Nét Phác Của Hạ
" người giờ đây có còn nhớ những mùa hoa đã qua, khi tớ đã từng nguyện dệt từng cánh hoa thành nụ cười gửi đến người? "…
" người giờ đây có còn nhớ những mùa hoa đã qua, khi tớ đã từng nguyện dệt từng cánh hoa thành nụ cười gửi đến người? "…
Nhặt nhạnh về xứ bạch dương vào cuối những năm tám mươi.…
Chuyện đời 🤷🏻♀️…
Vào những ngày cấp 3,tôi đơn phương một cô gái. Cô ấy tựa như một thiên thần. Mỗi khi cô ấy cười khiến lòng tôi nao núng, cố ấy luôn mĩm cười ,nụ cười của cô ấy tỏa ra một sức hút lạ kì.Tôi đã bị cô ấy hút hồn mỗi khi cô ấy lại gần trò chuyện cùng tôi. Rồi cứ mỗi tối lại nhớ nhung mơ tưởng đến cô ấy, từng hành động, cử chỉ của cô ấy cứ hiện trong đầu tôi. Rồi sao 3 năm học cấp 3 cứ đơn phương cố ấy, tôi cũng đã mạnh dạng tỏ tình với cô ấy. Tôi có nhắn tin với cô ấy là:"cậu ạ, tớ nói này nghe nè".Cô ấy đáp "gì thế cậu".Và trong lúc ấy, tôi lúng túng không biết nhắn tiếp thế nào. Rồi tôi cũng đã nhắn lại "cậu biết sao không, những năm cấp 3 quen biết cậu tớ đã trót thương cậu rồi".sao khi nhắn xong tôi hồi hộp chờ tin nhắn của cô ấy. Và một lát sao tin nhắn của cô ấy reo lên. Tôi giật mình và mở ra xem, tôi bất ngờ khi thấy dòng tin nhắn của cô ấy là" cậu biết sao không, tớ đã biết tình cảm của cậu từ lâu giành cho tớ rồi và tớ cũng đã thương cậu lâu rồi, tớ chỉ đợi ngày cậu nói ra để tớ đáp lại thôi".Tôi nhìn thấy dòng tin nhắn ấy lòng tôi vui sướng, cảm giác lúc ấy rất khó tả, nói chung là tôi rất vui. Sau ngày hôm ấy chúng tôi trở thành người yêu của nhau và 1 năm sau chúng tôi cưới nhau và Sống rất hạnh phúc.…
#Skyflower#Câu chuyện được xâu chuỗi bằng từ khóa ''Lucid dream''."Xin lỗi... hay cảm ơn?Con đường đã thẳng tắp, tại sao vẫn rơi vào mê cảnh, tàn... Tại sao vẫn chệch đường ray, đi về quá khứ, tan...""Cho dù là yêu hay không yêu, hận hay không hận, dòng đời vẫn chỉ có thể cho ta chọn một kết quả: Đã yêu thì đừng hối hận, mà đã hận thì đừng nói yêu."''Anh sợ, sợ cái cảm giác mất mát này. Cơn ác mộng này đã đeo bám anh suốt gần chục năm nay, hà cớ gì, nó lại luôn mịt mờ như một làn sương như thế?...''Diệp Hy và Ảnh Dương đã cùng nhau trải qua quãng thời gian thanh xuân quý giá. Cho đến khi trải qua rồi, mới nhận thấy thời gian trôi qua quá nhanh, hình như đã vuột mất điều gì. Đã từng cùng chung bước, giờ lại khác nhau lối về. Cùng xuất phát từ một chân trời, vì sao lại dễ dàng buông tay như thế? Hai đường thẳng song song cứ thế bước đi, chỉ có thể lặng thầm nhìn đối phương mà không thể sẻ chia niềm vui nỗi buồn. Những tin đồn to nhỏ, những hiểu lầm sâu sắc, ai cũng mang trong mình nỗi hoài nghi riêng. Sau tất cả, ta lại không đủ can đảm để làm, quyết định ra đi. Biết bao tờ giấy vò đầu bứt tai mới viết được vài chữ, lại bị chính tay mình quẳng vào thùng rác. Mỗi ngày hai người đều vô tình nhìn ra lớp học đối diện, ánh mắt lướt qua dáo dác kiếm tìm bóng của một người xa lạ. Vô tình nhìn thấy, vô tình buông lời dò hỏi, rồi lại vô tình đặt cả người ấy vào trong tâm; luôn tự lừa dối bản thân nhưng thực ra là con tim mách bảo ta làm vậy. Tôi nhất định sẽ một lần nữa tìm ra bầu trời của cậu!…
" Đứng lại"_ âm thanh trầm thấp, khàn khàn của nam sinh vang lên làm cho Tiểu Bạch vô cùng lo lắng, do sợ nếu đi tiếp sẽ bị đánh nên cô chầm chậm xoay người lại, ngay khi đầu quay lại hướng về phía giọng nói vang lên thì bắt gặp Tạ Châu Dương đang ngậm kẹo mút nhìn cô chằm chằm. Bỗng lại có tiếng vang lên : " Nãy giờ chạy đi đâu vậy hả bánh trôi ?"Giọng điệu cợt nhã kết hợp với dáng vẻ phóng túng của anh đã dọa cho cô ghi nhớ hình ảnh của anh từ đại ca ngầu lòi thành lưu manh vô liêm sĩ. Cô khẽ run người đáp: " Em đi nộp bài cho thầy chủ nhiệm ạ" Tuy lời cô đáp nhẹ nhàng, bình thường nhưng trong mắt anh thì lúc này cô đang làm nũng, điềm đạm, dễ thương giải thích với anh làm cho lòng anh râm rang cả lên, hai tai bắt đầu mất khống chế đỏ lên, trong lòng anh cỗ vui sướng đang trào dâng nhưng bên ngoài lại sợ mất mặt nên chỉ trả lời lại : "ừ" khiến cô có chút không hiểu con người trước mặt có bị vấn đề gì thần kinh không, sao mà lại cư xử kì lạ như thế. Kêu cô lại chỉ để hỏi vậy thui ư hay thấy cô ngốc nghếch muốn trêu ghẹo, không nghĩ nhiều cô xoay người đi mất khiến cho bé Dê nhà ta ngơ ngác không biết làm sao đến khi bóng dáng của cô khuất sau cửa phòng giáo viên anh mới hoàn hồn. Lúc này anh mới hiểu rằng năng lực ăn nói quan trọng đến nhường nào, chỉ là muốn ở chung một chỗ với con gái người ta thôi mà do ăn nói cục súc đã dọa cho người ta chạy mất.p/s: đây là bộ truyện đầu tay mình viết , còn chưa quen lắm mong mọi người đọc ủng hộ mình nhen, cảm ơn mọi người rất nhiều…
Về những ngày tháng vô tình bỏ quên....Một số sưu tầm và một số từ suy nghĩ vô tình của bản thân…
Những trang nhật kí ngắn về mối tình tuổi thanh xuân…
Đôi lúc Sở Chi tự hỏi:"Liệu có phải do mình theo đuổi cậu ấy sai cách không nhỉ?"…
văn mình viết không hay lắm, chỉ hứng lên rồi viết lên cảm nhận mọi thứ xung quanh bản thân thôi..(tùy bút)…
Tự truyện của BinBin #01…
"Chủ nhân, một ngày tốt lành."Name: Hoa Điểu Tương VấnAuthor: Fan_Onmyoji @XunLanVGenres: OE, Sến, NgượcDisclaimer: Bản quyền nhân vật của fic này thuộc về NetEase, bản quyền fic thuộc về tôi.*Lyrics cuối truyện: "Hoa Điểu Quyển" by HITA (lời dịch: Từ Phong Tử) *Đôi lời: sau khi khóc một dòng sông từ các câu chuyện ngược luyến tàn tâm từ NE, au cảm thấy truyền thuyết của Bưởi cũng đau lòng không kém. Tuy lần này chưa thể hiện được hết tâm tư của chàng họa sĩ, cũng coi như au viết vì sở thích đi.…
Thể loại: Ngôn tình - Thanh xuân vườn trường - .........Truyện: Chiếc Nơ Ký ức Tác Giả: NgcNgchnTruyện hơi xàm đọc thì đọc không đọc thì đọc :))Làm biếng mô tả quá:>…
Tên : Giáo thảo ngày ngày đều cho tui ănTác giả : Tui Thể loại : dammy , thanh xuan vuon truong , Xuyên thư , chủ thụ , 1x1,HEĐộ dài : 13 chương ----Cố Dương & Vân MiêuMeo meo vô sỉ công x chuột nhát tâm cơ giả ngây thơ thụ…
Truyện tự nghĩ nên xàm ặNVC : Vũ Lê Ngân Quỳnh x Phùng Thị Anh Thư Thể loại : Thanh xuân vườn trường , hiện đại , 1x1 , lãng mạng nhưng ko biết khi nào lãng mạng khi nào đau:))))…
Nam chính: Ý HiênNữ chính: Cẩn HuyênThế loại: 1v1, ngọt sủng, nữ ôn nhu x nam tâm cơ, học đường, hiện đại, He.Giới thiệu:Cô thích thầm anh, anh cũng vậy. Anh cũng thích cô, cô ngọt ngào và xinh đẹp. Chuyện tình đôi lứa thật đẹp.Bonus: nữ chính suy nghĩ nhiều (kiểu overthinking í), ngây thơ và dễ bị dụ^^, nam chính giống badboy, mà chỉ thích cj nhà thôi, chuyên ăn đậu hủ của nu9:))…
SE nha. Đừng nhìn tên truyện, tôi viết cho vui thôi:)))…