Long đằng thiên hạ (sp, phụ tử)
sp, dài zl dài...…
sp, dài zl dài...…
Nơi hò hẹn của những nỗi đau đã từng.…
Tên tác phẩm: Vạn vật tiến hoá Tác giả : Đặng Ma Quân…
🎁 Tên truyện: [ZHIHU] Nhớ Anh.🎁 Tác giả: 梓榆🎁 Editor: Khi Chúng Mình Còn Trẻ.🎁 Thể loại: Hiện Đại, Ngôn Tình, Sủng, Ngọt, Đoản văn.🎁 Độ dài: 06 phần.🎁 Tình trạng bản gốc: Đã hoàn thành [Full].🎁 Tình trạng bản chuyển ver: Đang tiến hành [On-going].🎁 Nguồn: 52Hz.…
Đơn giản là những gì mà tôi đã trải qua, tôi cảm nhận và nhìn thấy được ở cái thế giới này. Một chút ngẫu hứng của tác giả. Tác giả hoàn toàn không chuyên nghiệp.…
điếu thuốc lá châm không hút, cứ dần lụi tàn theo ánh chiều rơi. chai rượu rơi xuống đất, từng mảnh vỡ tan như mảnh tình.vũ văn thanh x phan văn đức.written by dươngmình viết không vì lí do nào cả.…
Vân Nương là người xuyên không, kiếp trước không được hạnh phúc, kiếp này sinh ra trong gia đình nghèo khó lại không được thiên đạo ưu ái như những người xuyên không khác.…
văn ánTrần Tuyết Băng cô là chủ tịch của một tập đoàn lớn . cô đã mất cha mẹ trong một vụ tai nạn lúc 8 tuổi , kể từ đó cô trở nên ít nói hơn vì thế từ nhỏ cô đã không có bạn . Tuyết Băng luôn cố gắng để trở nên mạnh mẽ và như mong đợi cô đã sở hữu một tập đoàn lớn trên tg .Năm cô 18 tuổi tình cờ gặp được Minh Ngọc tác giả ngôn tình vì tính cách kì quái của Minh Ngọc nên hai người rất nhanh trở thành bạn thân của nhauMột hôm , cô bạn Minh Ngọc đưa cho Tuyết Băng cuốn truyện mình mới viết thế là sau khi đọc xong cô đã oanh oanh liệt liệt xuyên không…
Có những mùa đông không quá lạnh, chỉ là thiếu một người để cùng ngồi nghe gió. Và có những người chẳng còn nhớ nhau, nhưng tim vẫn run lên mỗi khi gió trở mùa…
đọc rồi biết…
Các đoản văn mk tự sáng tác (đoản thật)…
Về Byun Byun và Park Park ♥…
Thích thì viết thôi, không vì gì cả…
truyện này mình viết về huấn văn và spank nhé…
"Ta nguyện vì người từ bỏ tất cả, chỉ mong đổi lại một lần quay đầu của nàng. Đời này Từ Uyển ta yêu Ninh Tự Thế người, kiếp sau chỉ nên duyên cùng người, tuyệt không hối hận."…
(huấn văn) anh trai tôi nghiêm khắc quá…