Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Tags:
22 Truyện
CHỈ CẦN NẮNG CÒN TRÊN BÃI CÁT - Avatar's Fanfiction

CHỈ CẦN NẮNG CÒN TRÊN BÃI CÁT - Avatar's Fanfiction

60 9 2

Một nhân vật giả tưởng được thêm vào thế giới của Avatar, không liên quan đến cốt truyện, không có mặt trong cốt truyện, nhưng lại biết trước cốt truyện. Nó âm thầm lẻn vào trong thế giới đó chỉ để thỏa mãn cái tính hiếu kì bất chấp hiểm nguy của mình. Ai mà ngờ ở đó có tia nắng của đời nó. Người Omatikaya truyền tai nhau, con trai cả của Toruk Makto là một thanh niên Navi văn võ song toàn, là niềm tự hào của gia đình và cả bộ tộc. Dõi theo hình bóng người ấy, nó cảm giác như tìm được lẽ sống của mình. Chẳng hiểu tại sao lại thích anh, chỉ là, vừa gặp đã thích. Người trời chúng nó gọi đây là tiếng sét ái tình. Chỉ là, tia nắng đời nó chẳng bao lâu nữa sẽ vụt tắt, sự sống của anh sẽ bị vùi dập và tắt lịm đi chỉ bởi một sơ sẩy nhỏ trong cuộc hỗn chiến trên biển. Nhưng nó biết trước cốt truyện. "Sao cũng được, em biến mất cũng được, nhưng anh phải sống!"(Bản quyền thuộc về Linh Lười vui lòng không reup)Đôi lời: Mình viết nên fic này sau khi xem xong Avatar 2. Thực sự để mà nói, mình đã đặt 1 câu hỏi: Nếu mình can thiệp được vào cốt truyện thì mình có thể cứu Neteyam không? Vì vậy mình đã sử dụng OC của mình để dẫn dắt câu chuyện. Cuối cùng là vì mục đích: Cứu bias mình trong một vũ trụ do mình viết nên.…

[TRUYỆN NGẮN/BOYLOVE] ĐÔI MẮT MÀU TRỜI

[TRUYỆN NGẮN/BOYLOVE] ĐÔI MẮT MÀU TRỜI

29 3 2

Lời bộc bạch của một người con gái:Ba tôi có một báu vật. Không, thực ra nó đơn giản chỉ là một cuốn sổ đựng trong chiếc hộp đen. Tôi gọi như vậy vì sau bao lần chuyển nhà, hàng chục năm bôn ba đó đây, ngay thời khắc khốn cùng nhất ba cũng chưa từng để mất nó. Tôi cố gặng hỏi thì ba tôi liền lảng đi. Cách ông nâng niu trân trọng nó càng khơi dậy tính hiếu kì, tò mò của tôi. Năm mười tuổi, dù không được phép, tôi vẫn lén mở cuốn sổ ra xem. Tôi vô cùng kinh ngạc khi hầu hết các trang đều dán kín những tấm ảnh chụp cùng một người đàn ông. Bộ quân phục cho tôi biết chúng được chụp khi ba tôi còn là một sĩ quan. Người trong ảnh là một người Mĩ trẻ, cao lớn rắn rỏi, cầu vai đeo lon sáng bóng, mái tóc vàng óng và đôi mắt màu xanh lơ. Từ thuở ấy, tôi đã hiểu vì sao mẹ bỏ đi bao năm mà ba tôi không đi bước nữa, vì sao ánh mắt ba luôn nhìn xa xăm, vì sao ba giật mình mỗi khi tôi hát lên một ca khúc tình cảm Tiếng Anh nào đó. Có lẽ, đôi mắt xanh lơ trong ảnh kia chính là nỗi ám ảnh lớn nhất trong cuộc đời của ba tôi.Trang cuối cuốn sổ, chỉ ghi ngắn gọn một cái tên.James HarrisLời tác giả: Người viết nhỏ tuổi, tập tành viết lách. Chân thành mong mỏi được ủng hộ và góp ý. Xin cảm ơn!…