái cây trước nhà chẳng mấy khi mọc quả thoang thoảng, tớ lại thấy yêu đời. Đi qua mùa hạ vàng rực trôi miên man, giữa tháng tám, nắng thu lại dìu dịu như bánh mẹ tớ làm. Và mỗi sớm tinh mơ không khí tựa có màng lọc. Thò tay ra ngoài cửa sổ, tớ bỗng thấy giật mình. Mùa thu trong veo hình như cũng chạm vào được...…
hài ước , manhua , xuyên không…
Ma + phá án + ngôn tình…