[Huấn Văn] Lục Công Tử Và Kẻ Hầu Của Họ
Thể loại: huấn văn, thời xưa, thuần việt,...…
Thể loại: huấn văn, thời xưa, thuần việt,...…
"Hoa đào không thể nở vào mùa hạ nhưng mùa hạ lại phải lòng hoa đào"Những lời hứa năm mười sáu, mười bảy quá vội vàng và sơ sài nhưng sao cứ ở lại trong lòng của người khác, mãi mãi không phai đi.Mùi vị cũng tình đầu có chút cay đắng, có chút ngọt ngào, dù chỉ một mình ta thương nhớ.Một tuổi trẻ sống hết mình, một phần là cho người mà Đăng Anh gặp vào năm mười sáu. Tất cả đều nằm gọn trong cuốn nhật kí bị bỏ quên trong ngăn tủ, và một ngày nọ, cậu vô tình tìm được nó. Mùi bụi ám đầy nhưng vẫn có hương thơm thoang thoảng đặc trưng của thanh xuân.…
Tác giả: Nhiễm Tư Thành Mộng…
Một kẻ nhàm chán nói về tình yêu…
sp, đam mỹ…
Đoản văn, HE, không ngược.Tác giả: 我的果冻儿Editor: Amotps…
Tác Giả: Liễu Khanh NiênTình trạng: Full…
Các bạn nhớ follow mình nha ❤❤Cảm ơn các bạn 😘😘…
truyện ngắn viết để nộp cho trường =))))…
Nhàm chán ư ư @@ Đây là những thứ buồn vui của tuii…
Tác giả: Giấm Độc Thể loại: Tình trai (nam×nam)_____________________________________________________Truyện thuộc bản quyền của Giấm, vui lòng không REUP hay CHUYỂN VER khi chưa có sự đồng ý của tác giả.…
Thể loại: Hiện đại, ngọt, sủng, đô thị tình duyên, trọng sinh, HEĐời trước, Trình Khanh Khanh có người chồng luôn yêu thương mình,dù biết rõ không thích anh, nhưng anh vẫn như cũ si tâm không thay đổi. Mặc dù cô bị tra nam tiện nữ thiết kế lợi dụng thương tổn anh, anh vẫn như cũ yêu cô như lúc ban đầu. Sau này cô biến thành kẻ điên, anh vẫn không rời bỏ, yên lặng nuôi lớn con của hai người.Cho đến khi chết đi, cô cũng không thể cho anh ấm áp mà anh vẫn luôn chờ đợiSinh sống ở một thế giới lạnh băng khác hai mươi mấy năm, trở về một lần nữa, cô hiểu được thế nào là trân quý. Cô muốn cho anh tất cả ấm áp mà anh luôn mong đợi.…
Vài ba câu kể vài ba câu chuyện. Hứng thú không?…
không có gì để nói 😂…
Tình yêu ấy mà, lúc quý trọng thì không trân quý, lúc mất đi rồi mới biết mùi khổ đau.…
dọk di zồi biết 🔴◻️◽️◽️◽️▫️◾️▪️⚫️DịchĐỌC ĐI RỒI BIẾT…
Vào xem đi rồi biết…