( ChanBaek ) Chỉ Cần Em Vui
Không biết ghi :))…
Không biết ghi :))…
Dương Hạ An, "Hi mọi ngừ, tui là một nữ sinh lớp 11 với ước mơ 'bự như zậy nè'. Zô coi tui từng bước bước lên những tầng mây của giới thượng lưu iiii mò~".Nhược Dĩnh Ca, "Mày bớt ủng ẹo giúp tao với...".Dương Hạ An, "Học mày đấy =)".An An khi lướt "Tóp Tóp" thấy đại tiểu thư online:Dương Hạ An không chịu nổi cảm thán, "Hớ! Nhìn biết ngay 'pha kè', dạo này nhiều người thích sống ảo thế à?".…
Nghe nói, ở Nhất trung Thủ đô, có một truyền kì về "Song thần ban tự nhiên"Một người là con cưng của trời, gia thế hiển hách, tài mạo song toànMột người là đứa con bị trời vứt bỏ, cô nhi nhận được học bổng vào trườngTrong những năm tháng thanh xuân rực rỡ nhất, bọn họ nắm tay nhau phá vỡ định kiến, viết nên huyền thoại bất bại, lưu danh đời sau.________________________________________________________________________________TRUYỆN CỦA TÁC GIẢ CYNTHIAMO ĐƯỢC ĐĂNG TẢI TẠI WATTPAD CYNTHIAMO1198.CHƯA ĐƯỢC SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ, KHÔNG REUP DƯỚI MỌI HÌNH THỨC. ĐÂY KHÔNG PHẢI TRUYỆN EDIT MÀ LÀ TRUYỆN TỰ SÁNG TÁC NHÉ!________________________________________________________________________________…
"So you said, you found, somebody else."---------------------------------------Dựa trên sự thật đã từng trải.CHÚ Ý: Nếu muốn reup thì phải thông qua mình trước nhé :) Mong mọi người ủng hộ ^^…
Tôi hỏi em saudade là gì?Em trả lời saudade là cảm giác nhớ nhung ai đó hoặc thứ gì đó từng thuộc về mình, nhưng giờ điều đó, người đó đã mất rồi và sẽ không bao giờ quay lại.Tôi lại hỏi em có từng thuộc về tôi không?Em trả lời có nhưng sẽ biến mất và không bao giờ quay lại.Vậy thì em đi đi, cứ biến mất hoàn toàn khỏi cuộc đời tôi và hãy yên tâm, tôi sẽ không phát điên lên để đi tìm em, tôi sẽ cho em đi đến bất cứ đâu mà em thích. Cho đến khi mà em không chịu đựng nổi cảm giác nhớ tôi mà quay trở lại, lúc đó tôi tuyệt đối sẽ không để em chạy thoát nữa đâu.oOoChúng tôi hỏi cô ấy saudade là gì?Cô ấy trả lời saudade là sự hiện diện của sự trống vắng, là mong muốn tìm lại một thứ gì đó hoặc một ai đó mà chúng ta quý trọng nhưng chúng ta biết sẽ không bao giờ tìm lại được.Chúng tôi lại hỏi cô ấy có từng cảm thấy trống vắng không?Cô ấy trả lời có nhưng cho dù có thực hiện lời hứa đó thì cũng không thể lấp đầy được cuộc đời của cô ấy.Cô ấy đã thất hứa với chúng tôi, đã nhẫn tâm để lại một khoảng trống mãi mãi không quên được ở những năm tháng đẹp nhất của cuộc đời. Nhưng chúng tôi không giận cô ấy, chỉ mong một ngày có thể dùng tất cả sự dịu dàng của thế giới này và tặng cho cô ấy một cái ôm thật ấm áp.…
Từ ngày gặp gỡ đó, cuộc sống cô đã đổi màu. Người bạn thủa nhỏ của cô đã trở lại và kéo cô khỏi những màu sắc nhạt nhoà. Người đó đã trở về và thực hiện lời hứa năm nào. Vậy cuộc sống của cô đã khác đi như thế nào từ khi gặp lại người đó?…
✨Tên truyện: Ngôi Sao Trong Lòng Bàn Tay ✨Tác giả: Mộ Lị✨Nguồn: Tấn Giang✨Tình trạng truyện gốc: Đã hoàn ✨Tình trạng edit: Đang edit✨Tag: Nhẹ nhàng, ngọt sủng, duyên trời tác hợp, truyền cảm hứng💥Truyện dịch phi lợi nhuận và không có sự cho phép của tác giả nên đề nghị không reup và chuyển ver dưới mọi hình thức!…
Không hiểu từ bao giờ, tôi hầu như không đọc truyện hiện đại. Có thể tôi chưa tìm được tác phẩm tôi thích, chưa tìm được tác giả khiến tôi phá vỡ định kiến của mình. Đã vài lần ngập ngừng rồi thôi, và lần này cũng đã suy nghĩ rất lâu mới quyết định đọc tác phẩm này. Thứ nhất là truyện hiện đại, thứ hai là chủ đề thanh xuân vườn trường, tự cảm thấy mình đã quá tuổi để đọc về những mối tình tuổi teen ấy. Nhưng cái tên Đồng Hoa đã kéo tôi đến với tác phẩm. Trừ những truyện hiện đại thì tôi đã đọc hết các tác phẩm của Đồng Hoa và truyện nào tôi cũng thích cả, dù có là đọc xong lại kêu gào, Đồng Hoa, tôi hận chị!!! Và, một lần nữa, Đồng Hoa đã không khiến tôi thất vọng.…
''Hi vọng chúng ta giống như những tia nắng ngày hạ, lúc nào cũng nhiệt huyết, nồng cháy''---------------------------------------------------------------------------Tên: [ĐM] Chuyện Tình Ngày Hạ Nắng GắtThể Loại: Đam Mỹ, Học đường, Thanh xuân vườn trường,...Tác Giả: YanLinCouple: Phó Thường Hi x Hạ AnCre ảnh bìa: trên Pinterest ( muốn ghi tên tác giả ảnh này lắm nhưng trên đấy ko có ghi tên, tiêu đề cx ko có luôn, lấy từ acc trên M T nha mấy ní, chữ tui tự ghi vô)Tác phẩm đầu tay của sốp, câu văn của Chương 1 vẫn có hơi lật đật tại đây là bản của năm ngoái r, h đọc lại thấy cx khá hay nên đăng, sốp lười sửa lại nên thông cảm tí=)) chương sau hứa sẽ viết tốt hơn*Lưu Ý: - Truyện không hề có thật, tất cả chỉ do tác giả tưởng tượng ra, ko hề sao chép ý tưởng của ai - Hi vọng các bạn không toxic, ném đá,... tác phảm, câu văn và nội dung trong truyện có thể chưa hoàn chỉnh, và xuất sắc như các bạn mong muốn nên hi vọng mọi người có thể thông cảm và bỏ qua cho - Nếu cốt truyện, câu văn và lời thoại có chỗ nào chưa đúng, chưa hợp lí thì mong các bạn hãy bình luận để sốp có thể sửa đổi - Nếu truyện không hợp gu thì có thể ngừng đọc…
Truyện thuộc thể loại học đường,mang đậm chất Teen,vô cùng hài hước,đặc biệt là ngôn ngữ truyện-Teen hết chỗ nói! :))Truyện ko quá bi thương,máu cún như các truyện thanh xuân vườn trường khác,lại càng ko ngọt sến !Nói tóm lại là truyện ko có nhiều đường,muối thì có thừa,cà phê đắng thì chỉ có chút xíu ở kết,nhưng cuối cùng vẫn là kết HE !!!!Editor: Mèo Lười (Mèo)Tình trạng truyện: Đang raGiới thiệu nhân vật:-CHÍNH: +Nữ : Linh. Nam : T (vì đây là nhật kí của nv nam nên nv giấu tên.Hơn nx Mèo lười suy nghĩ tên cho nv lắm,thôi cứ để đúng bản gốc vậy đi :v )- PHỤ : Quý, Vi ,Trang , Tín , Năm nổ ,....(Và các nhân vật phụ khác) * LƯU Ý : -Vì là truyện thuộc thể loại teen,mà con Editor này lại cực kì lười nên trong truyện ko thể tránh khỏi có các từ "Teencode".Nếu thím nào ko thích có thể ấn COME BACK . - Truyện đã có chính sửa 1 chút so vs bản gốc.Cx ko nhiều,chỉ là chỉnh sửa về phần ngôn ngữ,lời thoại và tí tì ti chi tiết truyện.❗️ĐẶC BIỆT CHÚ Ý‼️ Truyện này ko p do Mèo viết,mà Mèo "chôm chỉa" đc từ cuốn truyện tk bạn đưa cho.Nhưng khốn nỗi,nó cx chôm cuốn truyện này từ tay ai ấy,và khi em nó về vs Mèo thì cái bìa nó đi tong.Thành ra Mèo ếu có tí ti thông tin gì về tác giả và nguồn gốc cụ tỉ của truyện hết.Nên mong các thím ko mang nó đi bất cứ nơi đâu khác ngoài add của Mèo.Và đề nghị các thím ko chuyển Ver truyện!Xin tôn trọng mk một chút và cx chính là tôn trọng cả Author gốc của truyện.(Nếu bn nào từng nhìn thấy hoặc từng đọc qua truyện này ở đâu thì xin nói cho Mèo biết để Mèo tìm…
(mau xuyên) phối hợp diễn, vậy thì saoTác giả: Nhu từVăn ánBài này chủ thụ, vô CP vô CP vô CP chuyện trọng yếu muốn nói tam biến ~Ngô dật ——Ngô dật tên này, lại nói tiếp, đạt được thật tốt.Ngô dật, vô tình vô nghĩa.Hắn thuyết: "Cùng ta có quan hệ gì đâu?"Hắn thuyết: "Ngươi đừng như đối tiểu hài tử như vậy đối với ta."Hắn thuyết: "Không yêu hoa, sở dĩ vô hoa."Hắn thuyết: "Ta mang ngươi về nhà, mang ngươi đi."Làm như vô tình vừa quay đầu lại, ngô dật nhợt nhạt câu một chút môi đỏ mọng, cánh hoa bay lượn, y cư tung bay đang lúc, phảng phất không ăn nhân gian khói lửa.Ngoái đầu nhìn lại nhất tiếu bách mị sinh hàm nghĩa.Quả nhiên là sấn đắc người khác không mặt mũi nào sắc.Lâm tố ——Đây vốn là một ngay từ đầu tựu đã định trước kết cục.Kỳ vọng trứ có một ngày, một thiếu niên khoác ánh dương quang, chậm rãi đi tới, mang theo chói mắt mỉm cười.Đối ngã thuyết nhất cú "Ca ca, ta về nhà."Đáng tiếc, chỉ có thể thở dài.Niên thiếu đã qua, quân cần gì niệm.Dật dật, ta yêu ngươi.( thiên không già, tình nan tuyệt. Tâm tự song ti võng, trung có thiên thiên kết. )Nội dung nhãn: Khoái mặc ngược tình cảm lưu luyến sâu buồn vô cớ nhược thất trạch đấuTìm tòi chữ mấu chốt: Diễn viên: Ngô dật, lâm tố, tiêu vũ, hệ thống ┃ phối hợp diễn: Bạch mưa, an linh ┃ cái khác: Hệ thống, khoái mặc, tiến công chiếm đóng…
Giới Thiệu Tiểu Thuyết: Định Lý Của Hai Ta1. Tóm tắtỞ một ngôi trường danh tiếng, nơi tập trung những học sinh xuất sắc nhất, Hạ Mẫn-một cô gái thông minh, điềm đạm, luôn duy trì vị trí hạng ba toàn trường, bỗng lọt vào giữa cuộc đối đầu giữa hai thiên tài: Hàn Thời và Lăng Hạo.Hàn Thời, người đứng đầu tuyệt đối, luôn lạnh lùng và kiêu ngạo, chưa từng coi ai là đối thủ xứng tầm. Nhưng rồi Lăng Hạo, một học sinh chuyển trường bí ẩn, chen ngang vào bảng xếp hạng, tạo ra một thế cục hoàn toàn mới.Từ những cuộc đối đầu tri thức đến những tình huống dở khóc dở cười, mối quan hệ giữa ba người dần thay đổi. Là duyên phận hay là định lý của hai ta?---2. Giới Thiệu Nhân Vật◉ Hạ Mẫn (Nữ chính)Ngày sinh: 12/09Cung hoàng đạo: Xử NữXuất thân: Gia đình bình thường, bố mẹ là giáo viên.Tính cách:Trầm tĩnh, lý trí, ít khi bộc lộ cảm xúc.Giỏi tất cả các môn, nhưng đặc biệt xuất sắc ở Ngữ Văn và Lịch Sử.Không thích bị lôi kéo vào những cuộc cạnh tranh vô nghĩa.Tuy bề ngoài lạnh nhạt nhưng nội tâm lại rất tình cảm.◉ Hàn Thời (Nam chính)Ngày sinh: 20/01Cung hoàng đạo: Bảo BìnhXuất thân: Gia đình danh giá, bố mẹ là doanh nhân.Tính cách:Kiêu ngạo, lạnh lùng, có tính chiếm hữu cao.Thông minh vượt trội, luôn đứng nhất toàn trường.Rất ít khi thể hiện tình cảm, nhưng một khi đã thích ai thì sẽ theo đuổi đến cùng.Có thói quen thích trêu chọc Hạ Mẫn và dùng tri thức để thả thính.◉ Lăng Hạo (Nam phụ)Ngày sinh: 03/06Cung hoàng đạo: Song TửXuất thân: Con trai của một giáo sư đại …
"Cậu ấy từng bảo - đừng tiếp cận nữa.Nhưng nếu cậu hiểu được lòng tớ khi ấy, chắc cậu sẽ không nói điều đó... đau như thế."Tống Khuê - cô gái mang một trái tim dịu dàng, lặng lẽ yêu một người bằng tất cả những năm tháng thanh xuân đẹp nhất.Trịnh Lạc Phong - cậu nam sinh sống giữa kỳ vọng và cô đơn, tin rằng cảm xúc là yếu đuối, và tình cảm là thứ không nên có.Tớ thích cậu, điều đó cả lớp đều biết.Chỉ riêng cậu - là không bao giờ hiểu.Một câu nói trong lúc giận dữ. Một vụ tai nạn không ai ngờ tới. Một người đi mãi. Một người ở lại, viết thư không người hồi âm."Nếu ngày ấy tớ đủ can đảm, liệu chúng ta... có khác?""Thanh xuân của tớ, là cậu. Còn cậu... có từng gọi tên tớ một lần trong lòng không?"…
Nothing là phần 1 nhé :))) từ chương 1->200Sunshine là phần 2 từ chương 201->400 (đã done)Rainbow là phần 3 từ chương 401->600 (mới bắt đầu edit)Don't touch ✋nếu Không hợp với bạn ?😀😀Những câu mình thích muốn lưu lại nên đăng trên đây để lưu lại ✌️✌️Mình sưu tầm nhiều nơi như quotes trên danh sách đọc của mình, Facebook, vân vân mây mây, ... Cả ba phần sẽ nói về ngôn tình, trích dẫn, thanh xuân, quotes, đơn phương, tình yêu, pla pla pla... Cảm ơn người đã viết ra những câu này để tớ có thể share cho các bạn khác biết đến 💓💓💓Mong các bạn sẽ ủng hộ tất cả các tác phẩm của mình^^Cảm ơn các bạn đã ủng hộ <3…
Đây là câu chuyện tình đơn phương của "good girl" Hoàng Minh Anh với "redflag" Trần Văn Lập Nguyên Mọi người đọc hãy comment, góp ý để mình có động lực viết tiếp nhé!Giới thiệu:Tôi là đứa thất bại, chỉ dám bày tỏ tình cảm của mình trong quyển nhật ký. Tôi nghĩ, có như thế, tình cảm của tôi mới tuyệt mật, không một ai phát giác.Bỗng một ngày, nhật ký bị ai đó nhặt được, đem chụp đưa lên confession. Người người ùa vào cmt, có người cỗ vũ, ủng hộ khen Minh Anh dũng cảm, dễ thương nhưng phần lớn là cười cợt, chỉ trích:" Con gái bây giờ bạo vậy sao?"" Trời ơi, không thấy xấu hổ hả? Tôi đọc mà nổi da gà hết rồi đây này."( Hoa hồng nhỏ reply: Có gì để xấu hổ? Nhật ký là không gian riêng tư, người ta thổ lộ gì có gì sai? Có xấu hổ thì nên cái thằng leak đồ cá nhân của người khác mới đúng)"Nhỏ này không có liêm sỉ sao? "Thẩm du" trong nhật ký hả?""Mắc cỡ quá tụii mày ơi, gặp tao là tao chết mẹ cho rồi."Tag tên nhân vật chính quá nhiều.Nhân vật chính cuối cùng cũng xuất hiện, để lại một câu, giải tán dư luận: "Thích Nguyên thì việc gì phải xấu hổ? Nguyên cũng thích @Minh Anh, thích rất nhiều."…
Tại phòng y tế, hên cho Nhã An là natri acetat (CH3COONa) và etanol (C2H5OH) không gây độc khi tiếp xúc với da nên cô chỉ bị phỏng nhẹ. Sau khi sát trùng và băng bó vết thương, cô y tế có việc nên dặn An ở lại nghỉ ngơi rồi ra ngoài, để lại cô và Phong một mình ngồi trong phòng. Vì sợ mất bài trên lớp, An gắng gượng ngồi dậy và đang tính bước xuống giường thì đột nhiên, một cánh tay to lớn kéo cô lại, và khi chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra thì một tiếng ''tách'' vang lên, và ngay lập tức, An cảm nhận được đôi môi mềm mại của Phong đang đặt trên má mình."Cậu điên hả, làm cái gì vậy ?"Cô hét lên và dơ tay định tát cho Phong một cái nhưng cậu đã nhanh tay đỡ lại. Cậu nắm chặt cổ tay cô, đến mức cô muốn rút về cũng không được mà tiến tới cũng không xong, rồi cậu nói với giọng điệu đầy vẻ mỉa mai pha chút đe dọa :"Bị thương rồi mà vẫn hung dữ quá nhỉ. Tốt nhất là cậu nên nằm xuống đi, bằng không tôi sẽ đưa tấm ảnh này cho cả lớp, đặc biệt là cậu bạn kia xem và không quên kèm theo thông báo rằng hai ta đang hẹn hò đấy. Chắc là vui lắm nhỉ !"Từng chữ cậu thốt ra khiến cô chỉ muốn nhào đến bóp chết cậu cho bỏ tức. Cô không hiểu sao cậu lại đối xử quá đáng với cô như vậy trong khi cô có gây thù chuốc oán gì với cậu đâu chứ."Sao cậu dám..."Không đợi cô nói hết câu, Phong ghé sát tai cô cười nhạt."Có chuyện gì mà tôi không dám. Cậu nghĩ thái độ giận dữ của cậu khiến tôi sợ hãi sao. Chẳng qua cũng chỉ như một con mèo nhỏ đang kêu gào bất lực vậy thôi."Nói đoạn cậu buông tay cô rồi xoay người bỏ đ…
Những ngày đẹp trời thích đi cafe, hong mình dưới vòm trời đầy nắng gió, hít một hơi đầy những an yên, rồi tự dưng thấy lòng thanh thản. Tâm tình như nước tràn vào bờ đê, cố loay hoay lưu lại đôi dòng ghi nhớ.…
Chuyện viết chưa hay mong mọi người góp ý và lượng thứ ! Thể loại : tình yêu học đường , yêu thầm, he , lãng mạn , ngược nhẹ , ngược nam,tiểu thuyết thiếu niên. -Tác giả : Tinh Khâm Nhã Lệ ----------------------------------Nữ 9: xinh đẹp, học bá, dễ gầnNam 9: nam thần , học bá, có bệnh tâm lí do mẹ bỏ đi từ nhỏ.Yêu mà lo sợ mất , sợ bị bỏ rơi.--------‐---------------------------------------------‐------------------Trong đêm mưa ấy,cậu bé bị mẹ ruột bỏ rơi.Mắt cậu đã ngấn nước,không ngừng đuổi theo, cầu xin mẹ đừng bỏ lại mình.Cho đến khi bóng người khuất dần , cậu ngồi gục xuống.Đằng sau, có người bước tới che ô cho cậu:- Đừng buồn! Mẹ cậu không tốt với cậu thì tôi sẽ đối tốt với cậu.Ánh mắt cậu dần chuyển về phía bé gái đang nói, như nhìn thấy thiên thần cứu rỗi cuộc đời, cậu mím chặt môi rồi dần nói từng chữ:- Sẽ đối tốt, thật sao?-ừm...-tên cậu?-Tinh kỳ! * **Vài ngày sau đó bé gái ấy đều tươi cười với cậu,cô hỏi:- cậu có ghét mẹ mình không?Không thấy sự hồi âm, bé gái khẳng định:- không có mẹ, không sao! Tôi ở bên cậu mãi mãi nhé!-ừ,mãi mãi ***Cho đến một hôm, bé gái ấy nói với cậu rằng cô sắp cùng bố mẹ chuyển đi nơi khác.Sắc mặt cậu thay đổi,cậu không muốn cô đi một chút nào, nhưng rồi cậu chỉ nói một câu: - Đừng quên tôi nhé! Xin cậu!Bé gái gật đầu rồi nhanh chóng chạy về nhà.***Lớn lên, cậu chuyển đến nơi Tinh kỳ sống, học cùng trường cùng lớp với cô.Nhưng bé gái năm ấy dường như đã quên hết thảy mọi thứ về cậu.- không phả…
"Tìm thấy rồi! Phong ơi! Chị tìm thấy rồi! Ở đây này!" Đó là tiếng thét của Thùy Linh. Tuy không phải đồ của nó, mà nó mừng như trẩy hội. Tuấn Phong nghe được liền chạy lại chỗ nó. "Đúng cái móc chìa khóa này không? Cute khủng khiếp luôn ý! Với cả nó ở dưới gầm ghế cơ nên em tìm mãi không thấy là đúng rồi." "Vâng ạ. Em cảm ơn chị nhiều lắm!" Vừa nói, Phong vừa cúi gập người để thể hiện sự biết ơn. Lần này, thằng bé nở một nụ cười rất tươi, khác xa với sự điềm tĩnh và có chút khó gần của nó. "Sau này, em nên cười nhiều hơn nhé." Linh xoa đầu nó, nhìn nó với một ánh mắt đầy thiện cảm và cưng chiều."Tại sao ạ?" "Vì em cười đẹp lắm luôn! Mà đôi khi, điềm tĩnh quá người ta lại cho rằng em khó gần đấy!" "Nhưng em vốn vậy mà..." Vẻ mặt Phong có chút trầm xuống."Khó gần đâu mà khó gần? Chị thấy em dễ thương mà?" Nghe được lời khen như thế, đột nhiên nó ngại ngùng quay đi, không dám nhìn thẳng vào mắt Linh nữa. "Em cảm ơn chị." "Ừm." Thùy Linh mỉm cười, một nụ cười tỏa nắng và rực rỡ khiến ai ngước nhìn cũng phải đứng tim.…
Trần Gia Điệp Lương cô nói: "Làm dâu gia đình hào môn có khó không? Cũng khó đó, nhưng Trần Gia Điệp Lương tôi là ai chứ? Là con gái út độc nhất vô nhị của Trần gia thì việc gì phải sợ!"Họ đều là những người có gia thế trong nước và ngoài nước. Ngông cuồng kiêu ngạo của họ được đẩy lên cực độ. Ân oán không dứt mặt tối được hé mở trong các gia đình hào môn.…