ongmin; một nghìn một trăm bốn mươi cây số
「 từng chi tiết của ngày hôm ấy, minhyun chưa bao giờ nỡ quên đi, kể cả là một mẩu nhỏ xíu. minhyun nghĩ ấy cũng là cái duyên, duyên trời định giữa minhyun và seongwu, duyên trời định giữa minhyun và nơi xa xôi ấy. phải có duyên trời thì số phận của hai con người hoàn toàn xa lạ mới có thể bất ngờ lướt ngang qua nhau và bện chặt vào nhau được chứ. 」vietnam-setting, friends to lovers, fluff, slight angst, open ending.…