Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Có những đứa trẻ sinh ra không biết đến tiếng cười hồn nhiên, không có vòng tay ôm ấp hay những ngày tháng vô lo vô nghĩ. Thay vào đó, tuổi nhỏ của chúng chất đầy bạo lực, sợ hãi và những vết sẹo hằn sâu trong tâm hồn.Cuốn sách này là hành trình đi vào thế giới của những tâm hồn non nớt bị tổn thương - nơi ký ức không phải là bức tranh rực rỡ mà là những mảnh vỡ vụn vỡ, lạc lõng và ám ảnh. Qua từng trang viết, ta nghe thấy tiếng kêu thầm lặng, nỗi đau bị chôn vùi và khát vọng nhỏ nhoi được yêu thương.Đây không chỉ là những câu chuyện để đọc, mà còn là lời nhắc nhở rằng một tuổi thơ đẹp đẽ không phải là điều xa xỉ, mà là quyền được sống hạnh phúc mà bất kỳ đứa trẻ nào cũng đáng có.…
Là đích nữ nhà tướng, nàng trầm tĩnh dịu dàng, lại say mê Định vương, tự nguyện làm thê hắn. Sau sáu năm phò tá, nàng trở thành mẫu nghi thiên hạ. Cùng hắn giành lấy giang sơn, phục hưng nước nhà.Đất nước lâm nguy phải làm con tin cho nước khác, thế mà sau 5 năm quay về hậu cung lại chẳng còn chỗ cho nàng nữa. Mỹ nhân trong lòng hắn tươi cười rạng rỡ: "Tỷ tỷ, giang sơn này đã yên ổn, tỷ cũng nên lui rồi."Nữ nhi chết thảm, thái tử bị phế. Cả Thẩm gia trung liệt, không một ai thoát được. Cả tộc bị diệt vong! Thẩm Diệu cũng chẳng ngờ được, phu thê hoạn nạn có nhau, nâng đỡ hỗ trợ nhau, chẳng qua chỉ là trò đùa gặp dịp thì chơi! Hắn nói: "Ngươi đã ở cạnh ta 20 năm nên ta cho phép ngươi toàn thây, tạ ơn đi." Dưới ba thước lụa trắng, Thẩm Diệu thề độc: Cái ngày ta chết, các người cũng đừng mong được sống! Trùng sinh lại năm 14 tuổi, bi kịch vẫn chưa xảy ra, nàng vẫn còn người thân, nàng vẫn là đích nữ nhà tướng nhã nhặn dịu dàng năm ấy.…
Hi mấy bạn!đây là bộ truyện mà mình quyết định sẽ viết thật nghiêm túc,mình sẽ đầu tư vào nó,hy vọng mấy bạn sẽ ủng hộ mình,mình cảm ơn nhiều.Truyện nằm trong series Cổ Tích do mình viết.--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------.Cậu-là cậu ấm nhà tài phiệt lớn nhất nhì thế giới,nổi danh trong giới gái già bởi khuôn mặt ngây thơ nai tơ,còn một điều về cậu mà dường như ai cũng biết - TÍNH CÁCH TỈ LỆ NGHỊCH VỚI KHUÔN MẶT..Nó-là đứa con của miền biển chính gốc,từ nhỏ đã được cha dạy cách lặn,nhà lại gần biển,thế nên biển đối với nó là thứ quý giá thứ hai sau gia đình mình..Còn cô-thuộc tầng lớp thượng lưu cũng là gương mặt quen thuộc của giới mafia ngầm.Ngày và đêm với hai thân phận khác nhau..Và Hắn-con trai của kẻ sát nhân,người người kinh sợ.Sống trong cảnh có thể bị còng tay bất cứ lúc nào.____Bốn con người,bốn hoàn cảnh,bốn tính cách,tưởng chừng sẽ chẳng thể liên quan đến nhau..... Một buổi nọ,cả bốn người đều nhận được một bức thư kỳ lạ....…
Như một nhà giáo nhân dân mẫu mực tận tuỵ với nghề, Veritas Ratio chưa bao giờ cảm thấy việc dạy học (mà theo ngôn ngữ của anh là chữa ngu) là một công việc nặng nhọc.Như một quản lý cấp cao của công ty hàng đầu với số tiền không đếm nổi trong tài khoản, Aventurine chưa bao giờ thấy mình có nợ nần gì trong cuộc đời này. (Chỉ là từng có nhưng đã được giải quyết ổn thoả)NHƯNG! Cuộc đời mang tới cho Veritas hai bộ óc thiên tài nhưng cũng thiên tai, thông minh thì chả kém ai mà nghịch cũng không ai bằng. Cuộc đời mang tới cho Aventurine hai cục nợ biết đi, không phải chuyện liên quan đến tiền bạc (thật ra là có) nhưng chủ yếu là do tài năng báo nhà báo bố mẹ của chúng nó quá lớn.- Có lẽ em hơi sai lầm khi nói muốn có con.- Giờ mới nhận ra thì muộn rồi....[ABO, Alpha x Omega][Lovechild][Modern!Au][Maybe OOC]…
Vũ trụ không có bắt đầu, cũng không có kết thúc. Chỉ có những hành trình vô tận, và nếu tồn tại đủ lâu chúng ta đều sẽ trở về nơi mình từng đi qua. Thần nói: "Có ba thế giới". Rupa - Cõi Sắc, thế giới vật chất, nơi con người bị cuốn hút vào những ham muốn thể xác không hồi kết. Kama - Cõi Dục, thế giới tinh thần, nơi những cảm xúc và ký ức biến đổi không ngừng. Và Smrti - Cõi Niệm, nơi những ý niệm của lý trí thuần túy tồn tại, vượt ngoài mọi giới hạn của không gian và thời gian. Ba thế giới ấy hòa quyện và quán chiếu vào nhau tạo thành vô số Maya - Huyễn địa mà trung tâm của chúng là Sunda.Đối với con người, Sunda từng là vùng đất mặt trời huyền thoại, được tụng ca như Vườn Địa Đàng phương Đông. Nhưng 12.000 năm trước, lục địa ấy đột ngột chìm sâu dưới lòng Biển Đông, mất tích một cách bí ẩn. Sunda, cái nôi của một nền văn minh rực rỡ cổ xưa, giờ đây chỉ còn lại những mảnh ký ức mờ nhạt. Như hạt giống ngủ quên, sống sót qua thời gian, qua vô số thần thoại và truyền thuyết, tiếp tục len lỏi trong tâm trí loài người.Và chính từ đây, câu chuyện của chúng ta bắt đầu.Từ một thị trấn nhỏ bé, xinh đẹp ở miền Trung Việt Nam, ba kẻ mộng mơ bước vào cuộc phiêu lưu lớn nhất của đời mình.Bởi một sự tình cờ.Hoặc, có lẽ đó không hoàn toàn chỉ là tình cờ...…
Ta đứng trước bờ Vong Xuyên , nhìn những u hồn cứ qua lại không có mục đích trước mắt mình. Ta nghe Mạnh bà hỏi ta vì sao chẳng chịu uống canh , vì sao cứ đứng cạnh Đá Tam Sinh mà không đi đầu thai a." Cô nương, đi đi a , cô nhìn xem bản thân mình đã khóc đến mức hơn cả lệ quỷ dưới dòng sông này rồi, lão Vương nói với ta nếu như cô không đi đầu thai sẽ lại phải chờ thêm một trăm năm đó, đi đi , vị tướng quân đó đã sớm đầu thai rồi , cô nương có tiếp tục chờ sẽ cũng chỉ chờ được kiếp sau của hắn mà thôi , hắn đã sớm quên cô nương rồi"Giọng của Mạnh bà ồm àm già nua nhưng sao ta nghe như sét đánh qua tai mình, chàng quên ta rồi chàng quên ta rồi, rõ ràng chàng đã hứa với ta sẽ chờ nhau nơi đá Tam Sinh rồi sẽ cùng dắt tay nhau bước qua cầu Nại Hà ấy thế mà chàng đã bỏ ta mà đi , ta thét lên một tiếng thật dài , ấy thế mà nước mắt ta lại chẳng rơi thêm giọt nào cả.Ta thấy Mạnh bà đi về phía mình, trên tay bà cầm một cái bát đen cũ kỹ, ta biết đấy là nước vong tình bà nấu hằng ngày được múc từ dòng sông Vong Xuyên kia. Rõ ràng là nước sông sao lại mang hương vị của nước mắt thế này, khi giọt nước cuối cùng chảy vào miệng ta thì kí ức trong ta dần mơ hồ , ta không còn nhớ đôi mắt như trăng sáng của chàng , không nhớ đôi môi luôn cất chứa gió xuân của chàng , cả vòng tay ấm áp ấy ta cũng cũng đã quên đi , quên mất chàng tên là gì ,quên mất những tháng ngày giông bão mà chúng ta đã vượt qua, quên chàng,ta cũng quên đi bản thân mình. Bước vào vòng luân hồi như g…
Annie yêu Mikasa, Mikasa biết.Nhưng cô ấy vẫn lạnh lùng mặc kệ.Mặc kệ một cô gái đáng thương hằng đêm ôm gối khóc,mặc kệ một người yêu cô ấy đến cả bản thân mình cũng không quan tâm.Annie yêu Mikasa,yêu rất nhiều.Nhưng cô ấy không yêu cô,cho dù cô có điên cuồng theo đuổi,cho dù cô dùng cái chết để chứng minh tình yêu này,thì Mikasa vẫn không yêu cô.Nhiều đêm tứ chi họ quấn quýt lấy nhau,trong những tiếng thở dốc cùng tầm nhìn mông lung của Annie,cô vẫn cố gắng cầu xin Mikasa:"Mikasa,hôn em đi.Làm ơn,hôn em". Nhưng thứ cô nhận lại cũng chỉ là ánh mắt lạnh lùng của Mikasa,rồi cô ấy sẽ bỏ đi, để lại Annie vẫn còn thẫn thờ trên chiếc giường mà họ vừa quấn quýt.Annie ghen tị với Eren."Tại sao chỉ có Eren được Mikasa quan tâm,....,tại sao khi ở cùng cô mà Mikasa vẫn nhớ tới thằng nhóc đó chứ!"Hàng vạn câu hỏi lướt qua trong đầu Annie."Tại sao tôi yêu chị ấy như vậy mà chị ấy lại không để ý đến tôi chứ..."*Truyện này do mình tự viết để thỏa mãn đam mê thôi, cách hành văn vẫn còn non.Hãy góp ý để mình cải thiện ạ.Xin cảm ơn!…
Phần này tập hợp tất cả các truyện của 夜长梦长(Dạ Trường Mộng Trường) (dịch ra thì là Đêm dài mộng dài) viết về Vong Tiện. Có thể gọi bạn ấy là Trường TrườngTác giả: 夜长梦长 (weibo: https://weibo.com/longnuitt)Dịch: Ngộ - Vong Tiện Anh Trạm. Bản dịch đã được sự đồng ý của tác giả :3CP: Lam Vong Cơ x Ngụy Vô TiệnNguyên tác: Ma đạo tổ sư - Mặc Hương Đồng Khứu.Ngộ xin per của bạn này lâu lắm rồi mà sinh nhật Tiện năm nay mới chính thức bắt tay và làm được. Văn của bạn ấy có nhiều điểm rất hay, đặc biệt liên quan đến cái tên của bạn ấy luôn. Bạn ấy cũng là một tác giả đồng nhân văn khá nổi về Vong Tiện á, chuỗi hoạt động nào cũng có tên có sản phẩm luôn :3 Mọi người cũng đọc và cảm nhận với Ngộ văn của bạn ấy nhé.Đêm dài, mộng dài, mộng dài hay đêm dài, chúng ta làm gì trong đêm dài mộng dài.…
Giới thiệu truyện:" Nơi Tuổi Thơ Bị Lãng Quên " - Tôi sinh ra trong một gia đình không hề khá giả, giữa tiếng la mắng và ánh mắt ghẻ lạnh, giữa những bữa cơm chan nước mắt và những đêm nằm co ro tự hỏi: "Mình có đáng được yêu thương không?"-Từ khi còn đỏ hỏn, tôi đã phải chứng kiến mất mát. Bà ngoại người yêu thương tôi nhất ra đi khi tôi còn chưa hiểu hết nghĩa của từ "mất". Những năm tháng sau đó, tôi sống trong một ngôi nhà không có tiếng cười, chỉ có roi vọt và những lời tổn thương. Tôi từng nghĩ... mình chỉ là một gánh nặng.-Nhưng tôi vẫn ở đây. Vẫn sống. Vẫn bước tiếp. Không phải vì tôi mạnh mẽ hơn người khác. Mà vì tôi không cho phép mình gục ngã.-Đây là câu chuyện thật, về một tuổi thơ không màu hồng, về một đứa trẻ từng cô độc đến tuyệt vọng, nhưng chưa bao giờ ngừng hy vọng. Nếu bạn cũng từng cảm thấy lạc lõng, từng bị tổn thương bởi chính người thân, thì có lẽ... bạn sẽ tìm thấy chính mình trong những trang này.…
Chỉ là một thăng nhóc mồ côi cha mẹ bị đưa vào trại trẻ mồ côi rồi sau đó thế éo nào lại bị xe tông và chết,vậy thôiNhưng hình như thần chết không chịu để yên cho nó thì phải...và rồi ông ta tống nó vào thế giới One Piece với sức mạnh làm điên đảo cả thế giới.Còn rốt cuộc nó làm cái gì thì cứ xem đi từ từ rồi biếtLần đầu viết thử làm ơn quăng vote đừng quăng gạch.Và điều này nữa:Bộ này không dính liệu gì tới bộ One Piece:Kẻ thay đổi vận mệnh nhân loại đâu nha m.n…
Tiểu cây mận bị Vạn quý phi đánh chết , lý do là X loạn cung đình. Tiểu thái giám sống lại , quyết định rời xa những này là thị phi không phải, cẩn thận chặt chẽ sống đến già chết. Nhưng ở một ngày nào đó, nhặt được một quyển gọi là ( vạn pháp chi thư ) sách cũ, lập tức kinh vì là thiên thư, ở không ngừng nỗ lực rốt cục chậm rãi học được bên trong "Tiên thuật", lại bị hắn vẫn e sợ cho không kịp người muốn đến bên người hầu hạ. Tiểu thái giám lệ rơi đầy mặt: vũ đại nhân, chúng ta chỉ là hầu hạ ngươi ăn, mặc, ở, đi lại, có thể không nói còn muốn đem loại chuyện kia cũng hầu hạ a, ta không muốn lại bị Vạn quý phi đánh chết a! Vũ hóa điền vẩy một cái lông mày: ngươi nói cái gì? Tiểu thái giám: ... Không muốn a -- Nội dung nhãn mác: cường cường kỳ huyễn ma huyễn giang hồ ân oán cung đấu Tìm tòi then chốt tự: nhân vật chính: tiểu cây mận, vũ hóa điền ┃ vai phụ: long môn toàn thể Thành viên ngoại thêm các loại nguyên sang nhân vật ┃ cái khác:…
Hứa Lăng Hạ xuyên không, cô chẳng may xuyên vào thế giới có nội dung y hệt quyển ngôn tình mình đã đọc - Thượng Cổ Tình Ca. Lăng Hạ khóc hết nước mắt, ai đời lại xui khiến cô xuyên vào quyển thịt văn. Xung quanh toàn các món thịt kho, chiên, xào, rán,...Nhân sinh còn gì vui vẻ bằng con đường tu vi, thuận lợi thăng cấp giữ mãi nét thanh xuân trẻ trung xinh đẹp. Lăng Hạ quyết định tránh xa nam nữ chủ, bước trên con đường tu tiên yên ả, mục tiêu thăng cấp thành một vị thượng thần tiêu dao. Nam chủ tà mị đối nữ chủ:"Tri Nhi đừng sợ, có ta ở đây, ta sẽ không để bất kỳ ai làm tổn thương nàng!" Ôm nữ chủ hôn mấy cái.Nữ chủ: "Quân Dạ, chàng thật tốt với ta..." Mỉm cười dịu dàng, ngã đầu vào vai nam chủ.Nam nhân của Lăng Hạ: "Ngươi dám chạy? Ngươi tưởng rằng ngươi có thể thoát khỏi lòng bàn tay của ta hay sao?" Tay trái giữ chặt cổ tay nàng, tay phải bóp cằm nàng. Dồn Lăng Hạ vô tường.Lăng Hạ: "Đừng mà, đừng mà, ta sai rồi. Ngài đừng bóp nữa, làm ơn chừa cho ta cái hàm để ta còn nhai cơm... ngài bóp chỗ này có được không?" Kéo bàn tay đang bóp hàm của mình đặt lên bộ ngực to tròn, co dãn."Ngài có thể bóp rồi, ngày cứ bóp tự nhiên!" Lăng Hạ ngẩng đầu, đôi mắt long lanh vì nước mắt còn đọng lại.Nam nhân trừng mắt nhìn bàn tay của mình, sau đó gương mặt yêu diễm ửng hồng, giọng nói câu hồn:"Đồ lẵng lơ, vô sĩ!" Hắn phất tay áo biến mất.Mấy năm sau...Lăng Hạ dùng lại chiêu cũ, tên nam nhân nào đó đôi mắt sáng rực:"Ta muốn sờ cả phía dưới!"Lăng Hạ: Wth? Ta nói, muốn sờ super xúc xích của ngươi, ngươ…
Họ đều là những con người vô cùng bình thường, nhưng nhờ tình yêu họ có thể trở nên mạnh mẽ hơn, trưởng thành hơn nữa.Tình yêu đôi khi đem lại cho người này niềm hạnh phúc vô cùng nhưng cũng mang cho người kia sự đau đớn không nguôi....Nhưng nếu chúng ta biết lựa chọn, lắng nghe trái tim nhưng cũng nghe theo lí trí. Chúng ta sẽ biết được tình yêu thật sự, tìm được hạnh phúc của mình....:))))~ Soo ~…