Đoản Văn Lặt Vặt
Các đoản văn mk tự sáng tác (đoản thật)…
Các đoản văn mk tự sáng tác (đoản thật)…
Khi nhìn người mình yêu âu yếm thân mật với một người khác không phải mình. Nhưng ... không được nói ra, không được quan tâm và càng không được khóc... Tự hỏi lúc đó trong tận cùng thân tâm là những xúc cảm gì ?Là cảm giác nghèn nghẹn ở cuốn họng ... đau đến hoa cả mắt ... hay đắng đến ngợp thở chăng ?!P/s : Có Hường có Ngược thích thể loại nào thì chon thể loại đó .…
Văn ánAnh là một chàng trai bình thương giữa muôn người, anh không nổi bật cũng chẳng có gì khiến người ta say mê. Anh bước vào thế giới của tôi như một cơn sóng, đến thật nhanh và đi cũng thật nhanh Nếu có người hỏi tôi về thời thanh xuân của mình tôi sẽ cười đáp lại họ rằng:-Thanh xuân của tôi gói gọn nó lại thì chỉ có 1 cái tên "Hải Thiên" Đây là đứa con đầu tiên của mình, văn phong vẫn con non nớt, chưa biết cách dùng từ, cốt truyện không quá hấp dẫn, mình cần vài lời khuyên từ mọi người…
Sư phụ, con có thể yêu người không!?---Sau khi rơi vào dung nham, Lý Mạc Sầu mở mắt lần nữa trong thân thể mình mười năm trước.Tình yêu từng khiến nàng diệt tuyệt nhân tính, nay chỉ còn là tro tàn.Nàng không còn là nữ nhân mù quáng vì một kẻ bạc tình, mà là kẻ duy nhất trên giang hồ bước đi giữa băng tuyết, lạnh hơn cả sương khuya.Công lực đời trước được giữ lại, nhưng nay lại tinh luyện gấp bội - "Băng Tâm Chưởng" đủ đông cứng huyết mạch, "Ngọc Tiêu kiếm" một khúc đoạt mạng.Nàng thề: không để ai chạm được vào trái tim mình nữa.Cho đến một ngày, một tiểu nữ tử ngang bướng quỳ giữa tuyết trắng xin bái sư.Nàng nói:- Ngươi nghĩ chịu được lạnh sao? Một mùa đông thôi, ta sẽ để ngươi bỏ cuộc.Tiểu nữ tử ngẩng đầu, ánh mắt sáng như lửa:- Nếu sư phụ muốn ta quỳ một đời, ta cũng không đứng dậy.Từ đó, giữa trời băng đất tuyết, hai bóng người - một trắng lạnh như sương, một đỏ rực như lửa - cứ thế kề cận.Kẻ từng thề lòng sắt đá, liệu có thể mãi mãi vô tình?Hay là, băng cũng sẽ tan khi mùa xuân thật sự đến?…
Mùng 3 Tết mị tặng mấy cô bộ này bao ngọt nè. Truyện nhẹ nhàng, khắc họa cuộc sống hằng ngày của 2 cha con, cha tốt, chỉ nghiêm khi con gây chuyện, thuần huấn văn nha mấy cô, không ngược, huấn vì răn dạy thôi. Mị đang đọc, chưa biết hoàn chưa, mà motip kiểu điền văn này hầu hết đều HE cả 😘Đồng tác giả Thanh thu từ (Bộ này mị up rất lâu rồi, bao ngọt, cũng rất nhiều cô nhảy hố rồi á)*NOTE: MÈO XỬ HÀNG NÀY RỒI, NGƯỢC Á, MẤY CÔ CÂN NHẮC TRC KHI NHẢY NHA, LẠI HỐ 😢 😢 😢…
Tg: Liễu Khanh Niên…
câu chuyện của người quý tộc…
Những câu chuyện đầu tiên của Trà.Đây là huấn văn á nên mọi người chú ý nha.…
Đọc rồi bạn sẽ biết >_<>_<…
Tài liệu học tập…
không có gì để nói 😂…
Tình yêu ấy mà, lúc quý trọng thì không trân quý, lúc mất đi rồi mới biết mùi khổ đau.…
Vào xem đi rồi biết…
A sad day…
Dở ẹt à! Đừng có đọc! Ghi tào lao á!…
Cậu - Trương Tử Dương - từng là một học sinh ngoan ngoãn, hiền lành nhưng luôn bị bắt nạt, sau một đêm lại thành một chàng trai quậy phá với vẻ ngoài hoàn toàn khác. Anh - Cao Tư Lâm - một anh chàng sinh viên nghiêm túc, học hành giỏi giang, là "con nhà người ta" trong truyền thuyếtHai người tình cờ gặp nhau tại trường học, cùng với cô bạncùng lớp quay ngược thời gian, trở về lúc Tử Dương lựa chọn rời đi, để giải thoát cho cậu. Chính anh cũng không ngờ rằng, một học bá lại đem lòng yêu một thanh niên ngỗ nghịch ..."Tử Dương, đồng ý làm bạn trai anh nhé" [To be continued...]…
Bộ này không phải huấn, vì từ đầu chí cuối không có cảnh sp nào cho mấy cô thèm ngược đâu 😂 😂 Đây là một câu chuyện ngắn nói về tình cảm gia đình, hãy nên quý trọng những người thân yêu bên cạnh bạn, đừng nên sắp mất đi rồi mới biết hối hận. Cha không tra, tình cảm 2 cha con rất ngọt, nhẹ nhàng. Kết truyện OE, phần ngoại truyện sau tác giả viết vui, có cameo vài nhân vật của những bộ khác cùng 1 má ghẻ. Ấn Tuấn Lâm - Ấn Chí Minh: Bỉ Ngạn hoa khai. Ng Cũng Ninh - Ng Tuân Văn: Bình sinh nước mắt không hối hận2 cặp còn lại tui chưa tìm ra, mà cặp cha con Hoắc Chấn Bang - Hoắc Một Nhiên nghe cực quen luôn, hình như mèo làm cv rồi mà k nhớ tựa 😁…
Tác giả: Nguyệt Vy và Vân Lam.Thể loại: Đam mỹ, hiện đại, h nhẹ, nhất thụ đa công, 1x4, có huấn. Truyện có thể khôg hợp với một số bạn đọc. Mọi người cân nhắc trước khi đọc ạ Trong những cơn mưa của ngày đông năm ấy, có một đứa trẻ đã rời khỏi nơi nó coi như mà suốt 16 năm. Có lẽ, ông trời cũng tiếc thay cho đứa trẻ bất hạnh ấy. Từng hạt mưa rơi dần nặng như để che giấu đi những giọt nước mắt kia.…