[OneShort] Bản Nhạc Cũ
Author: Claire.Truyện viết sau một lần ngẫu hứng dạo quanh bờ hồ, tôi hoàn thành nó trong nửa ngày sau đó, thật có chút gấp gáp rồi...…
Author: Claire.Truyện viết sau một lần ngẫu hứng dạo quanh bờ hồ, tôi hoàn thành nó trong nửa ngày sau đó, thật có chút gấp gáp rồi...…
Debut Dihati_Senja HitamTrans by rain4yujinniThể loại: DramaCre: https://www.wattpad.com/story/290683965?utm_source=android&utm_medium=link&utm_content=story_info&wp_page=story_details_button&wp_uname=Rainnie1712&wp_originator=dXS%2B%2FLXs8PopVJw%2BKE2jwRyumgQff91r5usY2tPAipqNaOJSR65e7Y6J1oMo1s7l2MGLzLkNVlze397VTQTnw8vOUVOYCcooZKIH1Ry%2F8a8FZswH%2BpGGXF9oQRJ1SvAR…
"năm ấy, tớ có thêm một ngôi sao"…
Truyện về WenreneCouple: Hiền x Hoan (Irene x Wendy)Bối cảnh: Sài Gòn xưa, sau khi thống nhất đất nước Thể loại: nhẹ nhàng, tình cảmNgôi kể thứ nhất, người kể Hoan (Wendy)…
tự do rồi…
hoa…
Sau một chặng đường dài, cuối cùng người họa sĩ cũng đến được căn nhà bỏ hoang nằm lạc lõng giữa cánh rừng phủ tuyết trắng xóa. Những cơn gió lạnh cắt da cắt thịt rít từng hồi trong không trung, màn tuyết cuộn lên mỗi lúc một dày đặc hơn. Cô hồi hộp xoay tay nắm, cánh cửa làm bằng gỗ đã mục nát nặng nề mở ra. Ngay lập tức, một cảm giác lạnh lẽo chạy quanh lồng ngực khiến toàn thân cô bất giác run rẩy. Căn nhà dường như bị nhấn chìm hoàn toàn trong màu đen quánh đặc của màn đêm. Không có chút hơi ấm, không còn một dấu hiệu nhỏ nhất của sự sống. Cô họa sĩ trẻ mang theo túi đồ nghề của mình, hít một hơi thật sâu để lấy lại bình tĩnh rồi từ từ đi dọc theo dãy hành lang dẫn đến một hầm mộ hoang nằm sâu dưới sáu tấc đất lạnh. Chiếu đèn pin vào góc hầm u tối, người họa sĩ thoáng rùng mình khi nhận ra những chiếc quan tài làm bằng thủy tinh trong suốt đang nằm đó, bên trong chứa bộ xương với đủ loại quần áo khác nhau, tất cả đều ngậm một bông hồng đen tuyền trong miệng... Mắt cô nheo lại, cố gắng đọc những con chữ được khắc nguệch ngoạc trên bức tường đối diện, đôi môi khô khốc bật ra thành tiếng: "Silent Hill?" (Ms. Midnight - ©Wattpad)…
Bạn nghĩ sao về kẻ thứ ba?Bạn nghĩ ai là người có lỗi?Bạn đã bao giờ đặt mình vào vị trí ấy để có một cái nhìn khác về người bị cả xã hội lên án trong chính mối tình không thấy tương lai của mình?…
Sẽ ra sao nếu Joe trót yêu Cleo, rồi y ngồi viết nguyên bài tiểu luận về chuyện tại sao bản thân không nên vậy.…
Thể loại: xuyên không…
Tôi là Joyce Vincent, một cô nhóc tuổi mới lớn điển hình ở thành thị với các combo như:Giá trị nhan sắc bình thường.Học lực tầm trung.Gia thế không có gì nổi bật.Cuộc đời bình thường của tôi cứ thế trôi qua cho đến khi tôi nghe được một điều khó hiểu rằng bố tôi đã nộp cái hồ sơ ba chấm của mình vào một học viện nổi tiếng. Điều khó hiểu hơn nữa là tôi được nhận rồi?!Cứ như vậy cuộc sống như trong 'mơ' của tôi bắt đầu! Là vậy sao? Sao có thể?Sức mạnh tầm thường này không hề bình thường đâu! Lũ thiên tài kia, hãy chờ đấy!!Lời chào. Tôi lăn lên đây để hoàn cái bộ này như lời hứa. Bìa được edit bởi chị aozora…
vẽ, ngủ và những ngôi sao xanh đậm.chuc mung sinh nhat tinh yeu cua minh. lay y tuong tu Lust for life cua Lana Del Reywarning: lowercase.…
Đẹp nhất của đời người có lẽ là tình yêu của tuổi xuân thì. Bởi khi đó, ta trao cho mình quyền được cuồng si và say mê, yêu hết mình bằng trái tim rực lửa của một tâm hồn trẻ trung, mang trong mình những ước mơ và hoài bão. Nhưng với tôi, tình yêu đẹp nhất là sự rung động đầu đời - ngây ngô nhưng mãnh liệt, như giai điệu trữ tình của mùa hạ sôi động. Tôi chẳng dám tự nhận mình là người có hoàn cảnh hạnh phúc như bao người. Ngay từ thuở ấu thơ, tôi đã bị mẹ ruột ruồng bỏ. Suốt mười năm sống thiếu vắng tình thương, tôi đã dần thu mình lại, sống khép nép và nhạy cảm trước mọi điều. Tôi từng nghĩ rằng cuộc đời mình sẽ mãi nhạt nhòa, lặng lẽ đi qua những tháng ngày vô vị, cho đến khi một chàng trai bước vào cuộc sống tôi. Dưới khung trời thiên thanh, nơi nắng ngược chiếu sáng, cậu thiếu niên với vẻ thư sinh, điển trai ấy đã đến bên tôi, tô điểm cuộc sống tẻ nhạt bằng những sắc màu rực rỡ. Mùa hạ năm ấy, dưới mái trường Chuyên, một lá thư tình đã hòa mình vào nắng hạ, và cũng tại nơi đó, hai con người đã sẵn sàng trao nhau tình yêu trong sáng và cuồng nhiệt của tuổi thanh xuân. Mùa hạ năm ấy, có một Lê Hoàng Gia Bảo nguyện nắm tay Nguyễn Tường Tuệ Anh đi hết cuộc đời, dù là khó khăn hay an nhàn, vẫn bên nhau mãi mãi...…
Trần Thần: A Xảo, ta đói bụng.Tề Xảo nháy mắt mấy cái, bưng lên một mâm điểm tâm.Trần Thần: uy ta.Tề Xảo tái nháy mắt mấy cái, nghe lời đích cầm lấy một khối uy đến Trần Thần miệng.Trần Thần ăn luôn điểm tâm, hàm chứa Tề Xảo đích ngón tay, dùng đầu lưỡi ở trên mặt họa quyển quyển: ta nghĩ ăn ngươi.Tề Xảo mặt đỏ bừng, nháy mắt mấy cái, xấu hổ bắn đích gật gật đầu: điểm nhẹ, có thể chứ?Ngao ô ~~~ Trần Thần bổ nhào vào Tề Xảo, ăn cơm trung ~~~~Giản lược bản văn án:Hiện đại sinh viên Trần Thần xuyên qua đến nam nam sinh tử đích thế giới, âm soa dương thác đích cưới một cái bình thường đích tiểu phu lang, các loại đau lão bà các loại gây dựng sự nghiệp phấn đấu đích chuyện xưa. . .Tác phẩm này CP: xuyên qua ôn nhu sủng nịch phúc hắc trung khuyển công X si tình nhu thuận bình thường thụPhó CP: buồn tao lạnh lùng công X nhị hóa đế vương thụ…
Thời gian không phải là thứ duy nhất không thể quay trở lại. Ngoài nó ra, còn có em của tuổi 17 và anh của thuở thiếu thời nữa. Tất cả, đều không thể quay trở lại.…
Tình yêu của em với tôi là cơn gió, gió đến rồi lại đi.Tình yêu của tôi với em là cơn mưa, mưa chỉ đến một lúc nhưng lại ngấm sâu tận tâm can.…