Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
1,469 Truyện
MThuyetma

MThuyetma

94 0 1

MThuyetma1

MThuyetma1

75 0 1

bietmoiso

bietmoiso

458 0 1

phanbietmay

phanbietmay

48 0 1

KISIHUYETMACH

KISIHUYETMACH

44 0 1

Forget Me Not

Forget Me Not

20 4 4

Đây là câu chuyện về Hinagiku Shiroi-1 cậu trai bình thường như bao người khác,trong ngày khai giảng năm cuối cấp tại cao trung Hoshigawa,khi đang trên đường đến phòng sinh hoạt trường nơi diễn ra lễ khai giảng,cậu đã gặp cô bé tên Wasuri Nagisa-học sinh năm 2 và là chủ tịch câu lạc bộ trồng hoa,người đang tìm kiếm thành viên cho câu lạc bộ và muốn cậu tham gia vào đó.Câu chuyện về 2 người họ sẽ diễn ra như thế nào?Xin các bạn đón đọc!…

DOTHANDIETMA
thattuyetmakiem

thattuyetmakiem

167 0 1

nắng.

nắng.

5 0 1

viết những gì mình viết…

Huyetmynhan2

Huyetmynhan2

241 0 1

Huyetmynhan

Huyetmynhan

508 0 1

Huyetmynhan1

Huyetmynhan1

468 1 1

huyetmynhan1

huyetmynhan1

162 0 1

cau1trietmac

cau1trietmac

54 0 1

hetmon mophoi ctu
xosokienthietmb
matuy-thuyetminh
Bị đòn
Xuyên không ta hẹo ngay chap 1

Xuyên không ta hẹo ngay chap 1

5 0 1

Chetme gre ảnh là của: Ngõ phố trai đẹp AOV nha. (Xém quên ghi nguồn) Y sao khi hẹo vì bệnh thì bỗng được xuyên không cứ tưởng mình sắp thành bá chủ võ lâm bật hack thì bỗng hẹo ngay từ chap 1. Không thể ngờ Y tức tối nổi điên thì mệt quá nên tác giả cho y 1 hệ thống hóng chuyện để cho y nói ít lại. Từ đó y thành ma mà lang thang đi hóng từ ngày này tới ngày khác, trong lúc đang hóng chuyện vui vẻ thì bỗng từ đâu xuất hiện một đạo sĩ đã nhìn thấy y. Y tưởng người đó là ma giống mình nên tám chuyện và để lộ thân phận cuối cùng sau một khoảng thời gian thì y cũng biết người đó không phải là ma giống y. Nhưng y còn không ngờ đó không chỉ là đạo sĩ mà còn là một...(vào truyện đi rồi dần tui tiết lộ cho).…

GI | TomoKazu | Tha hương

GI | TomoKazu | Tha hương

1,140 176 3

"Thế đằng ấy có buồn không?" Gió ngồi vắt vẻo trên cánh buồm, tinh nghịch vờn qua ngọn sóng bên dưới tàu. Gió đi nhiều nơi và biết những thứ mà hiếm con người nào sống đủ lâu để biết. Nhưng gió không thích nói nhiều. Gió chỉ nghe và biết thôi."Có chứ" Kazuha nâng chén lên, cùng trăng thưởng thức men nồng của rượu "Sao lại không buồn được chứ? Tôi giờ chỉ là một kẻ bị truy nã đang trốn chạy quê hương của mình""Thế còn anh ta" Gió cúi sát xuống hỏi cậu, nghịch ngợm trêu tóc ronin trẻ tuổi "Cậu có tiếc không?"…