Khi mệt mỏi, hãy bỏ ít phút đọc câu chuyện này
Đây là mình xem được trên kênh 14. Mình viết lên đây để khi nào rảnh hoặc offline mình vẫn xem được…
Đây là mình xem được trên kênh 14. Mình viết lên đây để khi nào rảnh hoặc offline mình vẫn xem được…
Viết về những điều bản thân cảm nhận được trên hành trình hoàn fic dài đằng đẵngNếu thật sự thấu cảm thì tại sao không để lại một cmt tại đây ^^…
Chỉ là chút phong nguyệt thế gian... Không đáng lưu tâm…
chuyện đầu tiên của mình mọi đọc thử có gì cho mình xin ý kiến để sửa lần sau nhé mọi thứ trong đây đề là j4 nên đừng toxic tớ😣…
Một câu truyện nhỏ. Nhẹ tựa như cơn gió tuổi 20 đó. Thoảng qua nhanh chóng, nhanh chẳng tưởng, không một sự gợi, cảm giác.Liệu có thể theo dõi không?…
updated 28-12-2014…
Vậy là Kim Hyukkyu sẽ mãi mãi thuộc về mình.…
Vì tức Michos, otp mới biết đã âm-dương nên mình quyết định viết đoản này cho đỡ tức.…
đọc rồi know 😃😃😄😁…
Truyện tình yêu của hai vị Thần rất thiêng liêng cao đẹp…
Những câu chuyện ngắn về Ocs và OcOtp của tôi…
update 11-12-2014…
Overthingking: suy nghĩ quá nhiều.…
chuyện ngày tớ sẽ cập nhật theo từng ngày , về câu chuyện của tớ và 1 bạn nữ chúng tớ vẫn chỉ dừng lại ở bạn bè (hiện tại) và mọi người cùng chờ đợi nhé!!!…
Truyện được tớ lấy cảm hứng từ bài hát L.O.V.E của Nat King Cole và câu chuyện Lyudmila Ignatenko trong cuốn sách "The Chernobyl Prayer" của Svetlana Alexievich. Tớ không lấy câu chuyện của bà để viết ra, tớ chỉ lấy cảm xúc sau khi tớ đọc để viết ra, nhưng nếu có ai có vẫn đề về việc này có thể ib cho tớ, với tất cả sự trân trọng dành cho Lyudmila Ignatenko và Svetlana Alexievich.Warning: hành động bạo lực, OOC, chưa beta.…
Tình yêu thật khó đoán,thật rắc rối và thật đau đớn...Cảm thấy thật bức rức làm sao khi không biết đối phương nghĩ gì về mìnhTôi và chị tôi là 2 con người trái tính dẫu vậy chúng tôi vẫn luôn yêu thương và không bao giờ rời xa nhau. Thế là tôi,người em gái đi nẩy sinh tình cảm "đặc biệt" đối với chị mình..Tôi không biết phải làm sao hết chị ấy cứ như một hình ảnh Mặt Trời chói loá luôn toả sáng còn tôi chỉ là những Cơn Mưa âm u lạnh nhạt..Bỏ cuộc hay bước tiếp tôi cũng chẳng biết,nhưng tôi sẽ không để chị ấy-Tạ A Linh phải bị tổn thương hay đau khổ! Vì nụ cười cô ấy là ánh sáng trong tôi…
Mạch cảm xúc hơi hướng tiêu cực. Truyện chỉ dựa theo những gì đã nghỉ và tôi không biết viết lách, không phải là một tác giả...…