Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
640 Truyện
Tôi trọng sinh vào thế giới song song?

Tôi trọng sinh vào thế giới song song?

1 0 1

Nữ chính bị nhầm lẫn và vô tình quay về quá khứ ở một thế giới song song, do bị thanh mai trúc mã của cô hãm hại khiến cô chết thảm cô quyết định hoàn thàng nhiệm vụ là cứu rỗi cuộc đời của Ôn Tử Bạch và sau đó tìm cách sống lại lần nữa để trả thù Thẩm Kỳ Phong.…

Hoa Mặt Trời Trên Cát

Hoa Mặt Trời Trên Cát

0 6 10

Cùng là con người tại sao cô phải chịu khổ cực trong khi người ta vô cùng sung sướng. Cùng là phụ nữ, tại sao cô bị vùi dập, tại sao cô chịu phũ phàng trong khi người khác được nâng niu. Cô thật không hiểu, nghĩ mãi đến cùng cô cũng không hiểu. Và rồi cô gặp anh. Có lẽ đi hết cuộc đời này cùng anh, cô cũng không hiểu cái gì gọi là công bằng, cái gì gọi là tình yêu nhưng cô hạnh phúc. Có một người như anh ở bên, cô không hề thấy an toàn. Nhưng chỉ có anh mới làm cho cô tất cả. Và rồi, sau cái vòng quay cuộc sống, yêu nhau... lựa chọn rời xa nhau hay yêu nhau... lựa chọn ở bên nhau, đâu mới là một tình yêu đúng nghĩa.…

Một thoáng vị hè

Một thoáng vị hè

2 0 2

Có những mùa hè ghé ngang như một cơn gió, mang theo hương nắng, mùi mưa và cả những ký ức dù muốn quên cũng chẳng thể phai. Lâm Thiên Vũ đã từng nghĩ rằng tình yêu có thể chống lại sự tàn nhẫn của thời gian, rằng một khi đã nắm tay ai đó đi qua những ngày trẻ dại, thì mãi mãi sẽ chẳng lạc mất nhau. Nhưng đời người không đơn giản như vậy.Mười năm trong một cuộc hôn nhân sai lầm, cô hoang hoải giữa những tổn thương, cuối cùng cái giá phải trả là chính sinh mệnh của mình, Thiên Vũ mới nhận ra: không phải cứ yêu là sẽ được yêu. Nhưng khi mùa hè đưa cô quay lại điểm khởi đầu -về những ngày mà quá khứ còn chưa kịp khắc sâu vào tim - liệu rằng cô có thể viết lại số phận của chính mình?Giữa những lựa chọn mà cô từng sai lầm, giữa những gương mặt quen thuộc nhưng xa lạ, có một người vẫn lặng thầm dõi theo cô từ kiếp trước đến kiếp này - Trịnh Phong.Mùa hè ấy, một lần nữa chạm vào đời cô. Và lần này, cô sẽ học cách yêu một người... đúng cách.…

Trăng Tỏ Tình Ta

Trăng Tỏ Tình Ta

30 3 1

"Người ôm lấy tôi thật lâuĐủ cho tôi biết tình sâu nhường nàoĐêm nay sao tỏ trăng caoGặp nhau xin nói câu chào đầu tiên..."________Thích một người có đôi khi chỉ cần một khoảnh khắc nhưng khi khoảnh khoắc ấy trở thành một đời thì đó là yêu.Minh Nguyệt chỉ vì một nụ cười của Trần Nhật Dương mà bỗng nhiên rơi vào lưới tình. Cô quyết định bày tỏ nhưng lại bị từ chối phũ phàng. Không bỏ cuộc dễ dàng, cô tìm mọi cách xuất hiện trong tầm mắt của Nhật Dương để có thể chiếm được cảm tình của cậu ấy nhưng vẫn thất bại. Minh Nguyệt nghĩ rằng vậy là hết, cô đã cố gắng hết sức nhưng người ta không chịu thì đành vậy, cô phải chôn vùi mối tình gà bông còn chưa kịp bắt đầu này thôi.-----Từ chối thì từ chối thôi, người ta bảo làm người xấu thì sống thảnh thơi mà, sao phải lo nghĩ nhiều làm gì?-Ừ, sống thảnh thơi thật nhưng lương tâm không thanh thản nổi. Tao vẫn muốn làm người tốt hơn.Trần Nhật Dương muốn làm người tốt, vì Nguyễn Minh Nguyệt xứng đáng có được hạnh phúc bên người tốt nhất. Cậu không biết mình có phải người tốt nhất không nhưng cậu biết mình muốn trở thành người đứng bên cạnh Nguyễn Minh Nguyệt.___"Người có tình rồi sẽ về với nhau." Cậu luôn tin vào câu nói này, nếu người ấy không quay lại cậu sẽ không tiếp tục ngu ngốc chờ đợi nữa. Có lẽ, người ấy đã ở bên người mình yêu rồi.Cậu chúc phúc cho người ấy và giải thoát cho chính mình.…

Khi Chuyên Văn Mê Mẩn Trai Chuyên Lý

Khi Chuyên Văn Mê Mẩn Trai Chuyên Lý

0 5 4

"Tìm thấy rồi! Phong ơi! Chị tìm thấy rồi! Ở đây này!" Đó là tiếng thét của Thùy Linh. Tuy không phải đồ của nó, mà nó mừng như trẩy hội. Tuấn Phong nghe được liền chạy lại chỗ nó. "Đúng cái móc chìa khóa này không? Cute khủng khiếp luôn ý! Với cả nó ở dưới gầm ghế cơ nên em tìm mãi không thấy là đúng rồi." "Vâng ạ. Em cảm ơn chị nhiều lắm!" Vừa nói, Phong vừa cúi gập người để thể hiện sự biết ơn. Lần này, thằng bé nở một nụ cười rất tươi, khác xa với sự điềm tĩnh và có chút khó gần của nó. "Sau này, em nên cười nhiều hơn nhé." Linh xoa đầu nó, nhìn nó với một ánh mắt đầy thiện cảm và cưng chiều."Tại sao ạ?" "Vì em cười đẹp lắm luôn! Mà đôi khi, điềm tĩnh quá người ta lại cho rằng em khó gần đấy!" "Nhưng em vốn vậy mà..." Vẻ mặt Phong có chút trầm xuống."Khó gần đâu mà khó gần? Chị thấy em dễ thương mà?" Nghe được lời khen như thế, đột nhiên nó ngại ngùng quay đi, không dám nhìn thẳng vào mắt Linh nữa. "Em cảm ơn chị." "Ừm." Thùy Linh mỉm cười, một nụ cười tỏa nắng và rực rỡ khiến ai ngước nhìn cũng phải đứng tim.…

Giao Mùa

Giao Mùa

27 4 5

Tên truyện: Giao MùaTác giả: Dưa Muối Không Chua Thể loại: Tình cảm, học đường, hiện đại Có những nơi dù từng rất thân thuộc, khi quay lại vẫn khiến ta thấy lạ lẫm. Có những người dù đã từng thân thiết, khi gặp lại vẫn mang theo khoảng cách không thể lấp đầy. Nhật Hạ trở về quê sau nhiều năm xa cách, mang theo những ký ức không trọn vẹn và một nỗi mất mát không thể gọi tên. Nhưng khi quá khứ dần hé lộ, liệu cô có nhận ra bản thân mình không chỉ đối mặt với những kỷ niệm mà còn với những bí mật chưa từng được kể..…

Ông Đây Không Cần Em Nữa

Ông Đây Không Cần Em Nữa

0 0 1

Lạc Yên vốn là một cô bé xuất sắc về lĩnh vực âm nhạc nghệ thuật đặc biệt là piano nhưng vì biến cố gia đình nên cô phải buông bỏ.Do biến cố gia đình, Lạc Yên ngày càng thu hẹp thế giới của mình lại, mong muốn tìm được thứ ánh sáng dẫn đường cho mình.Cứ như vậy cho đến năm lớp 6, cô gặp được anh.Phó Hạ Nhiên là ánh sáng mà đời này Lạc Yên không nghĩ tới sẽ có được.Lạc Yên biết Phó Hạ Nhiên sẽ không đời nào để mắt đến một con nhỏ luôn im lặng, khép mình trong góc mà không để tâm đến ai.Cho đến khi học lên cao trung, vô tình anh và cô lại lần nữa xếp chung vào một lớp và đặc biệt hơn hết là được xếp cạnh nhau.Nhưng cô không dám tiến lại gần anh vì sợ, sợ anh thấy cô phiền, sợ anh xem thường cô, sợ hơn nữa là lỡ như anh có bạn gái rồi thì phải làm sao.Lạc Yên không dám liếc nhìn anh dù chỉ một lần."Sao thế? Ghét ông đây đến thế à?""Không, tớ sợ!""Vậy thì ông đây sẽ dịu dàng với cậu"Ngay cả một Phó Hạ Nhiên cũng không nghĩ được đời này lại yêu Lạc Yên nhiều đến thế.…

KÝ ỨC GIỮA HAI DÒNG THỜI GIAN

KÝ ỨC GIỮA HAI DÒNG THỜI GIAN

13 0 3

Lyra Libreria, một Hufflepuff năm 6 thông minh và trầm lặng, vô tình bị cuốn vào một vòng xoáy thời gian do sai sót trong phép thuật nâng cao. Khi mở mắt ra, cô nhận ra mình đã quay về quá khứ - về thời điểm mà Cedric Diggory vẫn còn sống, vẫn còn là chàng huynh trưởng Hufflepuff nồng hậu, người mà chính cô từng chỉ dám ngắm nhìn từ xa.Để tránh làm rối loạn dòng thời gian, Lyra buộc phải sống dưới thân phận mới: Lyra Hemina - học sinh trao đổi từ Beauxbatons, với sự bảo vệ bí mật từ giáo sư Selene Virellian. Cô giấu đi tất cả: danh tính thật, sự tồn tại đến từ tương lai, và cả cảm xúc ngày một rõ ràng dành cho người mà lịch sử đã định sẵn sẽ rời đi mãi mãi...Sống trong quá khứ, hòa vào những tiết học quen thuộc, những bữa ăn náo nhiệt, những trận Quidditch sôi động, Lyra vừa phải tìm cách trở về, vừa đối mặt với một lựa chọn không thể đơn giản:Cứu lấy tương lai đã được sắp đặt - hay mạo hiểm tất cả chỉ để giữ lại một người duy nhất.…

Cậu bàn bên mang mặt nạ

Cậu bàn bên mang mặt nạ

27 0 2

Trích đoạn 1:Nằm lim dim trên mặt bàn nhìn Khoa, nó thấy Khoa đang giải đề tiếng Anh thoăn thoắt. Cái cậu này...có bằng IELTS cao trót vót rồi mà vẫn cố gắng tới vậy. Mà cũng phải, có bao giờ nó thấy cậu không cố gắng đâu. Cái gì cũng cố, cố học, cố chơi thể thao, hoạt động ngoại khóa, cố ăn, cố giao tiếp, cố cả cười. Đấy vừa nói xong, Khoa quay sang nhìn nó, nở một nụ cười ấm áp như mọi khi:"Đan nghĩ gì mà nhìn tao lâu vậy?""Không có gì, chỉ thắc mắc Khoa có bị lập trình trước không?"Trích đoạn 2:Bức thư chỉ vỏn vẹn 2 dòng:You.You are my good days. Hít một hơi thật sâu, tôi dụi đầu vào lòng Khoa. Hương nước hoa hòa lẫn với mùi nước xả nhàn nhạt, thấm trọn cảm xúc của tôi. Khoa choàng tay ôm tôi, không nói gì cả. Mãi một lúc sau, tôi mới ngẩng lên nhìn Khoa, anh nhìn tôi cười hiền. Nụ cười không còn gượng ép như trước. "Cảm ơn anh vì đã thành thật với cảm xúc của mình"Mắt anh hơi giãn, anh nhìn tôi ngạc nhiên rồi lại kéo tôi vào lòng."Anh đã từng nghĩ là mình không thể, cảm ơn em"…

Thời Gian Của Chúng Ta

Thời Gian Của Chúng Ta

11 2 2

Ảnh bìa: pinterestTác giả: demNgày viết: 10/06/2025Ngày hoàn thành: __/__/20____________________________________"Nếu một ngày nào đó mày quay trở lại thì có hối hận vì những gì đã làm không ? "" Tao không. "__________________________________…

[ Tokyo Revengers ] Là em

[ Tokyo Revengers ] Là em

296 47 1

Shinichiro thuật mắt nhìn em đứng bên cạnh, làn da trắng sáng, góc cạnh tinh tế xinh đẹp, cổ áo hơi mở ra một chút lộ ra xương quai xanh.Ánh mắt tròn xoe như sao sáng trời đêm, nụ cười nở rộ như hoa tháng ba đầu mùa.Thiếu này chỉ cần cười lên một chút bỗng chốc hoàng hôn, con suối trong xanh, nụ hoa chớm nở cũng phải lu mờ làm nền cho em.Thịch.Shinichiro cảm thấy nhịp tim của mình ừng lại một chút.Lồng ngực lâng lâng lên cảm xúc lạ thường._Người bình thường thì không phải giới thiệu tên hay sao?Em lại để lại một câu như thế này.Shinichiro quay sang hỏi em gái."Anh hai à~"_Thực sự hồi chiều anh cực kì hối hận.Tại sao không thừa nhận một chút để có cái tên chứ? Gần nửa đêm mò list friend của em gái tìm in4 em.Mẹ nó! _…

Nhân Sinh Nếu Như Lần Đầu Gặp Gỡ

Nhân Sinh Nếu Như Lần Đầu Gặp Gỡ

94 0 1

Gặp nhau vốn dĩ là cái duyên, duyên kiếp trước trùng phùng kiếp này, đó là điều không thể tránh khỏi.Nếu đã có duyên, thì tại sao không có phận bên nhau? Đời người trải qua vô số bụi trần, bao nhiêu đau thương mới có thể hạnh phúc. Nhưng cái đau đớn nhất ngăn cách tình yêu lại là thù hận.Giữa những con người yêu nhau, lại bị hận xen giữa. Có chăng nước mắt mới chính là cách an ủi bản thân?Nhân sinh như kịch, gặp nhau làm chi rồi tự hành hạ nhau. Giá như ngày đầu đừng gặp gỡ, đừng chìm vào ánh mắt thì đã không có cơ sự bây giờ. Giá ngày đầu đừng mang lòng yêu, mang trái tim thổn thức nuôi nấng từng ngày, thì đã sống bình an hết kiếp này.Nhưng cuộc sống làm gì có "gía như"? Cõi hồng trần này người qua lại nhiều, nhưng gặp nhau là số ít, nếu đã cho gặp nhau, ắt có nguyên nhân. Nhưng nguyên nhân không phải do ông Trời, mà do bản thân họ.Nhân Sinh nếu như lần đầu gặp gỡ, mỉm cười một cái rồi quay đi, thì chắc có lẽ chẳng phải là mộng mơ...…

Cần gì khi đã có nhau?

Cần gì khi đã có nhau?

1 0 1

Mùa Hè từ khi nào mà đã đến nhanh như vậy. Tiếng ve kêu ngập trời với cái nóng oi ả . Sau khi qua kì thi giữa kì , cô đã muốn nghỉ Hè sớm. Trong đầu đang chuẩn bị nghỉ hè thay đổi bản thân đồ đó keo, thì thầy chủ nhiệm bước vội vào lớp với vẻ mặt đằng đằng sát khí , quát lớn : "chị Diệp Hoài đâu đứng dạy ngay cho tôi, thi kiểu gì mà Toán có 2đ thế này lại còn là môn tôi chủ nhiệm, chị định đem tôi ra làm trò cười ấy hả". Cô nghe thấy tên mình thì giật mình đứng dậy , vừa quê vừa nhục cúi mặt xuống chuẩn bị đón nhận cơn thịnh nộ tiếp theo của thầy. Không để cô đợi lâu thầy quát tiếp :" Lập tức chuyển xuống chổ Anh Tuấn ngồi cho tôi . Ngồi đó ráng mà kéo nhau lên, chị đừng có mà dạy hư trò cưng của tôi đấy nhé " Anh Tuấn, thì ra là học sinh giỏi Toán của lớp, vừa đẹp vừa giàu , ngồi chung là trúng mánh rồi má ơi! Tuấn thủ khoa thì ít ra mình cũng Á Khoa chớ nhờ hoặc chi ít điểm cũng nhỉnh nhỉnh hơn chút. Cô thầm nghĩ mà mở cờ trong bụng Vừa đặt mông xuống ghế thì cô đã quay sang làm quen với Tuấn " Hello bạn cùng bàn sau này giúp nhauu nhooo" nhưng đáp lại chỉ là vẻ mặt lạnh tanh của anh. Qủa thật nam thần vẫn chưa chết hết mà. Vẻ mặt của anh thật thanh tú và nghiêm nghị, những đường nét sắt bén và ánh mặt ngầu lòi nhìn y changg tổng tài bá đạo Ngôn Nhất Trì . Cô kết luận ngày tháng sau này của mình sẽ đầy màu hồng hoặc chi ít cũng đau khổ trong sự đẹp trai ý nhờ .…

30 ngày tớ thích cậu

30 ngày tớ thích cậu

0 0 3

Truyện kể theo điểm nhìn nhân vật tôi, là câu chuyện của bản thân tôi đưa đến với người đọc. Vì mới bắt đầu viết truyện nên rất mong có những lời nhận xét chân thành từ các bạn đọc <3-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Thể loại: Ngôn tình, viết theo dạng nhật ký.Văn án: Tôi chưa từng nghĩ mình sẽ thích một chàng trai từ cái nhìn đầu tiên. Thích cậu, rất thích cậu. Hi vọng cậu quay đầu lại một lần nhìn thấy tôi - cô gái thích cậu từ lần gặp đầu tiên nhưng chẳng dám ngỏ lời...…

Lưu Luyến Tình Đầu

Lưu Luyến Tình Đầu

165 20 8

Truyện nói về thời thanh xuân, rung động đầu đời của Lãnh Hàn và Hoàng Anh. Về những chuyện xảy ra khiến bọn họ càng thêm thân, nhưng...[Trích đoạn một]"Mình thấy hai người hợp nhau lắm đấy." Hoàng Anh mỉm cười nói với Lãnh Hàn và Tiểu Uyên. Sắc mặt của Lãnh Hàn chợt trầm xuống. Hoàng Anh nhìn vào đôi mắt của anh. Cô đôi khi thật sự không thể hiểu được anh đang nghĩ điều gì. Đôi mắt của anh sâu tựa không đáy. "Cậu nói thật sao Anh Anh?" Tiểu Uyên đáy mắt loé lên ánh sáng. "Nếu như cô đã nói như vây, chúng ta từ đây đừng có dính dáng tới nhau nữa." Lãnh Hàn đứng dậy bước đi bỏ lại một câu. Bóng lưng anh cô đơn lạnh lùng, tựa như một con sói cô độc trên hoang mạc không nơi nương tựa. Cô, Hoàng Anh, chưa bao giờ thấy anh như vậy. Cho rằng anh rất lạnh lùng đi, nhưng cũng chưa bao giờ khiến cô có cảm giác đáng sợ như vậy.Tiểu Uyên ngồi trên ghế, vờ như không hiểu, nhưng ánh mắt lại hiện lên một tia khinh thường.Hoàng Anh đã không ngờ tới một điều.[Trích đoạn hai]"Anh vẫn tiếp tục theo đuổi em cho dù em có xa lánh anh. Vì anh tin rằng, một ngày nào đó sự cố gắng của anh sẽ được đền đáp." Lãnh Hàn quay lưng nói với Hoàng Anh.Cre: @yangchu_9504…

Mùa Hạ có một người

Mùa Hạ có một người

4 0 1

Mùa hè năm ấy, tôi vẫn nghĩ sẽ trôi qua bình thường như bao mùa hè khác: sáng dậy muộn, tiếng ve kêu râm ran ngoài hiên, những buổi học thêm nóng bức ở sân nhà thầy. Thế nhưng, chỉ một lần muộn học, chỉ một lần đẩy cửa bước vào lớp với hơi thở gấp gáp, mọi thứ đã thay đổi.Người con gái ngồi trước tôi - một học sinh mới chuyển đến - ban đầu chỉ là một cái bóng lưng. Sống lưng cao, dáng ngồi thẳng, tóc rũ xuống vai, không quay lại, không nói gì. Thế nhưng, từ giây phút ấy, tôi đã bắt đầu chú ý. Tờ giấy kiểm tra bạn ấy chuyền xuống, cái cách lặng lẽ bước lên bảng rồi trở về chỗ ngồi... tất cả đều đơn giản, vậy mà lại in sâu trong trí nhớ tôi một cách lạ lùng.Mỗi buổi học thêm sau đó, tôi đều vô thức để mắt. Khi thì mong bạn ấy quay xuống một lần để nhìn rõ gương mặt. Khi thì chờ giây phút tan lớp, chỉ để dõi theo bóng dáng dắt xe ra cổng, hòa vào dòng người ngoài kia. Càng ngày, sự tò mò ấy càng trở thành một thói quen, một thứ khiến mùa hè chẳng còn tẻ nhạt như trước.Tôi không dám chắc đó là gì - có lẽ chỉ là ấn tượng thoáng qua, cũng có thể là một cảm xúc ngập ngừng chưa kịp gọi tên. Nhưng tôi biết, mùa hè năm ấy, trong ký ức của tôi, chỉ có một người. Một người khiến nắng gắt bớt chói chang, khiến tiếng ve thôi ồn ã, khiến mỗi buổi sáng đi học thêm trở thành một điều đáng mong chờ.Mùa hè có một người - và từ đó, chẳng mùa hè nào còn giống như trước nữa.…

Mượn Em Một Ngăn Tim Nhỏ

Mượn Em Một Ngăn Tim Nhỏ

529 14 7

2/1/2019Truyện: Mượn em một ngăn tin nhỏAuthor: Trầm Tuyết GiaiThể loại: thanh xuân vườn trường, đô thị tình duyên.Nhân vật:Lưu Tư Duệ _ là con gái của một gia đình nông thôn. Tính tình vui vẻ, lạc quan và phóng khoáng. Lên thành phố học tập cô sống ở nhà dì Thanh, dì là em gái ruột của mẹ, vì con dì đã lớn và đi du học nên trong nhà rất cô quạnh, dì xem cô như con gái và chăm sóc rất chu đáo. Đổng Di Hòa _ con trai của một nhà tài phiệt nổi tiếng. Tính tình ấm áp, nhu hòa. Giỏi ngoại ngữ nên thường kèm cho Tư Duệ một số môn xã hội.Nội dung:Gặp và quen nhau từ những năm cấp 3 đến những năm cuối đại học, tình cảm của hai người ai nhìn vào cũng biết. Một ngày, anh ngỏ lời cầu hôn, cô đắn đo bảo rằng cần phải kiếm tiền trước lo cho ba mẹ rồi mới tính đến hôn nhân, anh không bỏ cuộc nói anh sẽ chờ cô. Một ngày trong xanh nào đó cô không đến trường, gọi điện không ai nghe máy, hỏi bạn bè không ai biết, đến nhà hỏi dì cô thì dì bảo cô đã về quê. Anh lo lắng chạy theo cô về quê ở tận Hàng Châu. Về đến nơi, hỏi nhà cô ở, đến nơi cô ở vẫn không có cô. Anh thật sự muốn phát điên rồi, cô không chấp nhận lời cầu hôn của anh thì cũng không cần trốn tránh anh như thế chứ?!Vài ngày sau cô vẫn không đến trường, anh vẫn chờ đợi cô. Chờ ngày cô quay về nói với anh rằng cô có việc bận chứ không phải là trốn tránh anh. Cứ cho là anh ích kỷ đi, vậy thì có sao? Bởi vì anh quá yêu cô, không...phải nói là anh lụy cô rồi, cô là thế giới của anh, anh không thể sống thiếu cô...Bạn nào thích thể loại thanh xuân, họ…

Truyện Cô gái đi tìm ngày hôm qua

Truyện Cô gái đi tìm ngày hôm qua

108 15 7

Bạn đã từng xem bộ phim Reply 1997 chưa nhỉ ?Cuộc đời của mỗi chúng ta có lẽ cũng như vậy phải không ?Là một thước phim dài chẳng thể đoán được tập tiếp đến, càng chẳng thể biết được hồi kết sau cùng ....Mỗi con người thật ra đều là nhân vật chính của cuộc đời mình và nhiều lúc thật ra thời điểm bắt đầu cũng đã là kết thúc tất cả .Có tình yêu của Hy Nguyệt cùng Liên Hóa Thanh như một bản nhạc mà những nốt thăng trầm đều có đủ . Một tình yêu không phải kiểu '' yêu em từ cái nhìn đầu tiên '' mà đã trải qua tháng năm dài vun đắp. Không phải tình yêu '' kinh thiên động địa '' nhưng đủ để người khác có niềm tin vào tình yêu còn tồn tại trên thế giới này ...Nếu đã là của nhau thì cũng chẳng cần phải vội vã...Ai cũng nói rằng Hy Nguyệt quá vô tâm, Liên Hóa Thanh vì cố ấy nhiều như vậy mà đổi lại được gì đâu chứ ?Nhưng có ai biết rằng , có một Hy Nguyệt trọn cả một đời chỉ có một người , một Liên Hóa Thanh mà cô ấy luôn đặt ở đầu quả tim .Có ai biết rằng, một Hy Nguyệt vừa mới đặt chân vào trường mẫu giáo đã hỏi :'' A Thanh a ! Sau này lớn lên anh cưới tiểu Nguyệt nhé ! Như thế sau này tiểu Nguyệt luôn có thể ở bên anh rồi nha ! '''' Vâng ạ , sau này đợi lớn lên anh sẽ cưới tiểu Nguyệt nhà ta về .'''' Hứa nha !'''' Hứa luôn .''Nhưng là '' nói trước bước không qua '' ... nếu biết trước có ngày hôm nay, thà rằng ngày đó chúng ta đừng hứa với nhau A Thanh nhỉ ?Em đang đi tìm anh !Em sẽ đi tìm anh ! Đi tìm ngày hôm qua của '' chính mình '' cũng là của chính chúng ta ...…

Nhật ký của mèo - inurhurt

Nhật ký của mèo - inurhurt

3 2 2

" Đừng cảm kích vì ai đó rời đi và quay trở lại, hãy cảm kích vì ai đó sẽ không bao giờ rời đi "Con người là một loại sinh vật sợ cô đơn , họ sợ kể cả khi đang trong cảm giác hạnh phúc tràn ngập. Cô đơn như một loại axit gặm nhắm từng tế bào cho tới khi con người ta trần trụi nhất. Và bạn , chính bạn đấy , bạn đang thật sự sợ điều gì ? Là nỗi cô đơn ăn mòn tận xương tủy? Hay là sự lạc lõng trong cuộc trò chuyện với bạn bè ? Hay chỉ là, khi bạn buồn nhất lại chẳng có 1 ai bên cạnh bạn ?Đó là cảm nhận của tôi về nỗi cô đơn , tôi từng có bạn nhưng khi tôi gặp khó khăn lại chẳng người nào ở lại. Đến tận bây giờ, khi buồn tôi cũng chỉ có thể nằm trên giường chờ thời gian trôi qua, đôi khi lại khóc, đôi lúc lại buồn . Cảm xúc đến nhanh mà đi cũng nhanh, thứ còn tồn đọng lại chỉ là những giọt nước mắt chưa khô , hay những vết thương lòng chưa lành. Từ khi anh ấy xuất hiện, căn phòng trống dường như bớt lạnh hơn hẳn, trái tim ngoài những vết thương chưa lành cũng dần dần biết vui vẻ, nhưng cảm giác thiếu an toàn thì luôn ở đó , ngay cả khi anh ôm tôi trong vòng tay rộng lớn ấm áp ấy...Ở nơi đó thời gian như ngừng trôi - by "inurhurt"…

Cần Che Chở Cho Em

Cần Che Chở Cho Em

23 0 5

An Nhiên - Tuấn PhongCô nhẹ nhàng tựa như gió mùa xuân, đôi khi vì hoàn cảnh mà khoác nên vẻ ngoài lạnh lùngHắn cao ngạo, quậy phá và mọi co gái đều coi hắn như vầng hào quang. Phải, hắn rất thu hút...Cô và hắn biết đến nhau là do một trò đùa của hắnHắn biết mình yêu cô rồi nhưng không biết làm thế nào để thổ lộKhông phải chứ? Không phải hắn luôn giỏi trong mấy truyện này ư?Hắn chỉ còn cách quan tâm cô, yêu thương cô, để cô dần dần nhận ra tình cảm của hắnNhưng cô thật sự... quá ngốc!Dù hắn có quan tâm, chăm sóc cô bao nhiêu thì cô vẫn chỉ lấy cớ là bạn và không bao giờ muốn phủ nhận điều này...Nguồn ảnh: Bác Google~ Vì chỉ là ngẫu hứng viết nên chắc chắn sẽ có rất nhiều sai sót. Mong mọi người bỏ qua, hãy cho mình những lời góp ý và ủng hộ truyện!!! ~…