
Thịnh sủng Hồng Lâu Tiết Hoa Nùng - Phồn Tang Tam Thiên
Nhân vật chính Tiết Sương, tự Hoa Nùng, thai xuyên, sinh nhi hữu tri, vong khước tiền trần, , người khác thường vì song tính, người yếu nhiều bệnh bệnh bệnh, kiều nuôi tới tám tuổi lúc, hắn đích anh tử vi bỏ người tiết công không có, từ đây ra hậu viện, vì hoàn Thành ca ca chấn hưng Tiết gia nguyện vọng bơi ở mấy một quyền quý giữa, treo tất cả mọi người khẩu vị, để cho bởi vì chi máu chảy đầu rơi đích câu chuyện. Nhân vật chính thuộc tính: Tâm cao khí ngạo bị cưng chìu xấu giai đoạn trước ngu bạch ngọt hậu kỳ lòng dạ ác độc, có lòng dư lực chưa đủ tâm cơ song tính quý công tử Sanh sanh sinh, tô tô tô, mỹ mỹ mỹ, Hắc Nhị Phòng vương phu nhân cùng bà Cổ, không thay đổi Hồng Lâu kết cục. Chú ý: Này văn chẳng qua là mượn Hồng Lâu đại bối cảnh và người bên trong vật đánh mặt, câu chuyện thời gian và tuổi tác có nhiều vô cùng sửa đổi, có thể làm nguyên sang văn nhìn, không muốn khảo cứu a, chủ yếu vẫn là nói nhân vật chính cửa đích cảm tình tuyến. Tra xét xong cả văn án Thịnh sủng Hồng Lâu Tiết Hoa Nùng đích chữ mấu chốt: Thịnh sủng Hồng Lâu Tiết Hoa Nùng, Phồn Tang Tam Thiên, bệnh nhược, sủng văn, Hồng Lâu.…

Ép cưới????
Đọc ùi sẽ bit nak 😉…

Kí ức mong manh
Đôi lúc mất đi kí ức cũng là một chuyện tốt.... tuy vậy cái vòng xoay kí ức vẫn cứ kéo về khiến ta cảm thấy thật đau đớn....nhưng đôi khi không cố tìm, không cố nhớ đến sẽ tốt hơn................"Những cơn gió khẽ thổi qua, những cơn mưa phùn vẫn rơi rơi xuống và từng hạt mưa li ti đáp nhẹ trên bờ vai nó, nó ngồi đây trên chiếc xích đu này, một giọt nước mắt nó rơi xuống quyển sách trên tay ''ngồi khóc trên cây''_một tác phẩm của Nguyễn Nhật Ánh. Quyển sách này sao quen quá, thực sự nó có phải của mình không? Duy là ai? Mình sao không nhớ được gì? Chỉ biết một điều rằng ngày nào nó cũng đem nó ra đọc thật kĩ nhưng vẫn chẳng nhớ? Kí ức của nó.........đã lạc tự nơi nào...... nó muốn tìm lại......... thực ra nó là ai?....... Duy là ai?........ nó cứ chằn chọc suy nghĩ mãi.... Và nó chỉ biết rằng trong thâm tâm nó luôn chỉ nhớ rằng Duy là một người rất quan trọng đối với nó."…