Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Thể loại: Romance, Thanh xuân vườn trường, NamxNam"Mối tình đầu là tình đẹp nhất! Cũng là tình đau nhất...Chuyện kể có hai chàng trai từ ghét thành yêu từ yêu thành một. Một trầm tính, một thô lỗ. Một cao, một thấp. Và cả hai chính là một tình yêu đẹp...".......Vui lòng không đem đi khi chưa có sự cho phép của tôi.Văn phong lủng củng, cân nhắc trước khi xem.Nhân vật thuộc tác giả Morita Hiro, tôi chỉ là người "mượn" nhân vậtxin cảm ơn!…
Tác giả: Ngọc HuyềnThể loại: Hiện đại, dị năng, tận thế. Mưa vẫn rơi, tầm tã, ào ạt, thành phố chìm trong làn nước mờ nhạt. Sự ẩm ướt khiến người ta khó chịu, những vũng nước đục ngầu chỉ chực chờ vấy bẩn đôi giày trắng bạn mới mua, hay mùi quần áo ẩm mốc vì phơi ba ngày chưa khô. Một con chim sẻ ướt rũ nép mình bên cửa sổ kí túc xá, nó lạnh run, từng chùm lông bết lại với nhau, nếu mưa không sớm tạnh, có thể nó sẽ chết. Bồng Kế bước ra khỏi phòng tắm, vừa đi vừa lau tóc, quần áo vẫn chưa khô, có lẽ cô sẽ phải mặc lại đồ ướt. Thật khó chịu. Kí túc xá chật hẹp bừa bộn, quần áo sặc mùi ẩm mốc, danh sách deadline dằng dặc nối nhau như không bao giờ có kết thúc, hay chỉ đơn giản là ly cafe vừa pha đã bị bạn cùng phòng uống mất? Không, không riêng một việc nào, mà là tất cả, tất cả như dồn lại, đè nén trong lòng khiến cô khó thở. Mà bây giờ, cơn mưa kéo dài ngày này qua ngày khác này càng khiến cô bức bối. Tới mức khi thấy chim sẻ nhỏ tội nghiệp kia, cô chợt nghĩ, không ai giải thoát cho cô cả, tại sao cô phải cứu nó? Một người đau chân có lúc nào quên được cái chân đau của mình để nghĩ đến một cái gì khác đâu? Cái bản tính tốt của người ta bị những nỗi lo lắng, buồn đau, ích kỉ che lấp mất.Bỗng một tia chớt sáng lòa, rạch ngang trời, mang theo tiếng "đùng đoàng" đinh tai nhức óc cắt đứt mạch suy nghĩ của Bồng Kế. Chim sẻ nhỏ dường như càng run rẩy, nhưng nó chẳng còn sức đâu mà bay nữa. Có lẽ, cái chết đang cận kề nó? Rốt cuộc, Bồng Kế vẫn mở cửa sổ, đặt chim sẻ v…
Liệu bạn có thực sự biết rằng đâu là hạnh phúc?Liệu bạn có nhận ra rằng kì thật hạnh phúc đang ở xung quanh chúng ta mà chúng ta không hề hay biết?Đừng lo hãy để tôi giúp bạn.Với mỗi một phần của câu chuyện này, tôi sẽ giúp các bạn thấu hiểu hơn suy nghĩ, cảm xúc và những câu chuyện xoay quanh mỗi con người nơi đây. Đây là câu chuyện mang tính nhân văn nhiều hơn là một câu chuyện cười. Chính vì vậy, hãy cân nhắc trước khi đọc. Tôi sẽ không trả lời bất kì câu hỏi nào quá mức tế nhị của các bạn.Nhân tiện tôi cũng không phải là một học sinh chuyên Văn. Tôi chỉ là thích được cảm nhận những nhân cách, hành động, suy nghĩ của các nhân vật khác nhau mà tôi đã từng đọc thôi.Có thể vốn từ của tôi còn hạn hẹp, không thể hiện được hết ý nghĩa của câu chuyện thì xin hãy biết rằng: "Tôi thành thật xin lỗi". Nhưng tôi sẽ cố gắng trong tất cả khả năng của mình để mang lại cho các bạn những trải nghiệm tốt nhất về những nhân vật nơi đây.Cuối cùng xin chân thành cảm ơn đã đến và ủng hộ cho tác phẩm của tôi.…
Nguyên gia mười năm, Tây Nhung đánh bại, bị bắt dừng lại chiến hỏa, cùng đại càng ký kết hoà bình điều ước, trong vòng trăm năm lẫn nhau không quấy nhiễu, hai nước bá tánh chung đến bình tĩnh.Làm trăm trận trăm thắng danh tướng, Mạnh Dung áo gấm về làng, vinh quy quê cũ, lại xin miễn Hoàng Thượng muôn vàn ban thưởng, quay đầu làm cái dạy học tiên sinh. Mỗi ngày đi thư phòng đọc một lát sách thánh hiền, lại đến tư thục giáo giáo khóa, cuối cùng đi trong thôn thị trường mua cái đồ ăn, Mạnh Dung cảm thấy loại này bình đạm sinh hoạt làm hắn vô cùng an tâm, trên sa trường huyết tinh cùng đau xót sẽ bị chậm rãi quên mất, có lẽ hắn tương lai còn có thể nhận nuôi mấy cái hài tử, cuối cùng con cháu mãn đường, hạnh phúc sống quãng đời còn lại cũng nói không chừng.Nhưng mà, trong đầu con cháu vòng đầu gối hình ảnh cuối cùng lại không cẩn thận biến thành một cái thân cao tám thước hán tử kia trương hung thần mặt."Ngươi như thế nào ở chỗ này?"Mạnh Dung mãn nhãn mê hoặc nhìn chằm chằm dưới thân đại đại xoa chân, đầy người dơ bẩn chi vật hán tử, duỗi tay triệt bỏ nhét ở trong miệng hắn phá bố."Thao, như thế nào là ngươi!" Hán tử trừng mắt hai mắt, nghẹn ngào rống lên, theo sau đầu một phiết, không màng giọng nói tan vỡ lớn tiếng hét lên, "Bất quá là ngươi tốt nhất, chạy nhanh, mau giết lão tử!""Ta làm gì muốn giết ngươi?"Mạnh Dung cởi bỏ trói buộc hán tử đôi tay dây thừng, đem đã đi không nổi hán tử bối trở về nhà."Ngươi đã sớm là ta thủ hạ bại tướng."Hai cái tiền nhiệm đại tướng quân một bên làm ru…
13 năm khoảng thời gian đau khổ, gian nan nhưng anh vẫn sẽ đợi dù là trăm năm nhớ kỉ niệm ngày tháng của hai ta nhớ tất cả về em nhưng anh không muốn kết thúc nhanh như vậy...... Vì thế anh đợi em về bảo bối Về nhân vật : Tạ Diên Kì_ 27 tuổi, một tổng tài máu lạnh mặt băng, làm ăn tài phiệt cũng như ăn chơi gái gú. Xưa nay vẫn chưa có người con gái nào là anh thật lòng cả nhưng khi gặp được cô anh mới nhận được tình yêu anh dành cho cô hơn tất cả anh có thể đánh đổi mạng sống của mình để bảo vệ cô. Tình Nhu_ 24 tuổi, mồ côi ba mẹ từ lúc 7 tuổi. Sống chung với dì và bạn thân Lan Anh. Tính tình nhu mì nết nả hiền lành. Từ nhỏ đã phải làm việc vất vả giúp dì để kiếm tiền đi học, luôn quan tâm người khác bỏ quên bản thân mình dù đau ốm. Kiêng cường và có một trái tim nhân hậu. Từ lúc gặp anh cô đã yêu anh từ cái nhìn đầu tiên. Lan Anh_24 tuổi, chị em bạn thân của Tình Nhu. Là một tiểu thư nhà giàu có tiếng nhưng từ nhỏ ba mẹ không mấy quan tâm cô nên đã dọn ra ở cùng Tình Nhu lúc 16 tuổi. Tính tình không sợ trời đất. Trời sập coi như đắp chăn, học giỏi,thông minh,xinh đẹp như bạn than mình nhưng không ai biết rằng quá khứ cô lại buồn như vậy. Quỳnh Gia Tuấn_27 tuổi, là cánh tay phải của Diên Kì. Thông minh sáng suốt mọi hoàn cảnh. Tính tình lạnh băng y như Diên Kì nhưng thật ra anh đã yêu Lan Anh từ lúc gặp cô ở quán cafe trong một lần công tác. Dù ko đc đáp trả nhưng anh vẫn mặt dày theo đuổi cô cho dù bị cào cáu đau cỡ nào. Dì Chương - bác Lâm_55 và 57 tuổi. Vợ là vú mẹ, chồng là quản gia ở Tạ gia.…
Anh(Trần Thạc Niên) 28 tuổi là tổng thống của nước M, nhưng cũng là vị tổng giám đốc công ty Trần Thị diện mạo tuấn tú, đẹp trai nhưng rất lạnh lùng. Là mẫu bạn trai lý tưởng của bao cô gái khắp đất nước. Một vị tổng thống rất quan tâm lo lắng cho sự phát triển thịnh an của đất nước. Là người cuồng công việc, một ngày 24h thì anh đã làm hết 16h rồi nha. Đặc biệt không gần phụ nữ,. Không phải giới tính anh có vấn đề mà anh là người thích "sạch sẽ" Cô( Cố Hạc Chi) 21 tuổi cô là "hoa khôi học đường" bởi đây là biệt danh mà bạn đặt cho cô bởi cô đẹp nghiêng nước nghiêng thành vả lại cô học rất giỏi, cô rất thích trêu người khác cũng rất bướng bỉnh. Cô là sinh viên năm cuối nghành thiết kế thời trang và cũng là con út của tập đoàn tài chính Cố Thị lớn nhất toàn cầu. Cô không thích bị ràng buộc bởi sự nghiệp mà gia đình sắp sếp cho mình. Mà từ học cấp ba cô đã thích nghành thiết kế thời trang khi sau nay cô cũng định hướng cho mình là sẽ học nghành này. Ngoài ra cô còn một sở thích đó là điều chế thức uống tổng hợp, nhưng đặc biệt là cô đi rất nhiều nơi để tìm hiểu về trà xanh và cafe. Bởi hiện tại cô đang học và ngoài giờ thì quản lý tiệm "Coffe.T" Do một lần có một cuộc họp tại cao ốc Trần Thị do anh chủ trì thì lúc này chắc do duyên số đưa hai người chạm mặt nhau và từ đó xảy ra chuyện giữa cặp đôi này. Rồi hai người sẽ ra sao?! * Mọi người hãy cùng mình theo dõi nhé.^-^ * Trong quá trình mình viết có sai sót gì mong m.n thông cảm nhé!!…
Fic cover (được cho phép bởi tác giả)Author:caffein137Fic có yếu tố Futa(cụ thể là ABO),H+ nên cân nhắc trước khi xem🔞🔞🔞🔞cp:Park Chaeyoung x LalisaChaeyoung(Alpha)Lisa(Omega)…
Văn Án Tôi từ nhỏ đã sống ở một vùng quê nhỏ tại Tô Châu, gia cảnh không tốt, bố thường xuyên rượu chè, thứ gọi là tình cảm gia đình tôi chưa bao giờ hiểu được. Để thoát khỏi cái cảnh khốn khó, tôi đã nỗ lực hơn người thường vừa làm vừa học và đặt chân đến Bắc Kinh, nơi xa hoa nhưng cũng không kém phần cổ kính. Năm đầu tiên ở đại học sư phạm Bắc Kinh tôi như ngạt thở trước tốc độ phát triển của thành phố này, tôi làm cùng lúc nhiều công việc để trang trải học phí và cả chu cấp cho ba mẹ. Năm thứ hai tôi bắt đầu quen với nhịp sống nơi đây và có thêm nhiều người bạn. Vào năm ba, trong độ tuổi tràn ngập thanh xuân mẹ tôi buộc tôi quay trở về để đi xem mắt với một người mà tôi có thể gọi bằng chú vì ông ta lớn hơn tôi tận 12 tuổi, tôi cũng chấp thuận để ba mẹ không chì chiết tôi,... nhưng rồi tôi cũng không chấp nhận đến với ông ta. Trong kỳ nghỉ đông, tôi quay trở lại Bắc Kinh để tiếp tục công việc của mình và cả đi thực tập, Thư Hoa người cùng khoa sư phạm toán và cũng là người thân nhất của tôi đã điện thoại giục tôi " Sầm Chi, cậu mau qua quán của chú tớ làm cùng tớ đi, tớ sắp mệt chết rồi đây này " Giọng nói của cô ấy vừa nũng nịu lại có chút đau khổ " Tớ biết rồi, mai tớ sẽ thu xếp để đến phụ cậu "" Thật sao "" Ừm,..."" Cậu là tốt nhất"Lúc đầu tôi cứ đinh đinh mình sẽ từ chối Sầm Chi nhưng để có thêm thu nhập tôi đành đồng ý, tôi không nghĩ một quán cafe nhỏ lại trả cho tôi tận 2000 tệ một tháng. Ngày đầu tiên đi làm, khác với tưởng tượng của t…
Tên: Hạ Dược Duân DuânTác giả: Khánh AnThể loại: ngôn tình học đường, ngôn tình hắc đạo, nữ cường, ngọt, sủng, ngược, HE,...Văn án:- Câu chuyện xoay quanh tình yêu đầy trắc trở của chàng trai Phác Mục Duân và tiểu ma đồng Tịch Khả Du ( Tống Thiên Tư). Cô bỏ công theo đuổi anh ba năm trung cấp, anh lạnh nhạt với cô trọn ba năm, chẳng bao giờ để tâm hay ngó ngàng gì đến cô. Thời gian cuối cấp 3, anh dần động lòng trước Tống Thiên Tư. Nhưng đây cũng là lúc, anh và cô phải chia ly.Gia đình cô xãy ra biến cố, bị ám sát 26 mạng người. Chỉ còn mình cô- Nhị tiểu thư Tống gia còn sống. Gia tài bị cướp, nhà cửa bị bán. Cô chỉ còn biết nhương nhờ con sói độc Ân Dục. Sao đấy Tống Thiên Tư ra nước ngoài 5 năm. 5 năm sau trở về. Cô đã trở thành tổng giám đốc tập đoàn lớn và gặp lại Phác Mục Duân- chàng tổng tài, quân nhân thành đạt.Phác Mục Duân tìm mọi cách để lấy lại trái tim cô, muốn bù đắp những lỗi lầm anh đã gây ra cho cô trong quá khứ. Tình cảm của hai người rất đẹp, đẹp đến mức nên thơ nên truyện. Rồi mãi cho tới khi, chàng quân nhân này biết được kẻ gây xôn xao dư luận trong thời gian qua, một sát thủ giết người hàng loạt. Được người đời run rợn nhắc đến với biệt danh Die- cái bóng của thần chết…
Tiểu thuyết kể về Diệp Vô Ảnh, Tổng Tài của Diệp thị một công ty lớn lĩnh vực bất động sản tại thành phố S. Hắn là một người mà các bang phái hắc bạch đến các chính trị gia đều phải kính trọng. Một người không để bất cứ người phụ nữ nào vào mắt kể từ khi mẹ hắn bỏ rơi bố con hắn mà đi với một người đàn ông khác. Hắn vô tình bị rơi vào lưới tình của một cô sinh viên năm cuối tên Kim Tử Kỳ lúc nào không hay. Tử Kỳ là trẻ mồ côi, trên con đường tìm người thân gặp nhiều ngang trái . Những ngọt ngào và thù hận giữa hai người sẽ diễn ra như thế nào? Liệu Tử Kỳ có thể tìm thấy người thân hay không? Mời các bạn theo dõi tiếp cậu chuyên .…
Tự bạch......_ Hoàng Ngọc Yến - tôi :Năm sinh : 1/11/1997Quê quán : Hà Nội.Lực học bình thường nhưg lại giỏi ngoại ngữ. Gia cảnh bình thường.Phong cách lúc nam lúc nữ. Rất thích ăn diện, làm đẹp, và lúc ấy tính cách cực dịu dàng thuỳ mị. Nhưg có khi lại ăn mặc như con trai, lúc ấy tính cách rất ương ngạnh. ...._ Vũ Duy Phong : Năm sinh : 1/12/ 1996Quê quán : TP Hồ Chí Minh Lực học tốt, giỏi toán thích ngoại ngữ. Gia cảnh tốt. Tính cách nửa mùa. Thích trêu Hoàng Ngọc Yến (tôi)........Đoạn trích 1 :- Này! Vũ Duy Phong. Anh không trêu tôi 1 ngày thì ngọng chết à? - Tôi hét lên trong tức tối. - no, no, no. Trêu em là niềm vui mỗi ngày của anh. Sao có thể bỏ. - Phong trả lời tôi. giọng trêu ngươi. - mặc xác anh. tôi đi về. .....Đoạn trích 2 :- Ê. Phong, đi mua hộ chai nước coi. - tôi gọi Phonh- Mày không có chân à? - Phong trả lời với vẻ mặt cau có.- Thế mày có đi ko? - Tôi hỏi lại - Ơ. Tao đi liền. ......…
"Leng keng. . .leng keng. . .""Tiếng chuông gió ngân vang lên tựa một khúc nhạc dịu nhẹ, từng bước, từng bước, chậm rãi hòa mình vào với nhịp sống của trái đất và con người. "Chào mừng quý khách!"Chào mừng các tín đồ của sự kết hợp giữa dâu tây-cà phê đã đến với Strawberry Shop của LatteTeam.Được hoà quyện từ sữa, cafe và dâu, Latte Dâu hội tụ ba mùi vị: ngọt, đắng và chua. Tựa như một câu chuyện có thăng có trầm, có ngọt ngào có đắng cay. Giống như ngòi bút nhẹ nhàng mà xinh đẹp tạo nên câu chuyện cho đời. . .Cậu có một cốt truyện sáng tạo nhưng lại chưa đủ kinh nghiệm để chắp bút?Cậu có những ý tưởng tuyệt vời nhưng lại thiếu thốn thời gian để viết ra?Đột nhiên bí ý tưởng khiến cậu chán nản đến chỉ muốn buông bỏ?Muốn học hỏi thêm kinh nghiệm từ người khác để khắc phục những thiếu sót của bản thân?Đừng lo, đến với Latte Team, mọi vấn đề của cậu đều sẽ được giải quyết. Latte Team chúng tớ hội tụ những writer có vốn từ sâu rộng, văn phong ổn định và đầu óc tư duy sáng tạo. Quan trọng nhất là có sự nhiệt huyết và trách nhiệm với tác phẩm mà mình đã viết ra. Nhanh chân vào Write Shop và đặt đơn đi nào! Chúng tớ nhất định sẽ cố gắng hết sức để tạo ra những sản phẩm tinh thần hoàn thiện nhất có thể.Nếu như ý tưởng, cốt truyện và trăn trở của cậu là chiếc tách đơn thuần,Chúng tớ nguyện trở thành dòng latte thơm ngọt lấp đầy chiếc tách ấy.Chỉ cần tin tưởng vào chúng tớ, cậu nhất định sẽ không hối hận đâu.…
Cũng đã được hơn 1 năm từ khi Osomatsu và Choromatsu chia tay nhau, gia đình không ai biết chuyện 2 người từng hẹn hò nên trừ Osomatsu, không ai biết vì sao Choromatsu dọn đi. Dù sao cả 2 vẫn là anh em, chuyện này không mấy gì tốt đẹp nên cả 2 đều giữ im lặng, nhưng nghĩ đến phải chạm mặt nhau hàng ngày rồi lại ngượng thì không hay, cuối cùng Choromatsu quyết định rời đi. Dù vậy, cậu vẫn thường về thăm nhà vào cuối tuần và ngủ qua đêm, nhưng những ngày ấy, anh đều viện cớ ra ngoài. Vậy cũng tốt, ít ra thì cả 2 không phải khó xử khi gặp mặt nhau. Hôm nay Osomatsu một mình đến uống nước tại tiệm cafe quen thuộc, vô tình gặp Choromatsu cũng đang ở đấy. Ánh mắt chạm nhau nhưng ngay lập tức tránh đi, anh vội đến quầy gọi thức uống trước khi đứng đơ người một chỗ, chắc là do tưởng tượng nhưng anh cảm giác cậu đang nhìn mình.Cầm ly nước rời khỏi tiệm, anh bất lực thở dài, rốt cuộc gặp lại cũng chẳng thể nói với cậu câu nào, anh tự nói với mình rằng chắc gì cậu đã muốn nghe... Cứ vu vơ nghĩ đủ thứ chuyện rồi chợt giật mình khi ai đó chạm vai mình, xoay người lại, anh như không tin vào mắt mình, người đó là Choromatsu, vẻ mặt anh không giấu được sự ngạc nhiên nhưng chưa kịp mở miệng thì cậu đã lên tiếng trước.- Sao anh uống thứ này?- Hả?Osomatsu nhìn xuống tay mình và nhận ra trong lúc mãi nghĩ đến cậu, anh đã mua nhầm nước cam.- À...- Bỏ đi, em mua ly khác cho anh.Từ bé Osomatsu đã không ăn hay uống được cam, không biết tại sao nhưng anh nghĩ người dị ứng thứ trái cây này chắc chỉ có mình anh. Có lẽ khi thấy anh cầm…