《Lại Trễ Rồi 》Hội Trưởng Đừng Ghi
Minh Hy là cô gái ở quê cô đạt học bổng toàn phần ở một ngôi trường danh giá và cô lên tỉnh học ở đó cô gặp cậu và cuộc sống học đường khó khăn của cô bắt đầu 😁MỚI VIẾT LẦN ĐẦU M. N THÔNG CẢM HỢ CHO MK XIM NHẬN XÉT NHAThể loại : chút hài chút lãng mạn chút hổ báo…
Tôi Là Phụ Nữ Đã Có Con
Đêm 24 tháng 12 của 4 năm trước, Triệu Vy Linh cô mất đi lần đầu tiên vào tay một người đàn ông mà cô thậm chí còn không rõ mặt...Sáng 25 tháng 12 của 4 năm trước, Điền Hạ Vũ chán ghét ném mạnh sấp tiền dày cộp xuống giường nơi cô gái xinh đẹp đang ngủ say xưa rồi bỏ đi mà không hề nhìn đến vết máu ở trên chiếc ga trải giường trắng tinh...Sáng ngày 15 tháng 1 của 4 năm trước, Triệu Vy Linh cầm tờ giấy khám thai trên tay mà nước mắt rơi như mưa, hai đứa trẻ đáng thương, là song thai......Ngày 25 tháng 12 của 4 năm sau, Triệu Anh Tú cùng Triệu Tú Anh ba tuổi kháu khỉnh đứng trước mặt Triệu Vy Linh, nước mắt lưng tròng:-Mẹ, Su với Sa nhớ ba. Bọn con muốn có ba, mẹ tha lỗi cho ba đi, mẹ...Triệu Vy Linh nghiến răng nghiến lợi nhìn người đàn ông điển trai với khuôn mặt hối lỗi sau lưng hai đứa trẻ, ném lại sấp tiền về phía người đàn ông:-Điền Hạ Vũ, anh giỏi lắm! Cút đi cho tôi!!!!!…
Mỗi Ngày Kí Chủ Đều Muốn Độc Chết Nam Chính
ĐỒNG NHÂN VĂN BOSS LÀ NỮ PHỤ Tác giả: Uyên Nghi Đình Nhã. ""Mỗi lần vị kia hoàn thành nhiệm vụ, một cuốn sách cứ thế mà khép lại. Nhưng, người ở thế giới đó thì sao? Những nữ chính từng đi qua cuộc đời của vị kia thì sao? Nếu như họ chưa từng đắc tội với vị kia, họ xứng đáng có được kết cục tốt đẹp hơn chứ, đúng không? Vì thế, nhiệm vụ của người chính là thay đổi vận mệnh của những nữ chính xấu số đó mà không làm ảnh hưởng đến người kia.Người hiểu ý ta chứ? Chủ nhân thân yêu?"Nhã Thanh Tuyết - một lệ quỷ không hiểu sao bị bắt đi làm nhiệm vụ tuy ngoài miệng luôn treo nụ cười nhạt: Ngươi cho rằng ta là đứa trẻ lên ba, những thứ này còn không hiểu sao?Nhưng mà thực chất trong lòng nàng đang mắng cái tên tự xưng là hệ thống Thiên đạo kia 100 lần. Rõ ràng ta còn đang hưởng thụ cuộc sống bình thản, ngày ngày trồng bỉ ngạn bên bờ Vong xuyên, sao lại bắt ta đến đây chứ???"Đây là một cuốn đồng nhân văn, nên có nhiều chi tiết sẽ trùng với nguyên tác. Nếu khả ái nào không thích đồng nhân văn có thể lướt qua. Mỗi ngày đều là một niềm vui, chúng ta sao có thể vì một điều mình không thích mà làm ảnh hưởng đến niềm vui của mình chứ, đúng không? Có điều, nếu có thể, ta vẫn hi vọng các khả ái sẽ ủng hộ ta. Cách hành văn của ta vẫn còn non nớt, nếu như có lỗi sai thì mong mọi người có thể sẵn sàng góp ý, bỏ qua.Mọi thắc mắc xin liên hệ: https://www.facebook.com/uyennghidinhnha.m Yêu mọi người.…