vo dich hac quyen z9 601-633 het
…
Lật được thuyền mới biết sức Chiến mạnh như nước =))))))Nhưng mà vẫn là BQNT nên không biết sức Chiến như nào :( Đây là chiếc fanfic thỏa mãn nỗi lòng của người mẹ thương nhớ bé iu Bạch Mẫu Đơn nên mới xin per edit, đảm bảo tràn ngập hình ảnh Bạch Mẫu Đơn. Tác giả: Đắc Thần Tử Ngọc (https://dechenziyu.lofter.com)Warning: Có H, tưởng là CSVV nhưng hóa ra là BQNT.…
Tên truyện: Vương gia đừng kiêu ngạoTác giả: 落花囿毅Thể loại: xuyên việt, cổ trang, cung đình, chủ công, dưỡng thành, vương gia công x kiện khí thiên nhiên ngốc + thanh thanh lãnh lãnh tiên sinh, 1×2, HEVăn ánTấn giang 2012.8.30 kết thúcTrong túi ngượng ngùng lên núi đi săn, thế nhưng bắt được một thiếu niên?Bất quá, này thiếu niên thật đúng là tiểu mỹ nhân...... Được rồi, ta dưỡng .Cái gì? Bị thân huynh đệ vây ở kinh thành, còn muốn sính thủ tịch quân sư?Bất quá, này tiên sinh thật đúng là đại mỹ nhân......Được rồi, ta để lại.Đây là giảng thuật một xuyên việt đến cổ đại tây bối Vương gia, như thế nào lấy một người bình thường tâm tính nhận chân kinh doanh tình yêu, cuối cùng ôm đắc mỹ nhân về cố sự.Vương gia VS kiện khí thiên nhiên ngốc + thanh thanh lãnh lãnh tiên sinh.Toàn văn thoải mái vô ngược, có dưỡng thành nội dung, ngẫu có bói toán hòa Huyền học nhưng đều tại tác giả trí lực trong phạm vi.Tìm tòi mấu chốt tự: Nhân vật chính: Quý Thọ Thành, Tiểu Bảo, Vân Chỉ Thanh ┃ phối hợp diễn: Tần Phong, Lý Tứ, Lý Võ, tần tam thái gia, Lý Tử ┃ cái khác: Cô nhi, thuật sư, bói toán, tiên sinh, Vương gia…
“Lăng Phong, thật em sắp bị làm cho phiền chết đi được ấy! Anh có biết mọi người đều coi em là em gái của anh?”“Vậy ngoan ngoãn làm một em gái tốt anh sẽ rất nuông chiều em! Chỉ cần hiểu chuyện một tí nhất định anh không để em thiệt thòi” Năm tháng thanh xuân của chúng ta trôi đi như nước chảy. Học trung học, rồi học đại học, rồi thực tập sinh… bao nhiêu sóng gió, bao nhiêu thăng trầm để khi dừng chân nhìn lại vẫn thấy đáng tiếc!Năm tháng đó, cái năm mà thi đại học như chơi trò chứng khoáng đỏ đen. Khi Tiên Tiên vẫn ngân nga bài “SAY YOU DO”, khi tất cả chúng tôi tất bật với những mớ công việc hổn độn được gọi là deadline, với những mơ mộng của tuổi trẻ…Tuổi thanh xuân của tôi gửi lại nơi đó, nơi tiền sảnh nhìn về phía tòa nhà hiện đại của trường đại học. Nơi mà ánh nắng chiếu qua từng tán cây rọi xuống khoảng sân rộng phủ đầy lá khô. Nơi có một nụ cười như nắng đã mang con tim tôi đi, cho tôi một giấc mộng đẹp như tiểu thuyết ngôn tình, rồi cũng chính tại nơi đó lướt qua nhau như hai người xa lạ.Có lẽ đến tận bây giờ câu nói của Mặc Lăng Phong vẫn vẳng bên tai tôi, một lời nói kết thúc câu chuyện thanh xuân tươi đẹp của chúng tôi, kéo tôi bừng tỉnh khỏi cơn mê. Ánh mắt ám ảnh của anh, thứ cảm giác kì lạ, choáng ngợp nhưng không ấm áp, sâu thẩm nhưng không giá lạnh! Người con trai đã đi qua cuộc đời tôi, gây sóng gió rồi lặng lẽ bước ngang không để lại một chút dấu vết……