Tán Anh Hàng Xóm
Thì cứ đọc đi rồi biết =)))…
Thì cứ đọc đi rồi biết =)))…
anh và cậu biết nhau khi còn học cấp 3. Cậu nhỏ hơn anh 2 tuổi, 1 ngày cậu quyết định tỏ tình với anh, nhưng đáp lại cầu là cái xoa đầu nhẹ nhàng anh xem cậu như trò đùa.Cậu hứa 1 ngày cậu sẽ cho anh biết rằng cậu thích anh.Cái ngày cậu biết anh có bạn gái lẫn hôn ước cậu đến trước mặt anh và thề rằng sẽ khiến anh hối hận. Sau 5 năm liệu tình cảm có phai nhòa ?!??!!!…
Bài lấy từ weibo Mang tính chất lưu lại kỉ niệm đại loại v . K phải mình dịch…
Chuyện của mình không có hậu, nhưng mình thích viết những thứ có hậu. Một tí chạnh lòng vì khi viết, mình nghĩ nhân đó tôi đó, là mình, câu chuyện của nhân vật đó thì hoàn toàn ngược lại, để viết những câu chuyện dài như thế, mình hoang mang rất nhiều, vì mỗi khi viết mình đều buồn, đều khóc, vì có phải là nhân vật trong sách mình viết, những sự đẹp đẽ dành cho nhân vật ấy, là ước mơ của mình không? Đến khi đọc lại thì những điều đó thật nhỏ bé, mình đã mong muốn những thứ tốt đẹp không cầu kỳ và to lớn, nhưng đó lại là ước mơ của mình, và có lẽ một trong những thứ đấy quá xa xỉ, rằng, anh thích mình.Một cách tình cờ khi đi ngang qua một quán cafe, em nghe một bài nhạc cũ. Chết thật, lại nhớ đến anh, lại cảm giác chạnh lòng. Còn nhớ, còn nhắc tới mà còn nhói, vậy là hóa ra, em vẫn còn rất thích anh. Em có thể ra lệnh cho mình để làm tất cả mọi chuyện, trừ việc ngừng thích anh. Lý trí ra lệnh cho em đừng thích anh nhưng con tim lại không, đúng vậy, em không thể chọn được cảm xúc và lựa người em thích, đó là cảm xúc, thứ mà em không thể điều khiển được.…
❝ nhất bác biết không, tiêu chiến thương em rất nhiều. ❞» written by @-felicious…
Một số câu chuyện đáng iu mà mình cop trên Weibo về…
"em nghĩ em có thể bắt đầu cho anh những đứa con"…
QTcre: trinhman.wordpress.com…
Một văn bản sáng tạo ạ…