[enhypen] trung đội 17, đại đội 3
câu chuyện về một kì học quân sự bất ổn.…
câu chuyện về một kì học quân sự bất ổn.…
Tôi hay nhớ những lần ba tôi quay về. Rồi thì đau khổ và chạnh lòng một chút. Tôi vẫn được bảo rằng ba thương tôi nhất, vậy mà có những ngày tháng, tôi quay lưng lại với ba. Nếu bạn quá yêu một người, mọi chuyện sẽ dần trở nên có lý. Và cái lý mà mãi về sau, khi thu mình trong bóng tối nghiền ngẫm, tôi mới hiểu được, đó là "sẽ có một cái kết có nghĩa cho mọi thứ trên đời" Tôi hay nhớ mùi thuốc lá ám trên áo quần. Đàn ông, bế tắc, họ hay ôm điếu thuốc mà quên đời. Vậy ba tôi hẳn là người mất trí,bởi từng cái áo sơ mi, cái quần tây, đến nón bảo hiểm đều thoang thoảng mùi thuốc.Tôi hay nhớ một dáng người ốm đến trơ trọi xương vai, cổ dài ngoằm và mắt sâu hoắm, hay khựng lại khi xem vài cuốn album cũ, hay nhìn mấy thứ đồ chơi thuở ấy tôi nằng nặc đòi cho bằng được. Tôi hay nhìn những người bán vỉa hè, nhớ năm tháng trước, lúc tôi còn bé nhỏ vừa đủ đề ngồi lọt tỏm phía trước tay lái của chiếc xe Wave đời cũ. Tôi nhớ ánh mắt của hàng xóm, nhớ tiếng vào lời ra, nhớ vài thứ không nên nhớ. Tôi hay khóc chỉ vì vài thứ vớ vẩn không nên nhớNăm tháng đi học, tôi nhớ hình ảnh ba mẹ của đám bạn đến rước nó, ghét thật. Sao không ai đến rước tôi ? Tôi nhớ vài câu chuyện mờ nhạt, nhớ bữa cơm thiếu một người, nhớ khi ba tôi phá nát mọi thứ, khi ba tôi trở thành người dưng, người lạ. Tôi nhớ câu nói "Qua cả rồi, người cũng không còn, con đừng nghĩ, con hãy học" Tôi nhớ cả việc quên, nhớ những gì cần quên. Tôi nhớ cảm giác được ngồi lên vai một người khổng lồ, nhớ ánh đèn Sài Gòn c…
Những mẩu chuyện đầy muối của gia đình Muốn Một (Wanna One) =)))…
đóa hoa hồng for jaesahi…
enigma park jong gun và alpha park huyng seok…
Đơn giản và ngọt ngào !!!…
câu chuyện về anh tổng tài lãnh khốc lạnh lùng và cậu thư kí ngốc ngếch.à không, đấy là chuyện nhà giám đốc kuanlin, kệ mẹ giám đốc đi.còn đây là câu chuyện nhỏ về anh phó giám đốc ong seongwoo không lạnh lùng mấy và anh thư kí hwang minhyun lớn hơn anh giám đốc nhưng chẳng ngốc nghếch chút nào..'minhyun à, cà phê, cho tôi cà phê đi''thưa phó giám đốc, anh đã uống hết cà phê của anh và cả cà phê của tôi rồi, phiền anh tập trung vào công việc, ngay và luôn, nếu anh muốn leo lên chức giám đốc''ứ thích nữa, tôi thích minhyun cơ''thưa phó giám đốc, anh cứ nhiều tiền thì anh thích bố tôi cũng được'…
Đế quốc Gracio là một đất nước yên bình tràn ngập tình người. Vì có một Điểm Năng Lượng giải phóng sức mạnh ma thuật trong cộng đồng nên mọi người rất đau khổ trước mối đe dọa của những thế lực xấu xa. Để bảo vệ người dân, họ đã thành lập lên một Đội Thánh Kị Sĩ chống lại những thế lực đó. Nhưng dường như vẫn chưa đủ, họ cần thứ gì đó mạnh hơn, bảo đảm hơn và nhất là phải mang lại cho người dân một niềm hy vọng.…
Truyện được lấy từ cảm hứng của tác giả…
"Này ! Anh say rồi" "tôi say vì em đấy"…
Tình đơn phương của kang daniel đến bên anh như một cơn gió, nó đẹp đẽ hơn bất cứ cơn gió nào. ong seongwoo, người kang daniel thầm thương trộm nhớ...…
Sữa chuối làm từ chuối + sữa và một chút yêu thương từ JungKook và Hoseok…
park sunghoon × park jongseong…
Tittle: Drown, but you reached out your handAuthor: DraggedCre: https://archiveofourown.org/works/15693198Translator + Editor: Eirlys LycorisSummary: "Tôi đã nói là em có thể tin tôi. Chỉ cần đừng rời đi, được chứ? Ong." Minhyun thì thầm bên tai của anh.#TRUYỆN ĐƯỢC DỊCH ĐÃ CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ. TRUYỆN DỊCH VÌ YÊU THÍCH, BẠN NÀO KHÔNG THÍCH MỜI "CLICK BACK", KHÔNG BÌNH LUẬN THIẾU LỊCH SỰ, THIẾU TẾ NHỊ. #TÔI RẤT BIẾT ƠN NẾU BẠN THÍCH CÂU CHUYỆN CŨNG NHƯ TÔN TRỌNG CÔNG SỨC, Ý TƯỞNG CỦA TÁC GIẢ VÀ NGƯỜI DỊCH. NẾU CÓ SAI SÓT GÌ HÃY CHỈ RA, TÔI SẼ KHẮC PHỤC. CÁM ƠN RẤT NHIỀU (づ ̄ ³ ̄)づ ♥.…
"Rồi con lại ngồi với cậu, nghen cậu Ba"…
yêu em và chiếc cánh máy bay---------lowercase🐈⬛🐈…
Jungwon chỉ muốn mình được ngủ, nhưng đời không cho Jongseong lương thiện.Truyện có văn phong hạt nhài.…
~ Có vô số những đứa trẻ trong quá trình trưởng thành, linh hồn luôn muốn nhảy xuống những cây cầu. Chỉ là thân thể kiên trì ở lại, tê tê dại dại mà trở thành người lớn... 💔---------------------~ "Đột nhiên muốn tìm anh nói chuyện, mở tin nhắn lên. Hoá ra lần trước người nhắn cuối cùng là em, mà anh vẫn chưa trả lời..."---------------------~ Không bên cạnh người này thì bên cạnh người khác, thế giới rộng lớn biển người mênh mông.Thời gian dài như vậy, không ai nhớ mãi 1 câu chuyện buồn...----------------------Cre: Sưu tầm từ sách báo, fb, tiktok và nhiều nguồn tin khác nhau ❤️…
Trương Vỹ Kỳ là một nam sinh trung học bình thường có sở thích âm nhạc.Nhưng có vẻ sợi dây tơ hồng của cậu không giống như bao người khác,có vẻ mối lương duyên của cậu không được dễ dàng gì. Ấy vậy mà người đầu kia của dây tơ hồng lại đang tìm kiếm cậu . Liệu đây có phải là lần đầu họ gặp nhau? "Tại sao mình lại có cảm giác này khi mới gặp cậu ấy lần đầu"...…
Những thứ bí ẩn mang trong mình độc dược lại rất thu hút mọi thứ xung quanh -Tôi chỉ làm theo kế hoạch của chú ta, ai ngờ lại có mấy gã không mời mà tới? Khiến người không thể cưỡng lại ,như loài hoa anh túc, xinh đẹp nhưng cũng độc chết người, dù thế vẫn làm ta mê muội mất cả lí trí lao vào. _________⚠️🔞/ Sẽ có H+ khi Daniel đủ tuổi/🔞⚠️Truyện đăng tải ở hai nơi W và Mangatoon, viết theo sở thích có gì sai sót mong bỏ qua. ( t/g lần đầu viết còn non tay)…