RhyCap | Propre
Relax dii 🦢…
Relax dii 🦢…
Bookcover by Leila from SAUVÉETác phẩm : Không Cần Tán! Anh Tự Đổ.Tác giả : klvkdi19.Couple chính : Kim Taehyung x Jeon JungkookVăn án :Hành trình cua trai của em bé Jeon Jungkook vậy là đã thất bại mất rồi T^T Tại sao ư?Vì em còn chưa kịp cưa cẩm, con người thiếu nghị lực kia đã đổ cái rầm rồi còn đâu.- Tiền bối Kim! Từ ngày hôm nay, em sẽ theo đuổi anh!- Không!- ...- Ý tôi là không cần theo đuổi, bởi vì tôi đã yêu mất em rồi.…
Là topic mình review những truyện ngôn tình mình đã đọc qua. Mỗi truyện mình sẽ review và edit bìa nữa, mặc dù tay nghề review và design còn non nhưng vẫn mong các bạn ủng hộ nhaaa Nếu thích hãy vote và follow cho mình nhé 💙 Xin cảm ơn bạn đã quan tâm đến topic.…
taehyung không thích bản thân mìnhcho đến khi gặp seokjin tại new york, anh cảm thấy thích bản thân mình hơn mỗi khi ở cạnh seokjin và thích luôn anh ấy mất rồi. warning : tụclấy cảm hứng từ 'i love me better' của lauv, hi vọng các cậu thích nó.…
kẻ tội đồ dành cả sinh mạng để say đắm một linh hồn lương thiện.…
Tuyển tập những mẩu chuyện nhỏ nhặt đáng iu của hai con cá khi sống cùng phòngVì tôi viết dựa theo những sự kiện có thật và cảm hứng vô cùng bất chợt nên sẽ không có lịch ra cụ thể đâu nhớ :)))🔥Châu Kha Vũ x Lưu Vũ 🔥❗Tình tiết hoàn toàn là tưởng tượng của tác giả ❗❗Đừng bưng đi đâu khi chưa hỏi ý kiến tôi ❗…
"Người yêu anh nhất là em, vậy sao anh lại nỡ lòng khiến em đau khổ.""Quên anh đi sẽ không còn đau khổ, chuyện xưa cứ để bay theo gió đi."…
Tác giả: Đậu ĐỏCp chính: 🐠🐟Cả hội đồng niên, có Pai là nhỏ tuổi hơnMấy cuộc trò chuyện nhảm nhí của Hội Hoàn Châu và anh Chương trữ tình…
"Chúc hai em một đời viên mãn"…
Mọi thứ đều nổi lên trên, như một điều gì đó bờn bợt lắm.…
câu chuyện nhỏ…
gửi lời chúc đến cả một thành phố xa hoa một giáng sinh an lành♡cp phụ: minsung changlix chanmin…
Một câu chuyện dành cho những nam phụ đáng thương…
Cứu với!Con Husky pé nuôi thành tinh rồiiiiiiii...…
[H×H] Trời Thương Kẻ Khù Khờ.Truyện đăng vào đầu 2022, được một tháng rồi ẩn mất 2 năm. Giờ 10/9/2024 đăng lại*ảnh trên bìa là Denji trong Chainsaw Man.***Đừng mong chờ vào bôn truyện của 1 tg chưa trưởng thành của 2,3 năm trước. Truyện này vẫn như cũ, không được chỉnh sửa gì cả vì tg làm biếng, chỉ đăng lên lại mà thôi.…
Tên gốc: Bạc Hà Vị Mối Tình Đầu / 薄荷味初恋.Tác giả: Lạc Hoa Thiển Tiếu.Edit: Bạch Điệp Gia Trang.Số chương: 34 chương.Tình trạng edit: Đang bò . . .Văn án:Sau khi An Tiểu Khả được Giang gia thu dưỡng, mẹ Giang chau mày ủ rũ: "Tiểu Khả nhìn qua có vẻ vô cùng đáng yêu, nhưng con bé với Thiếu Huân đều là học sinh cấp ba, lỡ như hai đứa chúng nó yêu nhau thì làm sao bây giờ?"Ba Giang cười: "Bà yên tâm, trong lòng con trai bà thứ tồn tại duy nhất chính là học tập, Tiểu Khả đối với nó còn không hấp dẫn bằng một tờ đề thi toán."Mấy tháng sau, Giang Thiếu Huân đưa cho An Tiểu Khả một công thức số học vừa viết: r=a(1-sinθ ).An Tiểu Khả vừa xem vừa tỏ vẻ không hiểu.Mẹ Giang: "Đây là dùng công thức toán học để viết thư tình."Ba Giang: "......"Vả mặt tới quá nhanh, tựa như một cơn gió vậy.Chú thích: r=a(1-sinθ ) là một công thức số học, công thức này dùng đồ thị để vẽ ra là một hình trái tim, cũng là " Đồ thị hình tim" nổi danh trong "truyền thuyết".…
Có những bản nhạc không dành để trình diễn,chỉ để chơi trong những ngày lòng mình vắng tiếng người.Có những người đến không để yêu,mà để khiến ta hiểu ra rằng trái tim vẫn còn biết thổn thức.Tại một học viện âm nhạc dành riêng cho những cậu ấm cô chiêu, hai người con trai gặp nhau - trong buổi chiều đầy gió, ở một lớp học đàn vốn không có quá ba người.Cậu - Ái Ngọc Thanh An, như một nét mực chảy chậm trên nền lụa trắng.Và người kia - Bách Việt Thừa, là gam trầm của cây piano, lạnh lùng, kiêu bạc, nhưng cũng là nơi âm thanh lặng lẽ trú ngụ.An là người theo đuổi trước - không vội vàng, không ép buộc, chỉ là sự hiện diện dịu dàng từng ngày một.Thừa lạnh lùng, khép kín, không dễ dàng để ai chạm vào - nhưng đôi mắt lại mang theo thứ dịu dàng chưa từng được nói ra.Tình cảm đến như tiếng nhạc rơi trong chiều thu - lặng lẽ, nhưng không ai giả vờ không nghe thấy.Và rồi, khi bản nhạc tưởng như đã chạm đến cao trào... biến cố xảy đến.An buông tay.Thừa không giữ.Mãi sau này, trên một sân khấu lạ giữa mùa trở gió, Thừa nhìn lên -và âm thanh ấy,người ấy,trở lại như đoạn nhạc chưa bao giờ kết thúc.…
Trong tiểu thuyết, ngoài một nhân vật chính chiếm hết khí vận của Thiên Đạo, ắt không thể thiếu phản diện vừa đẹp vừa mạnh nhưng rất thảm.Họ không phải kinh tài tuyệt diễm thì sẽ quyền thế ngập trời, lại si mê nhân vật chính như điên như dại, trở nên bệnh hoạn cố chấp, cuối cùng lại thành phản diện bị người người ghét cay ghét đắng, bị tác giả ngược cả thân lẫn tâm.Sinh ra không có nơi cắm rễ, chết đi không có chỗ chôn vùi.[Cuối cùng họ phải chịu đau khổ đến cuối đời. Không có ánh mặt trời, không có tình yêu thương, không có sự ngọt ngào. Thế gian chán ghét, tránh xa như rắn rết, chưa từng cho họ một chút thương xót.]Độc giả khóc thành sông, nhao nhao cầu xin tác giả cho họ một kết cục tốt, đừng hành hạ ngược đãi họ nữa.Tác giả vô lương tâm nói: Phản diện mà, đương nhiên phải càng thảm càng tốt, càng khổ càng tốt, càng hung ác càng tốt. Tốt nhất là gãy tay gãy chân, cực kỳ bi thảm.…