Chỉ là câu nói: I love you
Thật tình là Kei cũng biết Kei ko có khiếu viết truyện Rồ-men-tịt cho lắm (coi mấy fic khác của Kei sẽ biết). Nhưg mờ Kei sẽ cố gắng nhoa~ mn ủg hộ Kei nhoá…
Thật tình là Kei cũng biết Kei ko có khiếu viết truyện Rồ-men-tịt cho lắm (coi mấy fic khác của Kei sẽ biết). Nhưg mờ Kei sẽ cố gắng nhoa~ mn ủg hộ Kei nhoá…
Này! đừng làm bạn nữa, tao thích mày làm người yêu tao nhé !…
Mô tả: Hôm nay Isagi lại vô tình thả thính trên con đường trở thành cầu thủ bóng đá số Một.…
Tác giả: YThể loại: Nam x nam, đời thường, 1x1, ngọt ngào, hơi ngược, bối cảnh Việt Nam những năm cuối 19xx, HENhân vật chính: Hoài Lâm, Thái Bình | Nhân vật phụ: Nghiêm, Cẩn, Chí, Nhiên, An, ông bà Cung....Tiến độ: Đã hoàn thành (16 chương)---Giới thiệu"Bình có thích hoa sen không? Để tôi hái một bông tặng Bình nhé!" Bình không biết mình rung động từ khi nào. Là khi Lâm nói lời trêu chọc đơn giản ấy? Hay là thời khắc Lâm xuất hiện trước mặt anh. trên tay đối phương còn có một đài sen đã bóc nham nhở? Bình chỉ biết rằng, nếu thời gian có thể quay trở lại, anh vẫn sẽ lựa chọn người con trai ấy, lựa chọn đắm mình vào trong thứ tình cảm cấm kỵ này.Anh sẽ dũng cảm yêu Lâm!---Note: Mình sử dụng bối cảnh những năm đất nước mình trước và sau giải phóng ở miền Bắc, những sự kiện được nhắc đến trong truyện mình có tham khảo những tài liệu trên google và không dám đảm bảo đúng 100%. Hoan nghênh mọi người góp ý để mình có thể sửa lại một cách chỉn chu nhất.…
"Một câu chuyện nhẹ nhàng, hài hước với những tình tiết vụn vặt xoay xung quanh tình bạn, tình yêu gia đình và những rung động đầu đời..." ---- Anh cũng không biết từ lúc nào... Chỉ là, anh thích nhìn em ngồi tỉ mẩn đào hầm cho kiến, thích nhìn em nhảy nhót trêu con chó nhà hàng xóm rồi lại cắp mông chạy té khói khi nó bị tuột xích. Thích nhìn em chơi đồ hàng, ép anh và thằng Tùng ăn lá me đất cho bằng được. Thích nhìn em mặc áo của bố, giả làm bác sĩ tâm thần, cột chân cột tay con mèo lại để rồi bị nó cào cho hai phát, sưng vêu mặt. Anh thích em mỗi lần giận anh, lại mò ra vườn, vẽ bậy lên tường: "Đồ Đông chó, đồ chó Đông"... Thích em mỗi sáng nở nụ cười, chào con Rô trước khi đi học. Thích cách em quan tâm đến người khác, không vồ vập, không ồn ào, chỉ lặng lẽ ngồi cạnh, cho họ biết sự tồn tại của em, thích cả lúc em rơm rớm nước mắt, mếu máo nói với anh: "Chết em rồi anh Đông ơi..." Nói đến đây, hắn hơi dừng lại, khe khẽ cười, ngẫm nghĩ một hồi rồi mới nói tiếp. - Có lẽ... từ những cái thích nhỏ nhặt ấy, ngày này qua tháng khác đã tích thành cái thích to lớn, đủ để tạo thành lí do anh thích em...-------------*NOTE: Truyện bắt đầu viết từ năm 2012, 2013 gì đó (Chẳng nhớ chính xác nữa vì lâu quá rồi), cũng đã 6,7 tuổi có lẻ nên mong không bạn nào cmt kiểu sao giống truyện A, truyện B... thế? Block thẳng cánh đấy. Xin cảm ơn!…