I was 812
Cô nhi viện và những bữa tiệc chia tay.…
Cô nhi viện và những bữa tiệc chia tay.…
chỉ sợ em mang đến những đớn đau vô hình,…
Chỉ là những mẩu chuyện thường ngày, những suy nghĩ vẩn vơ…
🕸️Ngược hết truyện 🕸️SE 🕸️Nữ chính chết thảm [không nam chính] " Cứu tôi.." Giọng nói nhỏ, nghẹn phát ra từ con hẻm tối giống như con thú nhỏ bị giam giữ, bỏ đói lâu ngày. Cô gắng lết hết sức lực cuối cùng ra khỏi con hẻm nhưng vô ích. Linh Hy bị bắt lại, đánh đập dã man,vô nhân tính trong màn tối đêm mịt mù....Uớc gì nhỉ...ước gì có tia hy vọng nào đó sẽ đến với mình nhỉ?.. Đây là tác phẩm đầu tay, đọc góp ý để mình chỉnh sửa trong những lần tiếp theo ạ! Mong cậu không nói lời tục tĩu, ném đá ạ! 🌷Xin cảm ơn!💕…
một hoặc vài thứ vớ vẩn t vô tình nghĩ ra :vv…
Em đáng ra phải nói câu này từ 10 năm trước rồi..…
Tôi là mai kim hoa , là cô gái bình thường ngoại hình khong có gia cảnh thì nghèo bố mẹ là cong nhân bình thường ...Nhưng cuộc đời tôi thay đổi khi gặp được. Anh ấy người con trai mà tôi thầm thuong trộm nhớ ...anh Ấy có tên là hoàng gia bảo...Nhưng anh ấy lại chưa từng nhìn tôi dù chi 1 lần...Rồi cuộc tôi sẽ ra sao khi tôi chỉ là một bong hoa xấu xí ....…
Đây là truyện đầu tiên của mik ,đọc ko hay xin đừng ném đá. Có j sai sót mn góp ý mik sẽ sửa.…
Jimin à, lại được gặp cậu rồi!…
Tôi và bạn trai của tôi đã được mẹ chấp nhận.Một phần trong đó là nhờ vào anh Jungkook và Jimin sống gần khu nhà tôi.Hai người họ đã rất hạnh phúc.Vì sao tôi lại nói là "đã" ư?Vì anh Jungkook đã ra đi mãi mãi ở tuổi 20.Truyện gồm 2 chương và không có ngoại truyện.Truyện được đăng tải duy nhất ở wattpad.…
Truyện nói về tình yêu nam x nam, nên ai kì thị thể loại này thì không cần cố đọc đâu ạ…
vui thoai chứ gì đâu nào =))…
Hoseok tiễn Namjoon đi lính.…
Cảnh báo !!!!Truyện mang yếu tố ngược và SE.Tùy theo cảm nhận từng người.…
Author: MissRamiunTranslator: MinahPairing: WonkyunSummary:Changkyun chưa từng chứng kiến cách âm nhạc hoà cùng cơ thể anh ấy tự nhiên và nhịp nhàng đến thế, như thể vũ điệu vừa rồi được quay chậm trước mắt cậu vậy. Anh ấy di chuyển không hề nao núng, từng bước một, thậm chí còn cắn môi dưới để giấu đi nụ cười. Changkyun cảm thấy rằng cậu không nên thấy cảnh tượng vừa rồi một chút nào cả, giống như cậu lỡ nhìn thấy một điều cấm kỵ. Nhưng rồi cậu chẳng thể nào ngăn nổi bản thân thầm ước rằng đôi bàn tay uyển chuyển thao túng nhịp điệu ấy sẽ chạm vào cậu...và giúp cậu sống thêm một lần nữa.La música fluía por su cuerpo de una manera que Changkyun no había visto nunca. No era forzado, aquel chico bailaba desenfadadamente delante de sus ojos, dando pequeños pasos y mordiéndose el labio para esconder su sonrisa. Sintió que no debía estar presenciando aquellos movimientos, como si estuviese viendo algo prohibido; pero no pudo evitar desear que aquellas manos que se movían con gracia al ritmo de la melodía le tocasen a él... y le hiciesen sentir de nuevo.Full credits go to MissRamiun @ Wattpad Original link: https://www.wattpad.com/story/114037798-i-feel-it-coming-wonkyun…
Truyện của Eevee và cách em ấy tham gia đội đặc nhiệm ước mơ của ẻm…