DEJA VU /vtrans/ /kthxpjm/
Taehyung có cảm giác như Deja vu vậy...…
Taehyung có cảm giác như Deja vu vậy...…
Nỗi nhớ anh da diết thời gian sao có thể đếm đủ. Em có thể chờ đợi anh, dù em biết tất cả mọi thứ đã vô vọng.…
Píc ơ bu, ít Dimin ờ gen..........…
Rất lâu sau khi chết đi, ta mới biết. . .…
Mọi thứ chỉ còn là đã từng, cậu là người đến trước nhưng tại sao người đến sau cậu lại được anh cưng chiều và yêu thương, tại sao?…
Có tình yêu nào là mãi mãi,Có cảm xúc nào là vĩnh cửu,Hứa rồi lại hứa, cuối cùng chỉ còn lại mình ta lẻ bóng đơn côi…
Anh không hề mê tín, nhưng mùa thu năm ấy anh phải cảm ơn ông trời vì đã cho anh gặp được em.…
Taehyung gửi Seok Jin một nụ hôn từ thiên đường.…
Không phải anh không biết mà là anh chọn cách làm ngơ🥺🥺🥺…
Lấy cảm hứng từ bộ phim "Và em sẽ đến cùng cơn mưa"…
"Kỳ lạ quá, sao tớ mãi không tìm thấy người nào hợp với cậu nhỉ?""Thế cậu đã bao giờ tự nhìn vào gương chưa hả thần tình yêu?"…
Gửi người thương,Dẫu có ra sao thì em vẫn thương người.…
Ảnh anime…
Chưa biết ghi gì thôi tạm thời để trống =))…
• gã là người em yêu• gã cao hơn em và điều đó vẫn khiến em sợ gã• gã thô bạo với em, và gã yêu em điên dại• chỉ là em ngu ngốc không nhận ra…
Đây là một truyện để quảng bá các truyện nobita mà mình đã xem qua…
Tôi - Sinh viên năm thứ hai trường Y, chuyên ngành Điều Dưỡng Đa Khoa, luôn vỗ ngực tự hào mình là một nữ thanh niên thời đại mới đạt 3 giỏi đúng chuẩn: Giỏi ăn. Giỏi ngủ. Giỏi trốn tiết. Trong kì thi đại học cao đẳng đó tôi đã dùng hết mười phần công lực từ lúc bú mẹ để cố gắng lọt vào một trường đại học nào đó, bởi tôi nghe giang hồ đồn rằng sinh viên sống an nhàn tự tại, ăn xong ngủ, ngủ xong chơi. Quả nhiên động lực ấy đã thúc đẩy tôi mãnh liệt, tôi thành công đạt được mục tiêu của mình.Tôn chỉ sống trên đời của tôi là: Một: Không có đồ ăn thì chấn lột, cướp bóc. Có đồ ăn tuyệt đối ăn sạch không bỏ dở, nếu có thể thì liếm bát sạch bóng đến soi được gương càng tốt. Và chắc đó cũng chính là lý do các cô chú nhà bếp ở căng tin mỗi lần nhìn thấy tôi tới là tình yêu thương như biển Thái Bình dạt dào. Hai: Nếu có thể ngồi tuyệt đối không đứng, nếu có thể nằm tuyệt đối không ngồi và quan trọng nhất là nếu có thể trốn tiết tuyệt đối không bao giờ lên lớp. Lảm nhảm vậy đủ rồi, việc chính tôi muốn nói ở đây là Tôi - Một thanh niên với những phẩm chất xuất sắc như trên đã và đang gây ra chuyện động trời gì thế này! Tôi đang tràn ngập trong cảm giác tội lỗi và hơn hết là hối hận. Tại sao sáng nay tôi lại lên chuyến xe Bus định mệnh này để rồi cuộc sống sinh viên an nhàn của tôi bắt đầu trở thành những tháng ngày đẫm máu và nước mắt từ đây! Doraemon ơi, cho mình mượn máy quay ngược thời gian có được không?…
Tại Dân bó gối ngồi trong góc, nhấp môi chút cà phê, tư lự giữa trời vãn mây.…
Đi một tour du lịch giảm giá mà đi về có người yêu???…