Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
[Đoản Văn] Cuộc Sống Thường Ngày Ký Author : Jerry Thể loại : Đoản ngắn Toàn bộ đoản văn đều dựa theo những hint thường ngày của hai cặp chồng chồng già Khải Nguyên , Thiên Hoành . Tất nhiên cũng không thể thiếu những đôi chim cu nho nhỏ tại TFent .…
Còn nhớ hôm nào, bản thân từng là người vô cùng cố chấp và ngang bướng. Mình cố chấp giữ lại những thứ đã được định sẵn sẽ đi, mình cũng từng ngu ngốc tin rằng điều đó sẽ là mãi mãi, hiển nhiên không tách rời. Nhưng làm gì có điều gì có thể trở thành mãi mãi được ...…
Hắn là Thiên Hạ Đệ Nhất Sát Thủ giang hồ khiếp sợ. Hắn là bóng ma cô độc đi lại trên cõi đời này, hư hư thực thực. Hắn không sợ hãi bất cứ điều gì vì hắn vốn không có gì để mất. Trong lòng hắn, tín niệm lớn nhất chính là hai từ "sư phụ". Sư phụ hắn là ánh trăng sáng của cả thiên hạ, là người hắn tôn thờ suốt cả cuộc đời.…
"Đôi mắt long lanh ứa lệ, ngày tôi yêu em là ngày tôi mất em..!"Đoản văn bách hợp này ngược, mong mọi người cân nhắc trước khi đọc! Lưu ý: truyện do tôi tự viết, mong chư vị đừng mang đi nơi khác khi chưa có sự cho phép. (Bạch Tửu Trụy Lạc Huyết)…
"Khoác lên người chiếc váy trắng mỏng manh nhẹ nhàng ôm lấy đường cong cơ thể, cô ta chính xác là những gì người ta hình dung về cái đẹp hoặc hơn cả thế. Cô ta chính là cái đẹp, một vẻ đẹp kiệt tác câu dẫn hồn phách của người đối diện, là cô gái mà khi lướt qua bạn chắc chắn sẽ ngoái lại nhìn. Mùi hương ấy có lẽ cả đời tôi cũng không tài nào quên nổi. Nó xộc thẳng vào mũi, len lỏi vào trí óc như một căn bệnh rồi dần ăn mòn tâm trí người khác, khiến họ rơi vào thứ ma lực đáng sợ không tài nào thoát ra. Ánh mắt mị hoặc chúng sinh tựa như muốn nuốt chửng trái tim tất thảy đàn ông trên nhân thế và trong một thoáng chốc, có lẽ tôi cũng đã bị cô ta cướp hồn mất rồi!"…
Tác giả: Thiên Diệp Nguồn: Khởi Phong Diệp VũThể loại: cổ đại, đoản văn, 1v1, ngược tâm, he"Tại sao?"Một tiếng nghẹn ngào thốt lên đầy đau đớn, sau đó, ta không biết gì nữa, thân thể nhẹ bẫng chìm sâu vào bóng tối.Hắn khóc sao?Ta bên hắn 10 năm cũng chưa từng nhìn thấy dù chỉ một nét mặt bi thương của hắn, thế nhưng giây phút ta ngã xuống, lại nghe được tiếng hắn khóc. Là vì ta mà khóc? Ta không biết, mà cho dù là thật thì sao? Là ảo giác trong giờ khắc sinh tử thì thế nào? Cũng đâu thể thay đổi được kết cục đã định: ta là vì hắn mà tự tay dùng kiếm đâm vào trái tim mình.~~~~~~~~~~~~~~~~~Truyện thứ 2 trong hệ liệt Linh, mong được mọi người ủng hộ.…