A4
…
cuộc sống lắm lúc lên rồi lại xuống như tâm trạng của ta (theo sự dẫn dắt của tiếng việt bị gãy"Mốc")…
Đây chỉ là những bức tranh tớ vẽ thui,XẤU KINH Í!!!!…
Bạn sẽ là ai trong undertale…
Dân vẽ 2k7 nên hơi gà, không hài lòng về tranh thì out khỏi truyện này nhé! :'D…
Tại sân bóng rổ trường Đại Học A.Xoẹt.. xoẹt.. tiếng ngòi bút và giấy ma sát với nhau, trên tờ giấy A4 là hình ảnh những chàng trai với mồ hôi đầm đìa đang ngồi nghỉ. Bỗng nhiên, ngòi bút dừng lại.- A. Sao mình không chụp lại nhỉ, xíu nữa lỡ mấy anh đi mất thì sao.…
Gửi đến tất cả mọi người trong lớp 5a4…
Trích từ 1 câu chuyện có thật của gia đinh A4 thân yêu......…
Cố Lưu là một hủ, vâng, là một hủ. Ngày nọ, ca ca ruột của cô mất tích, để lại giấy nhắn cùng một tập giấy A4 dày đặc.Ca của cô là một tác giả tiểu thuyết mới nổi, ổng viết nhiều thể loại khác nhau để thách thức bản thân, mà trùng hợp, tập giấy kia là bản thảo đam mỹ thanh thủy văn đầu tiên của ổng dành tặng muội muội hỗn đản của mình.Truyện chỉ có mở, không có kết, nhiều thế giới, đều là cổ trang....sau đó như thế nào thì đọc rồi biết a~…
câu chuyện ngắn xoay quanh mối tình trai tuổi học trò của những chàng trai trẻ chưa trải sự đời cùng với sự giúp sức của những cô gái cùng lớp với họ.…
Cuốn lưu bút A4.K10 có ghi, năm ấy, luận điểm của một người luôn đúng, và phương phương của một người chưa bao giờ vô nghiệm. Nhưng, nhiều năm sau đó. Cuốn lưu bút mực đã phai màu, có thêm hai dòng được ghi mới. Luận điểm của cậu luôn đúng, lại không thể ghi được thanh xuân của chúng ta. Phương trình của tớ chưa bao giờ vô nghiệm, vì không có cậu, lại không thể tính ra nghiệm của phương trình._____Năm đó, khi gió xuân sớm khẽ lay rèm cửa, thanh xuân của họ đã đến rồi. ---Văn phong còn cần phải chau chuốt học hỏi.…
Tôi chẳng biết phải nghĩ gì, chỉ khẽ gật đầu... rồi nhắm mắt lại nghỉ ngơi.Lúc tôi ngủ lơ mơ, vẫn nghe thấy tiếng giấy sột soạt - Hàn Vũ đang đọc sách. Và lặng lẽ canh trạm dừng cho cả hai đứa.Một buổi chiều mưa... thật lạ. Không lạnh. Không ướt. Chỉ thấy... rất ấm lòng.Khi xe buýt đến trạm, Hàn Vũ nhẹ nhàng lay tôi:- "Dậy thôi, tới rồi."…