[ATSH]Thành phố náo nhiệt
Author:SliNgày đào hố:6/3/2025Ngày lấp hố:?/?/?-------------Thành phố cũng đơn giản lắm,nhưng đầy tính quậy phá của mấy anh.-----Oc/auTruyện khá là vô tri,hầu như không có cốt truyện.Có gì thiếu sót mong các bạn góp ý !…
Author:SliNgày đào hố:6/3/2025Ngày lấp hố:?/?/?-------------Thành phố cũng đơn giản lắm,nhưng đầy tính quậy phá của mấy anh.-----Oc/auTruyện khá là vô tri,hầu như không có cốt truyện.Có gì thiếu sót mong các bạn góp ý !…
Phong Hào luôn thắc mắc,không biết tại sao cái tên sếp đáng ghét kia lại luôn đẩy việc cho anh..không lâu sau đó."Đồ đáng chết này,dám giao nhiều việc rồi mà còn hối deadline anh mày":Thôi Hào ơi,sếp nghe bây giờ."Mắc gì phải sợ tên nhóc con đó chứ".nói tới đây,Hào chột dạ....Tuyển tập các truyện (không) ngắn (lắm)…
"Thanh xuân như một áng mây trôi, tình yêu trong đó như giọt sương sớm, chạm nhẹ rồi tan biến. Những năm tháng ấy, ta yêu vội, sống vội, để đến khi ngoảnh lại, chỉ còn là tiếc nuối khôn nguôi. Không phải vì đã yêu sai, mà là vì chưa kịp yêu đủ, chưa kịp để lại dấu ấn trong tim nhau." boo.🚨sản phẩm của trí tưởng tượng🚨không áp dụng lên người thật…
Tên truyện: [Reader x Dlow] Thật không? Thể loại: ngọt, xíu xíu H, HECre ý tưởng: Người đẹp trai thường có gì đó rất lạ [ Dlow x Reader] của bạn @zenitsu2904 Cốt truyện: Chuyện kể về đời thường của bạn và Dlow.Bạn cũng là một thí sinh Rap Việt ss3, và vào đội HLV Andree Right Hand cùng Dlow. Bạn được chuyển đến chung cư nơi các thí sinh Rv ở chung với nhau và bạn được ở chung với Dlow và Rhyder.Couple chính: Reader(Top) x Dlow(Bot) Couple phụ: Andree x B ray BigDaddy x Thái VG Karik x Jusstatee Captain x Rhyder 24k Right x Double2T Ogenus x Pháp Kiều Indiek x Gungocay Milodic x Voltak Tọi x Long nón lá .....!*Nghiêm cấm việc xúc phạm, có ý đục thuyền tui chèo. Thích thì đọc, không thích thì next. Đây là truyện đam mỹ về các cặp đôi trong Rv và không có ngoài đời thật.*! !*Không reup truyện mà không có sự cho phép của tác giả*! !*Ý tưởng truyện mik lấy của bạn @zenitsu2904 và đã có sự cho phép của bạn ấy*!…
Đáng sợ. Quang Anh cùng với những người bạn cả gan bước vào khu rừng địa ngục, khu rừng bao phủ bởi làn sương quanh năm, suốt tháng. Mỗi lần tới gần, khung cảnh toát lên dáng vẻ âm u, trống vắng ...Không may mắn, cậu vô tình bị lạc và tách rời khỏi mọi người...Căn nhà kì lạ được dựng giữa khu rừng, sợ lắm nhưng chẳng mai gập lại bóng ma núp ẩn núp hiện kia còn đáng sợ hơn gấp trăm lần Đắng đo hồi lâu cuối cùng Quang Anh liều mạng nhấn chuông cửa, khẽ nói vọng vào : "chủ nhà ơi...?..nhà có ai không?" . Cánh cửa bật mở.......list idea đang trào ra trong đầu tôi , mong các bạn sẽ có trải nghiệm đọc thật vui vẻ không cọc nhé. Mãi iu…
Mọi tình tiết trong truyện không có thậtVui lòng không mang đi chỗ khácNgoài chuyện tình của cặp chính ra thì sẽ xuất hiện thêm một vài cặp đôi gà bông nữa để tăng phần kịch tính. HeheĐôi lời tác giả: Vì quá vã Wean - Khang mà con fic này đã ra đời :))), lần đầu viết có gì sai sót mong mọi người góp í ạ.…
thuộc harem Eli Clark, trừ oprhy và nightmare notp thì hãy lướt đi ạ…
Hoàng Đức Duy: Một tài phiệt giàu có, thừa kế tập đoàn tài chính hàng đầu. Là người lạnh lùng, quyết đoán và luôn đặt lợi ích công ty lên trên hết. Tuy nhiên, đằng sau vẻ ngoài cứng rắn là một người khao khát tình yêu thật sự.Nguyễn Quang Anh: Một ngôi sao đang lên trong giới giải trí, được mệnh danh là "hoàng tử màn ảnh". Anh là một Omega với ngoại hình thanh tú và sự thông minh sắc sảo. Tuy nhiên, cuộc sống của Quang Anh lại bị bao phủ bởi scandal và âm mưu từ đối thủ cạnh tranh.Trần Minh Hiếu: là một ông trùm trẻ tuổi nhưng lại có quyền lực bậc nhất, đồng thời cũng là chủ của một tập đoàn lớn. Là một Enigma với vẻ ngoài hoàn hảo, tài năng xuất chúng nhưng tính cách lại có phần khó gần, ảm đạm và ghét cảm giác bị người ta lừa gạt.Trần Đăng Dương: Một Beta bình thường (sau khi phân hóa thì trở thành omega) làm việc trong bộ phận truyền thông của tập đoàn do Minh Hiếu lãnh đạo. Dương là người hiền lành, cẩn thận, luôn an phận thủ thường...........Mọi người có thể order thêm couple ạ…
- Quang Anh làm gì đó?...- Sao hỏi không trả lời?...- Cậu khinh thường tôi sao? ...- Này ( đẩy vào vai )."Gì""Không thấy đang đeo tai nghe à""Phiền"Quang Anh 18 tuổi là sinh viên năm hai của ECAL - ngôi trường nghệ thuật danh giá nằm giữa lòng Lausanne thanh bình. Cậu thường ngồi bên khung cửa sổ tầng ba của xưởng vẽ, nơi nắng sớm xuyên qua từng lớp kính trong, đọng lại trên mi mắt và mái tóc nâu mềm như sương mờ tháng Ba.Người ta hay bảo Quang Anh giống như một nét cọ lướt nhẹ không ồn ào, không sắc sảo, nhưng cứ thế len lỏi vào tâm trí người khác. Trong lớp học đầy tiếng nói chuyện sôi nổi, cậu vẫn luôn là người ngồi lặng lẽ, phác họa từng chi tiết nhỏ nhất trên tờ giấy trắng, tựa như đang lắng nghe một bản nhạc chỉ mình cậu nghe thấy.Có lần, giảng viên hỏi: 'Vì sao em chọn theo nghệ thuật?'Cậu đáp nhỏ, mắt vẫn không rời nét chì: 'Vì em muốn giữ lại mọi khoảnh khắc đẹp đẽ, trước khi chúng trôi đi như tuyết tan trên mái nhà tháng Tư._Người ta bảo St. Moritz là nơi dành cho những kẻ có tiền hoặc có ước mơ. Đức Duy không có cả hai.Cậu từng học Kỹ thuật tại một trường đại học lớn nơi mà mọi giấc mơ bay xa được vẽ nên bằng lý thuyết và những con số. Nhưng rồi một ngày đầu đông, cậu lặng lẽ rút hồ sơ, mua vé tàu đêm về phía Graubünden, mang theo duy nhất một chiếc vali và một email xác nhận làm việc tạm thời tại trường đua ngựa White Turf.White Turf không giống bất kỳ nơi nào cậu từng biết. Băng tuyết trắng xóa trải dài, ngựa đua phi băng băng qua mặt hồ đóng băng, và những bước chân người lạ.…
Thể loại: Đam mỹ, thanh xuân vườn trường, ngược, đơn phương, chia ly, tiếc nuối.Năm 19 tuổi Hoàng Đức Duy là học bá của trường, lúc nào cũng đứng đầu bảng xếp hạng thành tích.Anh là niềm tự hào của thầy cô, là ánh sáng trong mắt bạn bè, nhưng cũng là người mà Quang Anh không bao giờ với tới.Nguyễn Quang Anh là một học sinh năm hai bình thường, không thông minh, không nổi bật, chỉ biết lặng lẽ dõi theo bóng lưng Đức Duy giữa sân trường rộng lớn.Cậu thích học bá ấy, thích đến mức dù chỉ là một lần được Đức Duy gọi tên, cũng đủ để khiến cậu vui cả một ngày.Nhưng Đức Duy chưa bao giờ quay đầu nhìn cậu.Trong thế giới của anh, cậu chỉ là một người xa lạ lướt qua nhau giữa hành lang là một chấm nhỏ trong đám đông ồn ào của những năm tháng thanh xuân.Quang Anh chưa từng hy vọng xa vời, chưa từng nghĩ sẽ có một ngày Đức Duy thuộc về mình. Nhưng ai mà ngờ được, thời gian rồi sẽ đưa cả hai đi xa đến mức ngay cả cơ hội để chào nhau một lần cũng không còn nữa."Đức Duy nếu ngày đó em dám đứng trước mặt anh, có lẽ...chúng ta đã không là quá khứ."…