Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Vĩnh Phong và Tiểu Doanh, hai con người xa lạ vì hôn ước từ đời trước mà đành chấp nhận về chung sống , liệu số phận éo của họ sẽ có một kết cục tốt đẹp? Chu Vĩnh Phong - 26 tuổi, đường đường là Thiếu Gia nhà họ Chu. Lớn lên với người ông độc đoán, gia trưởng. Tính cách lạnh lùng, hướng nội, ít bộc lộ cảm xúc. Mã Tiểu Doanh - 18, con gái duy nhất của nhà họ Mã. Trái ngược với Vĩnh Phong, Tiểu Doanh hồn nhiên, vô tư, tính cách toả nắng. - Truyện đầu tiên nên mọi người ủng hộ tớ nha, hứa sẽ ra truyện đều ạ. Slow burn nên mấy chap đầu hơi mellow, các bạn chờ chap sau sẽ drama"…
Ngày chúng mình gặp nhau trời xanh thật là xanhHôm nay em bỏ anh trời lại mưa thật lớnPhải chăng em chọn nhầm hay trời cũng khóc thươngCho câu chuyện chúng mình.Nếu ngày đó gặp anh, trời cũng mưa như thếChắc có lẽ không thể có chuyện ngày hôm nayKhông gặp và không yêuRồi cũng không phản bộiNếu ngày đó trời mưa, Gặp mưa không gặp anhThì chuyện giờ đã khác Mưa mùa đông rất lạnh, Lạnh một lúc rồi thôi,Không như mưa hôm nay Vừa lạnh vừa mặn chátMà từng dòng từng dòngCứ chảy vào tim em.Giá có chữ nếu như thì em không phải khóc,Nước mắt cứ tuôn rơiMà nỗi buồn chẳng vơiChỉ trách tại ông trời, làm trời xanh thật xanh.Giờ em đang ở đâu hả Châu Anh, Tùng Linh ngước mắt lên nhìn bầu trời cao xanh kia, nhớ lại ngày anh gặp Châu Anh. Nếu nhìn thấy tương lai nhất định anh sẽ không mắc nợ cô, không để cô dày vò cuộc đời anh thế này. Nhưng biết sao được. Vì cuộc đời vốn dài và tương lai không ai biết nên chỉ đành biết nếu như...________________________________________________________________________Đây là tác phẩm hư cấu. Mọi sự trùng hợp về tên các tổ chức, cá nhân trong Truyện là hoàn toàn ngẫu nhiên.…
vietnam!aubối cảnh giống như phim "Mùa hè chiều thẳng đứng"-Rồi qua một giấc trưa, chắc là mình sẽ có cái thôi thúc được ngắm nhìn bầu trời đấy, hoặc là sẽ bật một bản nhạc tình ca nước ngoài lên, bắt chước các cô các bà tập nhảy ở bờ hồ lúc sáu giờ tối để nhảy một điệu valse thật tình trong căn phòng xanh lá man mát như lòng Thành khi được Hựu hôn một cái lên má. Rồi có lẽ chúng mình sẽ hôn nhau, dắt nhau đi ăn kem, hoặc là anh sẽ nằm lên đùi Thành mà kể những câu chuyện mà anh nghe được trong buổi gặp với bạn mẹ Cung hôm nay, còn cậu sẽ tỉ mẩn bóc vỏ từng quả quýt, đút cho anh ăn từng múi một. Quýt ngọt tan trên đầu lưỡi, có thể cảm nhận được trong từng cái hôn, hay trên đầu ngón tay còn dính nước quýt mà Thành bắt anh phải đi rửa cho bằng sạch. Tiếng ve ồ à như bé đi so với tiếng người, tiếng nhạc, thậm chí là cả tiếng hai đứa khúc khích với nhau những bí mật không ai biết, và phố thị nhòa đi sau khung cửa sổ thành những đợt sóng âm thanh và sóng ánh sáng dìu dặt. Giàn hoa giấy dập dìu trong cơn gió hiếm hoi, những cánh hoa mỏng may rơi rụng khắp ban công, nổi bần bật trên nền gạch, tạo thành từng cụm, từng cụm rất nịnh mắt. "Thành ơi, hôn anh một cái..."-written by n.…
Cậu hoàng tử bé và anh quản gia đang đuổi bắt với nhau bên ngoài.- Thune: Cậu mau đứng lại.- Mike: Không bao giờ đâu, ha ha!...Cha của cậu và vị hoàng đế đang nói chuyện. Hả? Một con dao đâm xuyên qua tim ông từ sau lưng! Chưa hết, ngọn lửa bắt đầu bùng lên trong cung điện. Liệu mọi chuyện bắt đầu từ đâu và Mike sẽ sống sót ra sao? Mời các bạn đọc chuyện.____________________________________Đây là...truyện...đầu tay nếu có viết...ngu thì mọi người thông cảm!Truyện kể về cuộc chiến báu vật của các chủng tộc để dành lấy "Khóa Rồng" một báu vật có thể điều khiển gần như mọi sinh vật sống của Mica-Tên của thế giới trong truyện.Nếu đọc mà thấy giở thì mong mọi người nhắc nhởn thêm.Tks.____________________________________P/s: First time write.Rettsu go.…
Liệu phía biên kia của chiếc gương chỉ đơn giản là hình ảnh phản chiếu của thế giới này?Có phải bên kia chiếc gương là một thế giới song song ?Nếu thật là như vậy thì ta nên làm gì ?Thế giới đó sẽ giống thế giới này chứ ?-----------------------------------------------------Tất cả chỉ là tưởng tượng của tác giả nhằm mục đích giải trí !!!!!!Tất cả chỉ là tưởng tượng của tác giả nhằm mục đích giải trí !!!!!!Tất cả chỉ là tưởng tượng của tác giả nhằm mục đích giải trí !!!!!!Điều quan trọng cần nhắc lại 3 lần !Không có ý xúc phạm bất cứ ai , quốc gia , tổ chức hay bất cứ thứ gì cả !!!Tất cả nhằm mục đích giải trí !!!!!!Văn vẻ của tác giả khá tệ nên mong mọi người thông cảm khi đọc .HÃY NHỚ ĐỌC VĂN ÁN VÌ PHÍA TRÊN CHỈ LÀ Ý TƯỞNG CỦA TÁC GIẢ , KHÔNG LIÊN QUAN ĐẾN CỐT TRUYỆN.NẾU muốn biết thì hãy đọc văn án .CẤM TOXIC , ĂN CẮP Ý TƯỞNG , SAO CHÉP HAY LÀM BẤT CỨ THỨ GÌ TƯƠNG TỰ !!!!TÔI MÀ THẤY LÀ BÁO CÁO KHÔNG NÓI NHIỀU !…
Dạ Khúc Triền LangChính [ Cung Viễn Chuỷ x Tuyết Đồng Tử]Thể loại : "tình huynh đệ"Tác Giả: 黎垂康[ "tháng sau chắc chắn ta sẽ quay lại học ngươi cách làm bánh" chớp mắt 10 năm trôi qua, tháng sau của hắn thật sự quá lâu để đợi chờ. Sau khi sư phụ qua đời, một mình y trên núi tuyết cô đơn biết bao, có phải ở lâu dần trong nỗi cô đơn con người ta sẽ không còn nhớ rằng mình thật sự cô đơn ..][Định mệnh luôn trói buộc con người ta bởi sợi dây vô hình. Trước khi gặp hắn y chỉ biết sư phụ, cảnh núi tuyết trắng, Lục Lục. Tuyết Đồng Tử chẳng bao giờ nghe kể về thế giới bên ngoài đông vui thế nào, với y khung cảnh trắng xóa kia thanh thuần biết bao. Khi con người có lý tưởng và hạnh phúc của riêng mình thì với họ nơi nào cũng là tự do nhất. Cung Viễn Chuỷ đã phá vỡ tấm lưới vô hình của y, hắn bước vào thế giới của người kia bằng nụ cười rạng rỡ, bằng những câu chuyện mà y chưa bao giờ nghe qua, bằng những lời hứa hẹn,...Nhiều năm trôi qua y vốn đã luyện đủ 10 thức, nhưng còn nghĩa lý gì nữa khi giờ đây trông bản thân như một đồng tử. Một đứa trẻ thì nên ở nơi nó thuộc về, không cần thiết chen chúc vào thế giới chém giết lẫn nhau để tranh giành quyền thế, một đứa trẻ thì càng không cần thiết day dứt vì tri kỷ. Làm một đứa trẻ thì cũng không quá tệ.][tất cả bối cảnh và diễn biến trong truyện đều là tưởng tượng không có thật][Truyện viết ra nhằm mục đích chiếc thuyền tà đạo ra khơi, lấy ý tưởng từ 2 nhân vật Cung Viễn Chuỷ & Tuyết Đồng Tử trong phim "Vân Chi Vũ"]P/s: Mọi người cmt v…
Trong thời đại công nghệ hiện đại, năng lượng mặt trời đã trở thành một nguồn cung cấp năng lượng sạch và bền vững. Việc sử dụng pin năng lượng mặt trời không chỉ giúp tiết kiệm chi phí điện mà còn đóng góp vào việc bảo vệ môi trường. Tuy nhiên, để duy trì và tối ưu hiệu suất của hệ thống pin mặt trời, việc vệ sinh định kỳ và bảo dưỡng là điều cần thiết. Đó là lý do tại sao dụng cụ vệ sinh pin năng lượng trở nên quan trọng và cần thiết.…
Nhân vật (Diễn Viên): Nữ chính : Trúc Mây Nam chính : Bảo Thiên Đám bạn nam chính : Tùng , Nhật , Việt , Đỗ Hoàng Đám bạn nữ chính : Hạ Vân , Hạ Nhi , Lê Vy , Hà Tiên Anh trai nam chính : Thiên Bảo Chị gái nữ chính : Thanh Trúc Nội dung: câu chuyện nói về chuyện tình yêu của Nữ 9 và Nam 9 . Họ cùng chung niềm đam mê nhảy , cùng học chung 1 ngôi trường chơi thân với sau và sau này dành tình cảm cho nhau . Mời các độc giả đón đọc ! Tác giả : Huỳnh Thị Thanh Nga (Ahn Hina) 🙈…
Nước Sở Bình và Hạ Bình liền kề nhau đã từng xảy ra hàng trăm năm giao tranh, tưởng chừng như không thể kết thúc. Vị vua đời thứ 19 của nước Hạ là một vị vua thương dân, đúng trước cảnh hai nước tranh giành không ngừng từ năm này qua năm khác, ông đã chủ động xin hàng, và đề nghị gả con mình cho vị vua trẻ của nước như là một mối liên kết giữa hai nước. Từ đó trở đi, Sở Bình và Hạ Bình hình thành nên một liên minh bền vững, đánh đuổi mọi sự xâm lược từ kẻ thù bên ngoài. Và cũng thành một tiền lệ, mỗi khí một vị vua mới của nước Sở lên ngôi, nước Hạ lại dâng lên một nàng công chúa để tiếp tục kéo dài sợi dây liên kết giữa hai nước...-Theo "Ghi chép về các nước đã biến mất trong lịch sử"-*******Nàng - Hạ Châu Hiền nguyện hi sinh hạnh phúc của bản thân gả cho hoàng đế nước Sở, vì tương lai con dân nước Hạ. Nào ngờ, mong muốn của bản thân còn chưa thực hiện được thì vận mệnh đã quyết định nàng sớm phải kết thúc một kiếp sống.Nàng - Trương Hạ Châu không có sự lựa chọn nào, xuyên không đến thời đại kỳ lạ này, mà tâm nguyện hiện giờ của nàng chỉ là sống thật hạnh phúc vì chính bản thân mình.Hắn vốn coi nữ nhân là thứ phiền phức nhất trên đời, chỉ mong càng ít dính dáng đến họ thì càng tốt. Vậy mà hoàng huynh lại nỡ đẩy hôn ước của mình cho hắn, còn nói rằng nàng bị bệnh sắp chết? Lời tác giả: Đây là lần đầu mình viết truyện cổ đại, việc sử dụng sai từ chắc chắn sẽ xảy ra. Hy vọng nhận được sự đóng góp và bỏ qua của các bạn. Xin cảm ơn!********…
Đây là một câu chuyện ở nhật bản và đã được lưu truyền qua nhiều thế hệ Chắc đây là câu chuyện mà nhiều bạn đã đọc rồi nhưng mình chỉ viết theo cảm hứng thôi vì là lần đầu viết nên các bạn thông cảm đừng ném đá ạ.…
thứ 5tôi vẫn sẽ cố thử lại với bộ này=)+Truyện thuộc bản quyền của tôi+ thể loại Đam Mỹ, bác nào ko ưng có thể out+ truyện hoàn toàn là trí tưởng tượng của tôi, ko dính dáng gì tới lịch sử hay chính trịchúc mí bác đọc vui vẻ.sự thật..... nó là một sự thật tàn khốc..______________" Thầy! Thầy!! cho em hỏi cái này nhá!"_ _" trò cứ hỏi đi"__" gia đình của thầy có mấy người vậy?"__".."__" à, thầy có làm chút bánh, trò ăn rồi học bài đi nhé, thầy có chút việc phải đi"________________" thầy! thầy!! sao thầy hay cười thế?"__" vì thầy luôn vui nên thầy mới cười đấy"__" vậy niềm vui của thầy là gì?"__" thầy có chút việc, lần sau sẽ trả lời"________________" thầy ơi! em nghe nói thầy bị bệnh. thầy có ổn không ạ?"__" haha! chỉ là cảm thôi, trò làm gì mà lo thế"__" vậy thì tốt quá, vậy mà cậu ta dám nói là thầy bị bệnh sắp chết"__".."__" chắc trò ấy nói vậy để em lo rồi đi thăm thầy thôi"__" em cũng nghĩ vậy!"________________"thầy.. bây giờ em mới hiểu được cảm giác của thầy.."__" em biết được cảm giác khi hiểu được sự thật.. sự thật này.."__".."__" e-m không- ức! mu-ốn biết"__" hức!"______________________…
Bất chợt, Bảo lên tiếng, giọng anh nhẹ nhàng nhưng có chút trầm ngâm: -Vy, em thấy mọi thứ dạo này ổn chứ? Câu hỏi bất ngờ khiến Vy khựng lại. Cô không biết Bảo đang muốn hỏi về điều gì - công việc hay... thứ gì khác? Cô cố nở một nụ cười nhẹ: -Vâng, mọi thứ vẫn ổn. Tiệm bánh vẫn luôn là nơi em yêu thích. Bảo im lặng một chút, đôi mắt anh thoáng lên một tia suy tư. -Anh cũng vậy Anh nói, nhưng không nói rõ là anh đang nói về tiệm bánh hay về điều gì khác. -Anh nghĩ... dù có chuyện gì xảy ra, điều quan trọng là chúng ta vẫn có thể làm việc cùng nhau, phải không? Vy cảm thấy lòng mình thắt lại, nhưng cô giữ nụ cười trên môi. -Đúng vậy. Chúng ta vẫn có thể tiếp tục như thế này. Cả hai người lại quay về với công việc của mình, nhưng trong không gian yên lặng của tiệm bánh, có một điều không ai nói ra. Mọi thứ đã thay đổi, nhưng cũng chẳng ai đủ can đảm để nhắc đến. Họ cứ thế, làm việc cùng nhau, tiếp tục bước đi trên con đường này, nơi quá khứ và hiện tại hòa quyện trong mùi hương ngọt ngào của những chiếc bánh nướng mới ra lò. Tiệm bánh An Yên vẫn mở cửa mỗi ngày, nơi những chiếc bánh thơm lừng được làm ra từ bàn tay cô Đào, và đôi khi là cả Bảo. Trong không gian ấy, dù quá khứ có thể để lại nhiều dấu vết, nhưng An Yên, đúng như tên gọi của nó, là nơi mọi người tìm thấy sự bình yên, dù chỉ là trong chốc lát.…