[BHTT] [EDIT] [Xuyên Không] Nữ Thủ Lĩnh
Đao Nhất Nhất về thăm viện bảo tàng ở quê nhà thì bất cẩn rớt vào mộ cổ thời trước công nguyên:- Ai da, xuyên không thiệt luôn ??Nữ thủ lĩnh quấn da thú thò đầu xuống hố thăm dò:- Cô kêu tôi ?…
Đao Nhất Nhất về thăm viện bảo tàng ở quê nhà thì bất cẩn rớt vào mộ cổ thời trước công nguyên:- Ai da, xuyên không thiệt luôn ??Nữ thủ lĩnh quấn da thú thò đầu xuống hố thăm dò:- Cô kêu tôi ?…
Tình hình là tác giả tôi cuồng Nhật Bản nên tên nhân vật cũng là tên tiếng Nhật(thông cảm giùm hén). Truyện học đường nói về tình bạn và tình yêu, lấy bối cảnh là những học sinh, con nhà giàu(mà ai cũng bik con nhà giàu thường làm gì rồi đó). Nàng và chàng đã từng gặp nhau khi nhỏ và có lẽ đã phải lòng nhau. Vì một lí do gì đó mà chàng phải chia tay với nàng, trong khoảng thời gian 2 người xa cách nàng đã bị tai nạn và mất đi khoảng kí ức của 2 người khi xưa. 8 năm sau chàng về, mún gặp lại nàng , mún xây đắp lại tìnhcảm khi xưa với nàng, tất nhiên chàng không hề biết nàng đã quên mình rui. 2 người cuối cùng gặp nhau trong tình huống ko thể lường được, chuyện gì sẽ đến với họ đây ...?…
Đây là những gì tớ có thể nghĩ ra khi ngồi nghe những bản nhạc buồn mà tớ thích. Nó là cảm xúc, là phút giây bất chợt, là những dư vị còn lại trong lòng tớ mỗi khi một bản nhạc kết thúc. Và nó cũng chứa đựng một phần nào đó trong cuộc đời nhỏ bé của tớ. Tớ chỉ viết và viết để giải toả những nỗi đau, những vết sẹo mà tớ luôn che giấu. Chỉ đơn giản vậy thôi._______________#슬기…
Nobita là một cậu nhóc hậu đậu, yếu đuối nhưng nó có phải là vỏ bọc mà cậu ta tạo nên không, nếu như một ngày quyển số tử thần rơi vào tay cậu ta sẽ ra sao, liệu nó có thể khiến thế giới thay đổi?(Tình tiết truyện khá nhanh mong các đọc giả thông cảm)…
Sau một vụ tai nạn giao thông ập đến, Han Noah bất đắc dĩ rơi vào chiều không gian của hệ thống X nếu muốn quay lại thế giới thực của anh, Han Noah phải hoàn thành tất cả nhiệm vụ của hệ thống nhưng tất cả mọi người anh phải giúp ở chiều không gian này mang lại cho Noah cảm giác rất thân thuộc nhưng anh lại không hề biết họ là ai? Lí giải cho tất cả những chuyện đã và đang xảy ra, có lẽ Noah sẽ tìm được câu trả lời.…
Tỉnh dậy từ giấc mơ đầy ám ảnh - lúc tôi bị đuối nước từ khi còn nhỏ. Đôi mắt xanh biển còn ướt đẫm nước mắt và mồ hôi chảy dài trên trán. Mỗi đêm, những hình ảnh về người cá, sinh vật dưới đại dương và hương thơm mát mẻ của biển khơi lại quay về ôm ấp tâm trí tôi. Nhưng không phải tất cả những điều trong giấc mơ đều là những hình ảnh đẹp đẽ. Có một âm thanh u uất, đầy nỗi buồn và sự đe dọa khiến xương tủy tôi phải ớn lạnh."Xin lỗi....nhưng vì nàng mà ta có thể nguyện phá hủy hoàn toàn...""Chỉ có như thế nàng mới có thể là của ta mãi mãi thôi chú cá Nemo bé nhỏ à..." Giọng nói trầm lặng đó vẫn vang vọng trong tâm trí tôi, cùng với hình ảnh của một khuôn mặt đẫm máu trước mặt. Tôi không thể hiểu được ý nghĩa thực sự của những lời nói đó và tại sao chú cá Nemo lại có thể liên quan đến những điều kinh hoàng này. Những giấc mơ kỳ lạ ấy không ngừng làm cho tôi tò mò hơn về thế giới dưới đáy biển và tôi đã bắt đầu tìm hiểu kĩ hơn nhờ một người bạn mới quen của mình .Nhưng...đáng lẽ tôi không nên tìm hiểu kĩ tới thế-...…
Đây sẽ là câu chuyện xoay quanh cuộc sống của hai anh em. Người anh tên Nguyễn Bình An từ khi sinh ra đã bị down, người em tên Linh là một cậu bé bình thường và trầm tính. Khi An được 4 tuổi cũng là lúc cậu biết mình sẽ có em trai, qua lời ba và mẹ nói có vẻ đứa trẻ đó là một niềm vui đối với gia đình nhỏ này. Sẽ thật bình yên khi cuộc sống cứ tiếp tục như vậy. Nhưng có vẻ sẽ không suôn sẻ như mong muốn.…
*Tác Giả: Bình Nhi (Cherry)*Thể Loại: Ngược, ?E*Tình Trạng: Đang cập nhật#LƯU ÝTui sẽ ngược rất tàn bạo đó😬 Đừng tưởng tui hiền dồi tui không biết ngược người khác Nố nồ😏 Tui sẽ ngược nhưng chưa biết HE hay SENHỚ ỦNG HỘ TRUYỆN TUI NHA MẤY CHẾ!!!😄❤❤❤…
Đây là một con short fic kể về mối tình giữa Watanabe Shu (vai Hino Eiji) và Miura Ryosuke (vai Ankh) trong Kamen Rider OOO. Mỗi chương là một đoản nhỏ dưới góc nhìn của một nhân vật (cả ngoài đời và trong phim).Tất cả chỉ là tưởng tượng, không hề có thật.Những tình tiết trong phim có thể sai vì tui không rành dòng phim KR này lắm, chủ yếu viết để thỏa mãn con tym và vì cặp này ít fic quá :))…
Nhà họ Lộc và nhà họ Giang thân nhau mấy đời.Lộc Hàm từ nhỏ đã đi chơi chung với Giang Triệt, đi theo phía sau cậu, mở miệng là kêu anh ngọt xớt.Hai người đứng chung một chỗ cũng xứng đôi, người lớn vì thế sớm đã định ra hôn ước.Ngay cả bạn thân cũng trêu ghẹo: "Thanh mai trúc mã hai nhỏ vô tư bọn cậu đều ngọt ngào hơn từ đồng phục đến váy cưới."Lộc Hàm thẹn thùng không nói lời nào nhưng trong lòng cũng vui vẻ.Cho đến lúc 17 tuổi, Giang Triệt gặp được một cô gái.Cô gái kia có xuất thân từ gia đình nghèo khó lại không ngừng vươn lên, gương mặt trong trẻo lạnh lùng, tính cách cũng là như thế. Giang Triệt đã yêu cô ta từ cái nhìn đầu tiên.【2】Giang Triệt nhận được tin Lộc Hàm ra tai nạn xe cộ thì vội vàng chạy tới bệnh viện.Trên giường bệnh, sắc mặt Lộc Hàm tái nhợt, nhìn cậu với ánh mắt xa lạ mà phòng bị.Dưới lớp áo bệnh nhân to rộng, đôi tay nhỏ bé ấy nắm chặt tay áo anh trai cậu rồi hỏi một cách bất an: "Thế Huân, cậu ấy là ai thế?"Giây tiếp theo, Giang Triệt nhìn thấy anh họ của cậu ngày thường là một người lạnh lùng vô biên, tay nhẹ nhàng đặt ở trên đỉnh đầu Lộc HàmAnh chạm vào, giọng trầm thấp dịu dàng: "Người không liên quan, tôi lập tức mời nó đi ra ngoài."…
Người ra đi bỏ tôi lại dưới cái giá rét mùa đông tại Đại Hàn Dân Quốc. Tôi đứng đây nhìn bóng anh xa khuất dần. Tôi muốn khóc nhưng rồi lại không thể. Vẫn nơi đây tôi chờ anh, vẫn nơi đây, tôi và anh có những kỉ niệm đẹp. Tôi hận! Tôi hận anh đã khiến tôi yêu anh rồi bỏ tôu về Bắc Kinh xa xôi ấy. Từ ngày anh đi, tôi như trở nên buồn thảm. Giọt nước mắt trong đêm xóa nhòa đi tất cả. Tôi cố quên, quên bóng hình của anh, quên đi tất cả. Cơn gió nào đó đã thổi bay anh đi xa khỏi vòng tay tôi, xa dần khỏi cuộc sống của tôi.... Lộc Hàm... Tôi nhớ anh... Nhớ đến phát điên phát dại. Anh đang nơi đâu? Anh có khỏe và nhớ tới chàng trai sanh năm 94 kém anh 4 tuổi luôn làm nũng anh? Anh có nhớ những ly trà sữa tôi mua cho anh? Dỗ dành anh mỗi khi anh dận tôi? Về bên tôi đi được không? _NGÔ THẾ HUÂN bộc bạch tâm sự_…
Là 2 con người không thuộc về nhau, nên đến phút cuối vẫn lạc nhau giữa đường đời nghiệt ngã.Cách anh đến và ngày anh đi đều phảng phất hương nhẹ của loài hoa tinh khiết, đều mang về trong cậu những đoạn vĩ thanh lạc loài...Vứt bỏ... Vì chưa từng yêu thương...***Author: H2.Status: End.Thể loại: Romance.Rate: K+Vui lòng không re-up nếu chưa có sự cho phép của tác giả.…
Ta cũng là con người, cũng biết đau đớn, cũng biết tuyệt vọng. Ta chưa bao giờ mơ tưởng có thể cũng người sánh đôi. Chỉ có thể lặng thầm yêu thích Nhưng hiện tại....Nhờ người mà ta đã có quá nhiều đau thương rồiCám ơn ngươi đã cho ta tỉnh ngộ ra rằng..Ta vĩnh viễn không thể có được tình yêu của ngươiTa bỏ cuộc...Tuổi thanh xuân của ta đã trở nên vô dụng rồi...…
Câu chuyện xoay quanh nhóm bạn cùng thuê 1 ngôi biệt thự. Mọi điều kinh dị bắt đầu xảy ra khi Hải Quyên cô gái nhỏ bị một hồn ma nam nhân liên tục đến quấy phá. Một thế lực nào đó cứ thúc giục cô đi sâu vào những thứ kỳ bí xảy ra xung quanh ngôi biệt thự và rồi cuối cùng bí mật cũng dần được hé lộ. Hai người đàn ông luôn bên cạnh giúp đỡ cô thật ra ai là người luôn ngấm ngầm dẫn dắt cô vào một kỳ án bí ẩn. Mối tình tay ba liệu rằng có thể tháo gỡ được khúc mắc? Mời các bạn đón đọc Vương cùng mình đi tìm sự thật đằng sau cái chết bí ẩn trong ngôi biệt thự.…
Tôi là một đứa con gái trong gia đình giàu có.Nhưng ba, mẹ tôi đều đi công tác xa, còn tôi ở lại một mình trong ngôi nhà rộng lớn ấy, không có bạn bè chỉ có những người làm việc ở đây nhưng những người này không có ai chơi cùng với tôi cả. Tôi luôn ở trong phòng không có ánh sáng tôi luôn một mình trong căn phòng bống tối ấy. Bỗng có một ngày, kế bên nhà tôi có một gia đình chuyển về cạnh nhà tôi và tôi nghe những người làm nói, gia đình đó có một cô bé gái bằng tuổi tôi. Bạn đó thường qua nhà tôi chơi, nhưng bạn đó qua không bao giờ thấy tôi, bởi vì tôi luôn trong căn phòng đó, nhưng bạn đó luôn đứng trước cửa phòng tôi kể chuyện vui cho tôi nghe, mỗi ngày tôi được nghe những câu chuyện vui. Lúc này tôi mở cửa ra tôi thấy bạn đó nở một nụ cười thân thiện đó trước mặt tôi, bạn đó nắm lấy đôi tay tôi kéo tôi ra khỏi căn phòng bóng tối này, khi tôi ra khỏi đó tôi thấy mỗi cảnh vật xung quanh tôi tràn đầy sức sống và tôi đã nở nụ cười rạng rở ấy. Bạn ấy đã đem lại ánh sáng và sức sống lại cho tôi và hai chúng tôi trở thành một đôi bạn thân thiết với nhau, vậy là tôi không còn cô đơn nữa rồi .💗💗…
"Và em chính là bà chủ của tiệm bánh gấu nâu đấy cô ạ!" -Hương đã kết thúc bài thuyết trình bằng một câu nói khiến cả lớp ngỡ ngàng.Câu chuyện bắt đầu vào hè năm 2017Tiệm bánh chị gấu nâu chính là tiệm mà học sinh của toàn thị xã Phổ Yên này đều biết đến. Chỉ là một tiệm bánh không nằm ở vị trí đắc địa, không xa hoa mỹ lệ nhưng lại mang cảm giác sảng khoái nhờ sắc xanh của cây lá. Chính hương vị của bánh ngọt và không gian ở đây khiến cho bao học sinh lưu luyến mãi, không chỉ thế ở đây là có một anh nhân viên siêu đẹp trai mới vào làm. Chỉ là khuôn mặt không cảm xúc chỉ nói "Xin chào" và "Cảm ơn", chính vì lý do đó mà Hương vẫn không hiểu vì sao bà lại nhận cậu ta vào làm.Đeo lên chiếc tạp dề xanh than kết hợp với màu cam đậm, công việc làm thêm khi mới chuyển về đây cũng thêm thú vị hơn so với Hà Nội đông đúc tập nập kia nhiều.…
《一通电话引发的淫 荡本性》作者:公子悲催Tiên võng 2014.11.18 kết thúcThuộc tính phân loại: Hiện đại / đô thị sinh hoạt / phúc hắc / ngọt ngàoMấu chốt tự: Nhân vật chính phối hợp diễn mặt khácMột cuộc điện thoại dẫn phát dâm đãng bản tínhLinh linh linh ~~~~Ta tắm rửa xong đi ra, điện thoại liền vang , thói quen tính ngẩng đầu nhìn nhìn treo tại trên tường chung, không nhiều không ít, vừa lúc chín giờ rưỡi.Đối mặt không ngừng phát ra chói tai tiếng chuông điện thoại, tâm tình của ta thập phần phức tạp, ba phần kinh hoảng, ba phần chờ mong, ba phần xấu hổ, còn có một phần thấp thỏm.Nhà của ta rất nhỏ, chính là điển hình đơn thân nam tử chung cư, nhất phòng nhất thính nhất Vệ Nhất ban công, phòng ở rất nhỏ, bố cục cũng rất đơn giản, từ phòng tắm đến phòng khách cũng liền vài bước cự ly, thế nhưng ta lại mất trọn năm phần chung thời gian mới đi đến điện thoại bên cạnh.Điện thoại lại bám riết không tha vang , mà ta lại do dự, lại qua năm phần chung, điện thoại cuối cùng không vang , ta thở dài nhẹ nhõm một hơi rất nhiều lại có chút thất lạc.Xoay người đi trở về phòng, vừa bước vào cửa phòng, chuông điện thoại thanh lại vang lên , ta lập tức xoay người xông về phía phòng khách nhận điện thoại, tựa hồ kinh hoảng vãn một giây chung điện thoại liền sẽ lại cúp như vậy, đẳng nhận điện thoại, ta mới ý thức được chính mình làm cái gì, cơ thể của ta tựa hồ đã không nghe theo ta đại não chỉ huy , phản xạ có điều kiện rất trọng yếu, ta còn không suy xét hảo muốn hay không tiếp điện thoại, thân thể cũng đã giúp ta làm ra quyết định,…
Dương Kha, nam sinh thiên tài, được định sẵn là người nắm giữ viên ngọc tượng trưng cho sự sống của vị thần bảo hộ vùng đất này. Khi những bí ẩn xưa cũ trỗi dậy, cậu cùng Lạc Thiên - người bạn thân từ thuở nhỏ - và một cô gái bí ẩn bị cuốn vào vòng xoáy vận mệnh.Những giấc mơ mơ hồ, những ký ức xa lạ trỗi dậy, kéo cả ba vào một vòng xoáy vận mệnh đầy nguy hiểm. Liệu họ sẽ tìm ra sự thật, hay chỉ là những quân cờ bị cuốn theo dòng chảy của số phận?…
Có những cơn mưa đi qua đời người, để lại trên vệt áo loang lổ những dấu vết của tuổi trẻ. Và cũng có những con người như thế-bước vào cuộc đời nhau vào một ngày mưa tầm tã, rồi trở thành một phần của những năm tháng chẳng thể nào quên.Vũ gặp Tâm trong một buổi chiều mưa rơi không dứt. Cậu đứng lặng lẽ bên trạm xe buýt cũ, tay cầm quyển sách ướt đẫm, ánh mắt xa xăm như đã nhìn thấu những nỗi buồn của thế gian. Khoảnh khắc ấy, Vũ biết mình đã lỡ đánh rơi một điều gì đó-có thể là trái tim, cũng có thể là cả thanh xuân.Giữa thành phố rộng lớn, giữa những ngày mưa không dứt, câu chuyện của họ dệt nên từ những ánh nhìn lặng lẽ, những câu nói chưa tròn và những xúc cảm mong manh như sợi khói. Liệu có một ngày, họ có thể cùng nhau đi qua những cơn mưa của tuổi trẻ? Hay tất cả chỉ là một ký ức đẹp nhưng mãi mãi nằm lại trong những năm tháng xa xôi?"Có những cơn mưa không phải để che giấu nỗi buồn, mà để nhắc ta nhớ rằng có một người từng đứng đó, trong lòng ta."…
ChanBaek/HunHan/KrisLay - Trung trường - Ngọt ngược - HE" Rất nhiều năm sau, Byun Baekhyun tựa vào bệ cửa sổ, nhớ tới câu nói trước kia mẹ nói lúc cậu ra khỏi nhà thì vô cùng hối hận vì chỉ xem nó như mấy lời càm ràm vô nghĩa."Mặc kệ trời nắng hay đầy mây, nhớ mang theo cây dù."Nếu như khi đó mang theo một cây dù, còn có thể gặp được người khiến mình khắc cốt ghi tâm sao... "…