Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Kể về cuộc sống của một cô bé lớp 6 bình thường như bao cô bé cùng trang lứa...Một ngày kia, ba cô thất nghiệp, rược chè cờ bạc bê tha rồi tự tử. Mẹ con cô sống với nhau trong lời bàn tán và chế giễu của thế gian. Chuyện gì sẽ xảy ra với cô?…
Thể loại: hệ thống, chủ thụ, tu tiên, hiện đại.Văn án:Hạ Thanh là một ký chủ khoái xuyên hết sức bình thường, thuộc về phân khu chuyên lo việc hậu cần toàn bộ câu truyện chỉ xuất hiện không quá 10 giây. Vốn là không thể tin tưởng được bản thân mình cũng cầm được kịch bản "nhân vật ở thế giới trước tìm tận nhà".Mà hỏi lại sau mới biết, hoá ra bản thân chọn trúng thế giới cũ để đi nghỉ a?!?----Tu tiên giới đều biết được năm đó Hạ Thanh phong chủ hi sinh thân mình để giữ vững kết giới ngăn không cho quỷ vực chạy loạn. Trong môn phái các vị sư huynh sư đệ tới bây giời vẫn còn giữ hi vọng mà dốc lòng tìm kiếm một tia hồn phách, cuối cùng cũng tìm được!----Hạ Thanh mới sáng sớm mở cửa đã gặp được một đống người quen cho hay: kiểu gì cũng đã chết, giả dạng bản thân đã luân hồi chuyển thế đợi cấp trên cứu vẫn là ổn hơn.┐( ̄ヮ ̄)┌----Chủ thụ là Hạ Thanh, ngoài nhìn tầm thường nhưng trầm ổn ôn nhu, trong điên điên cùng hệ thống, hoàn toàn không muốn dùng não, ước mộng làm một đời cá mặn.(°◡°)…
-nhờ ứng dụng trên mạng tôi quen rất nhiều bạn mới, gần đây có người tên nhân đã gửi lời mời kết bạn tôi không suy nghĩ gì nhiều mà đồng ý. Sau 2 tháng nói chuyện với nhau cậu ấy bảo một ngày nào đó sẽ gặp tôi vui vẻ đồng ý. Sáng hôm sau trên bản tin nói về kẻ sát nhân đã g.i.ế.t hại 4 nữ sinh xấu số,hắn để lại một bức thư nói:"đố các ngươi tìm được ta haha"…
Tên truyện: Mã Văn Tài, ta sẽ luôn ở bên ngươiTác giả: Tử Nguyệt Vô TịnhThể loại: Xuyên không, Đồng nhân Lương ChúcTình trạng: Đang sáng tác Số chương: Giới thiệu:Tần Dĩ An nhìn nam nhân đang không ngừng uống rượu. Đã hai ngày rồi, kể từ khi Chúc Anh Đài đi, sau khi cô đến đây, hắn đã ngồi đó uống được hai ngày rồi. Cô cúi đầu xuống, lòng ê ẩm đến cùng cực.Mã Văn Tài vẫn không ngừng uống hết vò rượu này đến vò rượu khác. Hắn như thể không biết những diễn biến xung quanh mình. Thì sự thật là như vậy mà."Mẹ ta đã bỏ ta từ khi ta còn nhỏ. Đến bây giờ, nữ nhân ta yêu cũng bỏ ta mà đi. Haha" Mã Văn Tài cất tiếng cười thê lương, cầm vò rượu rót vào miệng mình "Trên đời này, ai nguyện vì ngươi mà lưu lại chứ? Mã Văn Tài à Mã Văn Tài, ngươi thật ngu ngốc. Sao đến giờ ngươi mới ngộ ra được đạo lý này cơ chứ?"Tần Dĩ An thở dài, phủ cơ thể mình lên bờ lưng vững chắc tràn đầy cô độc kia:"Không, ngươi sai rồi. Đời này kiếp này, ta nguyện vì ngươi mà lưu lại. Mã Văn Tài, ta sẽ luôn ở bên ngươi"…
Author: MochiThể loại: HE, Damei, Nam×Nam, (H) Nhân vật chính: Kang Daniel, Park JiHoon " Những thứ đã từng thiết tha" ' Hoá ra cũng chỉ là mây của trời' •••••••••______•••••••______√√√√√√ "Năm tháng đó tình cảm tôi dành cho e là thật" "Còn việc bị lãng quên tôi nhất định sẽ đi tìm"--------------||||••••----------√ΠΠΠ^^^^^^^^^^^^^Đọc và vợt ủng hộ tui nha! Iu <3…
A 7 tuổi,cô 7 tuổi.- 2 đứa ngày đầu tiên đi học nhớ nghe lời cô giáo nha.-"Vâng"Thế mà khi 2 bà mẹ vừa quay đi đã có 2 đứa nhóc âm thầm lặng lẽ vào bàn và ngủ 1 cách ngon lành. A 15 tuổi,cô 15 tuổi.-"Ai cho Tuấn chơi với con Thư"-"Đó là quyền của tôi cậu cấm được à"-"Nhưng Ngọc k thích"-"..."-"Tuấn qá đáng lắm"A 17 tuổi,cô 17 tuổi. -"Ngọc thích Tuấn, làm bạn trai ngọc nha"-"Tùy cậu"-"Tuấn nói vậy là Tuấn đồng ý r à"-"Cậu thích nghĩ s thì nghĩ"A 18 ,cô 18.-"Tuấn à,mình chia tay đi"-"Tùy cậu"Đúng vậy sau bao nhiu năm theo đuổi a thì cô cũng chỉ nhận được 2 chữ duy nhất từ miệng anh phát ra "tùy cậu".Có lẽ nó sẽ theo cô đến hết cuộc đời.…
Vào năm 1960, khi Bronwyn Lewis tròn 16 tuổi, gia đình cô quyết định chuyển nhà tới Ojala, California. Liệu Bron có thể thay đổi để hòa nhập với những người bạn mới, hay kiên định là chính bản thân mình? Liệu cô ấy tập trung cho việc học hay sẽ thả mình vào 'nơi thú vị và nhộn nhịp hơn' xung quanh? Và hơn hết, sự lựa chọn khó khăn nhất là khi có hai chàng trai cùng yêu mình, Bron sẽ chọn ai là người cô ấy thật sự mong muốn?…
Lại nói Sở Ngạo Tuyết cô là một nhà khoa học về lịch sử trẻ tuổi nhất thành phố S có bằng cấp quốc tế. Trong một lần đi khảo cổ tại viện bảo tàng lịch sử không may xuyên về một thế giới xa lạ , lại nói cô rơi trúng vào thân chủ liễu yếu đào tơ ,thân thể suy nhược phụ mẫu chán ghét tỷ tỷ không ưa ganh đua ức hiếp.Sở Ngạo Tuyết con con... chẳng phải đã .... lời song thân phụ mẫu còn chưa nói hết.Sở Ngạo Tuyết lầm bầm" đây là đâu , sao thân thể này xanh sao yếu ớt quá vậy nhìn là biết không vận động thân thể rồi" Ngạo Tuyết mụi tỉnh rồi thật làm cha mẹ và tỷ tỷ lo sợ Cô ngước đôi mắt trong veo nhìn vị tỷ tỷ vừa nói kia " đây là đâu các người biết tên ta "Cả ba người cùng ngơ ngác chẳng lẽ Ngạo Tuyết của chúng ta xuống quỷ môn quan trở về lại quên chúng ta? " sao không chết luôn đi cho rồi thật chán ghét mà. Sở ngạo tuyết nhìn trước nhìn sau " đừng nói là mình xuyên không như mấy bộ truyện ngôn tình nha"Có thể cho ta mượn cái gương không? Lại nói soi gương sao gương mặt lại giống ta đến vậy .Ngươi thật là không có tiền đồ mới bị người ta truy sát.Ngạo Tuyết nàng nàng đồng ý cùng ta kết giao nhé.Ngươi lại bị người ta truy sát nữa sao thật là không lượng sức mình mà.Ta không đồng ý khi nào ngươi không còn bị ức hiếp nữa ta sẽ đồng ý.Thái Tử Phi nàng đừng quá kiêu ngạo .......…
Cô gái ấy thương cậu, thương cậu đã 3 năm rồi. Hôm ấy, cô lấy hết can đảm để tỏ tình cậu. Cậu chỉ đáp lại "Nếu cô tỏ tình tôi đủ một trăm ngày, thì may ra tôi còn đồng ý".Cô gái ngây thơ tin nhưng lời ấy là thật. Nhưng nào ngờ.... " Tất cả tính cảm mà tôi dành cho anh, bây giờ không còn nữa rồi"..... "Này, em không sao đấy chứ""Anh về đi, tôi không sao. Đình Kỳ cậu ấy sẽ lo cho tôi. Anh về đi"..... "Sao đấy không vui à, tao dẫn mày đi chơi nha""Thôi, tao chẳng muốn đi đâu cả. Mệt lắm cơ"..... "Em.... tha lỗi cho tôi nha. Thật ra khi trước tôi không cố ý đối với em như vậy... chỉ là.. ""Anh không cần nói nữa, chuyện cũng đã qua tôi cũng chẳng trách gì anh nữa.""Vậy chúng ta có thể.... ""Xin lỗi, mọi chuyện quá muộn rồi"........…
vào một lần sai sót của Diêm Vương thì tôi cùng con bạn thân bay màu sớm, "vãi ò tuổi thọ của tôi là tận 83 tuổi cơ mà sao xanh cỏ sớm quá" tiếng lòng của mery"thôi cho ta xin lỗi hai cô vì sai sót mà hai cô chết:')) " "thôi để ta cho hai cô chuyển sinh với sức mạnh cực bá nha""ùm vậy thì được""thôi bye các cô"#onepiece #xuyen #boylove…
(hệ thống phế vật+khoa học+tự viết) Được thực hiện bởi chính người đăng truyện,mục đích phi lợi nhuận,độc giả vui là được =)).Lịch truyện 1 tháng hoặc lâu hơn hoặc ít hơn(rảnh mới viết được).Lâm Thiên đã bị kéo vào trò chơi tên"Sứ mệnh khai phá" nhiệm vụ của trò chơi rất đơn giản.CANH TRANH-KHAI PHÁ-PHÁT TRIỂN-THÀNH THẦN…
" Tiểu Mẫn , anh thích em " một câu nói trầm lắng nhẹ nhàng vang lên bên tai cô . Thật ấm áp quá......" Tiểu Mẫn , anh lạnh quá lại đây cho anh ôm một cái nào " một giọng nói " nũng nịu" vang bên tai cô , hắn ta lúc nào cũng mặt dày như vậy cả. Thật dễ thương ....." Tiểu Mẫn qua đây cho đây này , hôm nay khuyến mãi hôn môi tặng một cái hôn má " Cô thấy tóc gáy mình dựng cả lên , lắc đầu liên tục..." Không chịu à ? Vậy mua 1 tặng 2 nha"... Thật bỉ ổi Đó đều là những ký ức thật đẹp... Dù đã trôi qua nhưng nó đẹp đến mức cô không thể quên ...Gặp lại hắn sau 5 năm xa cách cô lạnh lùng bước qua dù cô biết rằng có lẽ cả đời này cũng khó mà buông tay mình ra khỏi tình yêu đó . Nhưng nếu cô quay đầu lại liệu rằng có đôi mắt ai đó vẫn luôn dõi theo cô??? Là cô đa tình hay là anh si tình Trải qua bao giông tố ai là người chờ ai ??? Cuối cùng ai là người không thể buông tay .... " Tiểu Mẫn ,đợi anh quay trở về được không ?" " Em nhất định sẽ đợi anh " Em hứa......…
{Văn án}" Trái tim tôi bị đánh cắp mất rồi" Anh nôn nao trong lòng khi lần đầu trong thấy cậu....Pằng...pằng....pằng, ba tiếng súng vang lên và anh quỵ xuống trên nền đất lạnh lẽo." Sao anh lại làm vậy?"" Vì em đã giữ trái tim tôi rồi"..." Ngần ấy chuyện em vẫn bênh vực hắn ta sao?"Chát- tiếng kêu thật chói tay vang lên giữa căn phòng im ắng. "Em vì nó mà đánh tôi? Được, được, tôi hiểu rồi, hahahaha" Tiếng cươì thật chua xót, như vết thương bị xát muối...." Em sai rồi, em sai rồi, hãy về với em đi" Cậu gào thét dữ dội, gào đến khan cả cổ họng nhưng..." Vĩnh biệt..."Có những lúc thứ quý giá nhất cuộc đời chúng ta đang ở ngay bên cạnh. Ta không nhận ra sự quan trọng đó mà cứ cố chấp cho rằng thứ ấy sẽ mãi mãi ở bên cạnh mình, lúc cần thì mang ra sử dụng, không cần lại hắt hủi vứt đi nhưng ta đâu hề biết nó đã len lỏi vào con người ta, trái tim ta. Vạn vật sinh ra đều có một giới hạn, khi đạt đến đỉnh điểm, khi con người ta không chịu nổi giày vò nữa sẽ phải bùng phát hết những chất chứa trong người, rồi thứ đồ ấy sẽ quay lưng đi để lại cho ta sự ân hận và tiết nuối vô bờ...Liệu sự hối hận đã muộn màng?…
Cp: Tiêu Uyển Thanh - Lâm TriểnHiện ĐạiChênh lệch 14 tuổi Lâm Triển 8 tuổi"Dì ơi,sau này lớn lên,con sẽ gả cho dì" ...Lâm Tiển 17 tuổi"Sao dì chưa kết hôn?""Năm xưa có đứa bé muốn gả cho dì,dì kết hôn rồi,đứa bé đó phải làm sao đây?""Dì! Không được nhắc lại chuyện đó nữa" "Được...hahahaha"…